• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 97: THEO NHÀ HỌ VỆ GIỐNG NHƯ THIÊN LÔI SAI ĐÂU ĐÁNH ĐÓ


Vệ Hồng cao ngạo, ném ra sáu ngàn tỷ tiền mặt giống như ném mấy nghìn đồng vậy, ánh mắt vô cùng thản nhiên.


Anh ta nhìn đám người nhà họ Tần hết sức phấn chấn ở bên dưới, trong mắt lộ rõ sự xem thường và khinh bỉ.


Rõ là một đám chó vườn không hiểu sự đời!


Nghĩ như vậy, anh ta uống một ngụm rượu vang, sau đó lại biến sắc, nhổ ngụm rượu ra ngay tại chỗ.


“Mẹ nó, vừa chua vừa chát, quả nhiên ở nông thôn không có thứ gì tốt.” Ánh mắt Vệ Hồng lạnh lùng.


Giờ khắc này, Tần Dương vốn không chú ý tới nét mặt khác thường của Vệ Hồng.


Mặt mày ông ta rạng rỡ, thần thái phấn chấn, đâu còn vẻ già nua như mấy ngày trước?


Có nhà họ Vệ tương trợ, nhà họ Tần khởi tử hồi sinh chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.


Đến lúc đó lại mời nhà họ Vệ giết chết Tề Thiên Cơ, băm vằm người nhà của Dương Mộc Thanh ra thành vạn đoạn mới có thể trút được nỗi phẫn uất trong lòng ông ta.


Một khi giải quyết được người nhà của Tề Thiên Cơ, nhà họ Tần của ông ta vẫn sẽ là nhà họ Tần cao cao tại thượng ở thành phố Quang Châu!


Còn những ai nhắm vào ông ta, mặc kệ là tỷ phú Mã Đằng hay là Nhạc Uyên, Lý Trình thì đều phải đích thân đến cửa nói lời xin lỗi đối với ông ta.


So với nhà họ Vệ, tỷ phú Mã Đằng cũng chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi.


Chỉ cần có nhà họ Vệ làm chỗ dựa, nhà họ Tần của ông ta vẫn là nhà họ Tần đã từng vô cùng huy hoàng!


Nghĩ như vậy, trong lòng Tần Dương tràn ngập lửa nóng!


“Cậu Vệ! Lần này còn phải cảm ơn cậu đã ra tay tương trợ, ân tình này không lời nào có thể cảm tạ cho hết, nhà họ Tần chúng tôi vĩnh viễn sẽ theo nhà họ Vệ giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!”


Sắc mặt Tần Dương đỏ lên, ông ta khom người cảm ơn Vệ Hồng, biểu tình kích động không gì sánh được, cứ như thể gặp được người thân.


“Nhà họ Tần vĩnh viễn sẽ theo nhà họ Vệ giống như Thiên Lôi sai đâu đánh đó!”


Một đám người nhà họ Tần cũng nói theo Tần Dương, cúi người nói cảm ơn Vệ Hồng.


Vệ Hồng ngoài mặt kiêu căng, trong lòng cười xì một tiếng, chẳng xem lời cảm ơn của đám Tần Dương ra gì.


Chỉ có mười cặp trai tân gái trinh, anh ta ngoắc ngón tay là có thể tìm được rồi, cần gì phải thông qua Tần Dương rắc rối như thế?


Cho dù mua từ con đường có chút đặc biệt thì cùng lắm cũng chỉ có mấy tỷ mà thôi, sao lại có thể có giá sáu mươi ngàn tỷ?


Lần này anh ta tới: “tương trợ” nhà họ Tần là giả, muốn liếc mắt nhìn nhân vật trong truyền thuyết kia mới là thật.


Tuy rằng ở Thủ Đô xa xôi nhưng từ lâu anh ta đã từng nghe nói về uy danh của Chiến thần Vô Song.


Là thiên chi kiêu tử thế hệ mới của nhà họ Vệ, cho tới bây giờ lúc nào Vệ Hồng cũng cho rằng bản thân mình là một thiên tài.


Mặc kệ là ở phương diện nào, anh ta đều không thua bất kỳ ai!


Trưởng bối trong gia tộc vẫn luôn cảnh cáo anh ta, trên thế giới này có mấy người cũng như mấy phương thế lực tuyệt đối không thể trêu chọc.


Nếu trêu chọc ắt sẽ dẫn tới họa sát thân, thậm chí còn có khả năng liên lụy đến cả gia tộc, khiến quái vật lớn như nhà họ Vệ cũng sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, gặp phải tai ương diệt tộc.


Tuy nhiên, hết lần này tới lần khác Vệ Hồng đều không tin!


Nhất là Chiến thần Vô Song, điện chủ của điện Vô Song ở Quang Châu, đại nhân vật nằm trong danh sách không thể đắc tội của gia tộc họ Vệ, anh ta càng thêm chướng mắt!


Đối phó với một con kiến hôi như nhà họ Tần mà còn phải hao phí một lúc lâu, vậy thì có thể có năng lực gì?


Loại người vô dụng này lại có thể khiến cho các bậc cha chú kiêng kỵ như thế, đúng là buồn cười!


Lần này Vệ Hồng ra tay tương trợ nhà họ Tần là còn muốn đấu một trận cùng với Chiến thần Vô Song trong truyền thuyết, đồng thời cũng để cho các trưởng bối trong gia tộc nhìn thấy, khả năng của anh ta là như thế nào.


Để cho bọn họ biết bọn họ đã già rồi, đã đến lúc nên thoái vị nhường quyền cho người trẻ!


Lúc này, Tần Dương sai người đẩy Tần Đông Quang gầy như que củi đi ra, nhìn Vệ Hồng với vẻ mặt tha thiết chờ mong: “Cậu Vệ, con trai của tôi bị kẻ gian hạ độc làm hại, khẩn cầu cậu Vệ ra tay cứu giúp.”


Vệ Hồng liếc mắt nhìn Tần Đông Quang bị hành hạ đến mức không còn hình người, trầm ngâm trong chốc lát rồi cau mày nói: “Độc này quá khó, tôi không giải được.”


Lời nói của anh ta vừa rơi xuống, Tần Dương đã biến sắc, trong mắt hiện rõ nỗi thất vọng mang theo sự chấn động.


Vệ Hồng là cậu chủ thiên tài của nhà họ Vệ, tinh thông các loại thủ đoạn như y dược, số học, phong thuỷ, nhất là y thuật, lại càng thêm xuất thần nhập hóa.


Vậy mà hiện tại ngay cả Vệ Hồng cũng không giải được độc của Tề Thiên Cơ?


Thủ đoạn của thằng rác rưởi Tề Thiên Cơ bí hiểm như vậy sao?


“Được rồi, chỉ là một đứa con trai mà thôi, chết rồi thì sinh đứa khác là được!”


Thấy sắc mặt cầu khẩn của Tần Dương, trên mặt Vệ Hồng không rõ cảm xúc, anh ta lạnh lùng nói: “Tôi nghe nói tỷ phú Mã Đằng ở Quang Châu đã nhắm vào nhà họ Tần. Chuẩn bị một chút, tôi dẫn ông qua đó, thăm hỏi ông ta một chút!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK