• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 96: SÁU NGÀN TỶ TIỀN MẶT


Đối mặt với điều kiện của nhà họ Vệ, cho dù Tần Dương nôn nóng muốn báo thù nhưng trong lúc nhất thời cũng khó mà hạ quyết tâm, ông ta rơi vào trầm tư.


“Gia chủ, tuyệt đối không được! Nếu như bị cảnh sát phát hiện, nhà họ Tần chúng ta sẽ hoàn toàn xong đời.”


“Gia chủ, số người quá nhiều, mạo hiểm quá lớn, tuyệt đối không được.”


“Một khi chúng ta làm như vậy, nhà họ Tần sẽ hoàn toàn bị nhà họ Vệ nắm đằng chuôi, chỉ có thể bị người nhà họ Vệ xem như chó lợn mà ra roi, hơn nữa còn không thể thoát khỏi nhà họ Vệ, tuyệt đối không thể được.”


Mấy người nhà họ Tần cắn răng liều chết khuyên bảo.


Nhìn đông đảo người nhà họ Tần cảm xúc cuộn trào mãnh liệt, ánh mắt Tần Dương trở nên băng lãnh.


Đúng lúc này ở trong phòng ngủ, đột nhiên Tần Đông Quang hét thảm, hét đến mức khàn cả giọng, kêu đau liên tục!


Tiếng kêu gào thê lương, bi thảm đến cực điểm, cho dù cách rất xa nhưng trong nháy mắt cũng có thể khiến Tần Dương đau xót.


Trên mặt ông ta không hiện vẻ chần chờ nữa, ánh mắt càng thêm kiên định và lạnh lẽo.


Để báo thù và chữa bệnh cho Tần Đông Quang, con trai của ông ta, ông ta nguyện đánh đổi tất cả mọi thứ!


Cho dù là nhà họ Tần thì sao?


Ông ta nhìn lướt qua toàn trường, ánh mắt băng lãnh quyết tuyệt, lạnh lùng nói: “Tôi quyết định đồng ý với điều kiện của nhà họ Vệ, có ai phản đối không?”


Mọi người nghe vậy thì nhất thời hoảng hốt, vội vàng phản đối.


“Gia chủ, tuyệt đối không thể được!”


“Nhà họ Vệ chính là dã thú ăn tươi nuốt sống, chúng ta không thể trêu vào được gia chủ!”


“Được rồi!”


Tần Dương gầm lên một tiếng, nét mặt lạnh lùng: “Ý tôi đã quyết, ai phản đối, tôi sẽ giết kẻ đó!”


Lời vừa nói ra, hiện trường câm như hến, không có người nào dám phản đối nữa.


Hai cổ thi thể trên mặt đất vẫn còn chưa lạnh, nếu còn tiếp tục phản đối, có lẽ đó chính là kết cục của bọn họ!


Vì để báo thù, hiện tại Tần Dương chính là một người điên, không ai còn dám ngăn cản ông ta báo thù cho Tần Đông Quang!


Tần Dương lại gọi một cú điện thoại, lạnh lùng nói: “Tang Cẩu, bắt cóc mười cặp trai tân gái trinh cho tôi.


Trong vòng ba ngày, đưa đến Thủ Đô.”


“Ông Tần, mười cặp trai tân gái trinh? Ông muốn những thứ này để làm gì?” Đầu bên kia điện thoại, giọng nói của Tang Cẩu lộ vẻ kinh ngạc nghi ngờ.


“Không cần hỏi nhiều, đi làm đi! Sau này sẽ không thiếu chỗ tốt cho cậu!”


Ở bên này điện thoại, Tang Cẩu thấy Tần Dương cúp điện thoại, nhất thời lộ ra vẻ mặt khinh thường.


“Cũng sắp xong đời rồi, còn muốn ra oai với ông đây?”


Anh ta âm thầm oán giận một câu.


Nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, nhà họ Tần gia đại nghiệp đại, muốn cạo chết một nhân vật nhỏ bé như anh ta vẫn rất nhẹ nhàng, anh ta không dám đắc tội với Tần Dương.


Suy nghĩ một chút, anh ta lập tức gọi mấy cuộc điện thoại ra ngoài, triệu tập đàn em làm việc.


Ba ngày sau.


Tại phòng khách trong nhà họ Tần, Vệ Hồng thuộc thế gia cổ võ là nhà họ Vệ đỉnh đạc ngồi ở vị trí chủ nhà của Tần Dương, cứ như thể đứng đầu một nhà, bễ nghễ thiên hạ.


Anh ta quét mắt nhìn đám người Tần Dương, sai người vận chuyển mấy cái túi đến phòng khách của nhà họ Tần, trầm giọng nói: “Đổ ra.”


Người làm nhà họ Vệ mở túi. Trong khoảnh khắc, tiền mặt màu xanh chất đầy mặt đất, chồng lên như núi.


“Cậu Vệ, đây, đây là bao nhiêu tiền?” Sắc mặt Tần Dương hiện vẻ vui mừng, cười híp mắt đứng ở một bên nịnh nọt, thần thái vô cùng cung kính, khúm núm luồn cuối.


“Sáu ngàn tỷ, đủ chưa?” Vệ Hồng thản nhiên nói.


“Đủ rồi đủ rồi, cảm ơn cậu Vệ.” Tần Dương vui mừng khôn xiết.


Không chỉ Tần Dương, những người khác của nhà họ Tần cũng rất vui vẻ, nịnh bợ đủ kiểu.


Sáu ngàn tỷ tiền mặt!


Số tiền này cũng đủ để vực dậy công ty nhà họ Tần!


Thế gia cổ võ không hổ là thế gia cổ võ, nội tình thâm hậu, vừa ra tay mà đã hào phóng như thế.


Trên mặt toàn thể người nhà họ Tần đều mang vẻ tươi cười, giống như nhà họ Tần nghênh đón ánh mặt trời mới, bay lên cao một lần nữa!


Thế cho nên ngay cả sự uy hiếp mà nhà họ Vệ ngầm mang lại, đám người nhà họ Tần cũng hoàn toàn ném ra sau đầu, trong lòng chỉ còn lại sự vui sướng và cảm kích.


“Một đám chó vườn.”


Nhìn đám người mừng rỡ, Vệ Hồng cười nhạt, ánh mắt ẩn chứa khinh thường.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK