Thân thể của tôi tuy không có gì đáng ngại, nhưng lúc này dáng vẻ lại vô cùng mất tự nhiên, tôi quay người lại, “gậy sắt” đụng trúng ngay người của Cú Đêm. Cơ thể của Cú Đêm vốn suy yếu, bị tôi đâm một cái, bèn lui về phía sau mấy bước, suýt chút nữa trượt ngã. Nàng tức giận, sự ngượng ngùng trước đó không còn sót lại chút gì. Tôi vội vàng đi tới, nói: “Cú Đêm, cô không sao chứ..." Nhưng Cú Đêm lại bị tôi đâm ngay bụng, ngã xuống đất, tôi không định...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.