Tề Thiên Cơ gật đầu: “Không sai, thẻ này là của tôi, ông là Giám đốc chi nhánh ngân hàng?”
Chu Bân nghe vậy thì mừng như điên.
Ánh mắt ông ta nóng bỏng, bỗng nhiên khom lưng cúi người cung kính nói: “Hoan nghênh ngài ghé qua ngân hàng, thật sự là vinh hạnh cho kẻ hèn này! Tôi là đại diện của ngân hàng, đối với chuyện vừa rồi, tôi vô cùng áy náy với ngài!”
Tề Thiên Cơ bình tĩnh nói: “Tôi muốn rút tiền cần dùng gấp, vừa nãy nhân viên lễ tân của các người nói tôi cầm thẻ giả, không rút tiền giúp tôi, ông đi rút đi!”
“Được, tôi tự mình rút cho ngài!”
Chu Bân khom lưng, thái độ khiêm tốn, cung kính tới cực điểm.
Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều bị chấn kinh đến mức trợn mắt há mồm.
Lý Mỹ Mỹ vội vàng nói: “Giám đốc Chu, tên vô dụng này cầm thẻ giả của khách vip đến đây, ngài tuyệt đối không thể rút tiền cho anh ta được!”
Chu Bân bị lời nói của Lý Mỹ Mỹ doạ sợ đến mức hồn vía lên mây, lập tức quát lớn một tiếng: “Câm miệng!”
Ông ta vừa sợ vừa giận, hận không thể tát một cái vào mồm Lỹ Mỹ Mỹ!
Đây chính là chủ nhân của tấm thẻ hắc long chí tôn, là khách vip chí tôn vô thượng.
Đừng nói là một Giám đốc chi nhánh ngân hàng như ông ta, ngay cả thị trưởng tôn quý nhất của thành phố Quang Châu đến đây thì cũng phải nhún nhường Tề Thiên Cơ ba phần.
Kết quả là Lý Mỹ Mỹ lại dám nói Tề Thiên Cơ như vậy, quả thật là muốn chết.
Lý Mỹ Mỹ bị quát đến mức bối rối. Cô ta rụt cổ một cái, run giọng nói: “Giám đốc, ông, ông có lầm không?
Anh ta, anh ta vốn chẳng phải đại nhân vật gì cả, chỉ là một thanh niên ở rể vô dụng!”
Bốp!
Chủ Ban đi tới với ánh mắt lãnh đạm, hung hăng bạt một cái vào mặt Lý Mỹ Mỹ, lạnh lùng nói: “Lỹ Mỹ Mỹ, cô thật quá to gan, dám cư xử thô lỗ với khách vip của ngân hàng chúng ta như vậy, lập tức xin lỗi vị này ngay!”
“Nếu không thì tôi sẽ khiến các người không chịu nổi!”
“Tôi…” Lý Mỹ Mỹ càng thêm sợ hãi, cô ta nghi hoặc nhưng không giải thích được.
Rốt cuộc Tề Thiên Cơ này đã đổ thuốc mê gì cho Chu Bân đây?
Vậy mà lại có thể khiến Chu Bân đối xử với cô ta như thế?
“Lần này Lỹ Mỹ Mỹ sắp gặp tai hoạ rồi.”
Các nhân viên ngân hàng đang làm việc ở bên trong đều thấy cảnh tượng này, ai nấy cũng có chút hả hê nhìn Lý Mỹ Mỹ đang gặp hoạ lớn.
Mấy khách vip bị Chu Bân bỏ mặc ở một bên cũng đưa mắt nhìn nhau.
Giám đốc chi nhánh ngân hàng mà vừa rồi đã vô cùng nhiệt tình đối với bọn họ, giờ đây khi nhìn thấy tấm thẻ loè loẹt kia thì lập tức giống như biến thành người khác vậy, bắt đầu hờ hững đối với bọn họ.
“Đó là thẻ gì, mọi người đã từng nhìn thấy chưa?”
“Chưa từng, nhưng mà so với anh ta thì tôi có cảm giác thẻ đen Centurion của mình không được hoan nghênh bằng…”
“Chờ chút đã, các người nhìn kỹ cái thẻ kia đi. Nếu như tôi không nhìn nhầm thì có phải đó là thẻ hắc long chí tôn không?”
“Trời ơi, đúng là thẻ hắc long chí tôn, trâu bò thật, quá mức trâu bò rồi! Đó là thẻ đại biểu cho thân phận chí tôn vô thượng!”
Mấy khách hàng nhìn thấy một màn trước mắt, nhất là khi bọn họ nhìn thấy thẻ hắc long chí tôn thì sắc mặt của tất cả đều thay đổi.
Ánh mắt của bọn họ nhìn Tề Thiên Cơ tràn ngập tôn kính, kiêng kỵ, sùng bái và nóng bỏng.
“Anh Tề, mời ngài đi theo tôi. Tôi lập tức giải quyết cho ngài.” Chu Bân cung kính nói.
Khách hàng và các nhân viên khác nghị luận ầm ĩ, còn có người nhìn Tề Thiên Cơ với ánh mắt cực kỳ kính trọng… Lý Mỹ Mỹ chứng kiến hết thảy, trái tim cô ta như muốn nứt ra, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cảm thấy kinh hồn khiếp vía.
Lẽ nào tên vô dụng Tề Thiên Cơ này thật sự là một đại nhân vật gì đó sao?
Cô ta biết, bản thân mình sắp gặp phải đại hoạ.
Nhớ lại thái độ của Giám đốc chi nhánh ngân hàng đối với mình, trong lòng Lý Mỹ Mỹ hết sức thấp thỏm bất an. Cô ta lập tức đứng lên, tất tả đi theo muốn xem đến cuối cùng.
Nhìn xem thẻ của Tề Thiên Cơ rốt cuộc là thật hay giả!
Đột nhiên, dường như cô ta nhớ ra chuyện gì đó, bèn hét lớn: “Giám đốc Chu, có lẽ ông sai rồi. Tề Thiên Cơ là một tên vô dụng, không thể nào là đại nhân vật được. Rất có khả năng thẻ đó là do anh ta nhặt được!”