Giờ phút này, Bà cụ nóng lòng muốn hòa hợp với Chu Tuệ.
Người này chính là hậu duệ nhà họ Chu có thể có quan hệ không cạn với Tỷ phú Mã Đằng!
Nhìn toàn bộ nhà họ Chu, không có bất luận kẻ nào có thể làm được thành tựu như vậy.
Huống chi, Tề Thiên Cơ vừa ra tay chính là trà bánh giá trị trên trăm tỷ, trực tiếp sáng mù hai mắt của bà ta.
Lúc trước bà ta có mắt như mù, bây giờ khi Hà Mã xác nhận hết lần này đến lần khác, bà ta biết giá trị của trà bánh, tự nhiên cũng biết giá trị của Tề Thiên Cơ và Chu Tuệ.
Chu Tuệ chưa từng chịu qua tiếp đãi long trọng như thế này, được sủng mà lo sợ, vội vàng nói: “Bà nội người nói quá lời, tất cả mọi người mau quay về phòng đi~”
Vài bước trên đường quay về phòng, Bà cụ vẫn luôn lôi kéo Chu Tuệ không tha, hỏi han ân cần, còn dò hỏi chức vị của Dương Mộc Thanh và Tề Thiên Cơ.
Tề Thiên Cơ phản cảm tột cùng đối với sắc mặt trước kiêu ngạo sau cung kính của người nhà họ Chu.
Anh không biểu hiện ra bên ngoài, lạnh nhạt nói: “Tôi làm tài xế cho Tỷ phú.”
“Bà cố nội, cháu còn chưa đi báo cáo nên không biết chức vị gì.” Dương Mộc Thiên không xác định nói.
Chu Tuệ trừng mắt liếc nhìn bọn họ một cái, vừa cười nói: “Bà nội, Cơ quả thật là tài xế, nhưng mà, Thanh nhà chúng ta cũng không giống vậy.”
“Ngày đó, Tỷ phú Mã tự mình đi đến nhà của cháu, chính miệng hứa hẹn vị trí giám đốc cho Thanh nhà chúng cháu lương một năm ba mươi tỉ.”
Chu Tuệ nói bình thản, nhưng mà vui mừng ở khóe mắt lại che dấu không được, tràn đầy khoe khoang.
Mọi người nhà họ Chu nghe thấy vậy ngay lập tức khiếp sợ.
Ngay từ đầu nghe thấy bà ta nói như vậy, mọi người đều giữ định kiến từ trước, cảm thấy Chu Tuệ lăn lộn không tốt, không thể có loại chuyện này.
Nhưng mà sau khi trải qua việc Hà Mã làm sáng tỏ một phen, lần này nghe Chu Tuệ nói đến chuyện này, ngay lập tức khiến bọn họ vô cùng chấn động.
Lương một năm ba mươi tỉ!
Cả quốc gia 99% người đều không đạt được độ cao này đi!
Cho dù là một vài ông chủ lớn, buôn bán một khi lỗ lã, một năm có thể kiếm ba mươi tỉ hay không còn chưa biết.
Con gái nhà Chu Tuệ, cũng quá có triển vọng.
Hơn nữa, quang trọng nhất là, Tỷ phú Mã tự mình đến nhà mời, đây là đãi ngộ gì?
Điều này chứng minh Tỷ phú cực kỳ coi trọng nhà bọn họ, cực kỳ coi trong Dương Mộc Thanh, Dương Mộc Thanh rất có thể sẽ bay lên biến thành phượng hoàng!
Nghĩ như vậy, người nhà họ Chu càng thêm nhiệt tình như lửa đối với đám người Chu Tuệ, Dương Mộc Thiên.
Đủ loại đồ ăn, rượu nước trên bàn, tiệc mừng thọ và họp hằng năm chính thức bắt đầu.
Nhưng mà, lần này diễn viên chính biến thành Chu Tuệ và Dương Mộc Thanh.
Bà cụ lôi kéo Chu Tuệ ngồi xuống ở bên cạnh ghế chủ tọa, hai bên đều là thế hệ chú bác cô dì.
Chu Tuệ được sủng ái mà lo sợ, loại đãi ngộ long trọng này trước nay chưa từng có, cho tới bây giờ bà ta đều chưa từng trãi qua.
Trong bữa tiệc, đủ loại họ hàng sôi nổi đứng dậy, ngoại trừ chúc thọ cho Bà cụ, thì chính là đủ loại a dua nịnh hót, lấy lòng nịnh bợ, uống gối khom lưng, vô cùng cung kính đối với Chu Tuệ.
Một ít tiểu bối lại quay xung quanh Dương Mộc Thanh, Đồng Đồng, đủ loại lời khen tràn ngập trong lời nói.
Đến ngay cả Tề Thiên Cơ lái xe cho Tỷ phú, cùng với Dương Tây một người nhỏ bé trong suốt, vẫn luôn không có cảm tồn tại gì, đều bị không ít người kính rượu!
Người một nhà Chu Tuệ được xem như là khách quý, trong phút chốc phong cảnh vô hạn, gần như thành tâm điểm toàn trường chú ý.
Chu Oánh bị Bà cụ đuổi đến góc phòng, cùng bàn với một đám họ hàng dòng bên xa không thể nào xa hơn được nữa.
Bà ta nhìn phía xa tràn đầy hăng hái, mặt mày Chu Tuệ hồng hào, nhìn thấy bộ dáng người thắng trong cuộc đời kia, trong lòng vô cùng khó chịu.
Lại nhìn lại góc nhỏ lạnh tanh vắng vẻ này của mình, bộ dáng không người hỏi thăm, Chu Oánh và Tiêu Chinh Vũ cũng trải nghiệm một phen bị đối xử xem thường, hạ thấp của Chu Tuệ lúc trước.
“Chu Tuệ đáng chết, lần này để cho bà đắc ý một phen, bà chờ đó cho tôi, tôi sẽ không để cho bà đắc ý lâu đâu!” Chu Oánh nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt thù hận, hận không thể đem người một nhà Chu Tuệ bầm thây vạn đoạn.