Vào lúc này, tất cả những gì Tề Thiên Cơ muốn làm là chờ đợi.
Đợi Hà Mã nói rõ ra mọi việc, đợi cụ bà, Chu Oánh, bà cô cả của Chu Tuệ và những người khác của nhà họ Chu chạy ra giữ họ lại.
Chu Tuệ nghe vậy lập tức nổi giận: “Sao đây? Diễn kịch còn chưa đủ sao?! Mất mặt đến mức này rồi còn muốn dày vò nữa?”
“Tề Thiên Cơ, cầu xin cậu, mau lái xe về nhà đi. Đừng tiếp tục gieo họa cho chúng tôi nữa, được không?”
Bây giờ bà ta chỉ muốn về nhà thật nhanh, trốn vào trong chăn khóc lớn một trận!
Một người phụ nữ về nhà mẹ đẻ, điều quan trọng nhất là gì?
Thể diện!
Bây giờ thì hay rồi, Tề Thiên Cơ tặng trà giả cho người ta và bị bà cụ đuổi ra khỏi nhà họ Chu, mặt mũi của bà ta bị mất hết.
Năm sau, bà ta cũng không còn mặt mũi nào để trở về nhà mẹ đẻ nữa!
Nghĩ đến đây bà ta không khỏi đau lòng khôn nguôi, nước mắt giàn giụa.
Đồng Đồng ngoan ngoãn bước tới, nắm lấy tay Chu Tuệ, an ủi: “Bà nội đừng khóc, con tin ba! Đồ ba tặng chắc chắn là thật!”
Cô bé nói rất nghiêm túc, vẻ mặt ẩn chứa niềm tin và sự nương tựa không gì sánh bằng đối với Tề Thiên Cơ.
Tề Thiên Cơ đưa tay xoa xoa đầu Đồng Đồng, chỉ cảm thấy trái tim sắp tan ra.
Người ta nói con gái là người yêu bé bỏng của ba, câu này quả nhiên không gạt người.
Có con gái thật tốt!
Dương Mộc Thanh lựa lời an ủi: “Mẹ, mẹ cứ chờ, tin tưởng anh ấy lần này.”
Món quà này được Tề Thiên Cơ lấy từ trong xe của Mã Đằng, đó là thứ Mã Đằng để vào.
Nếu đã là quà của Mã Đằng, vậy không thể nào là giả được.
Đồng thời, cô cũng không muốn làm tổn thương đến lòng nhiệt tình Đồng Đồng dành cho ba nó và muốn giữ gìn hình tượng người ba vĩ đại của Tề Thiên Cơ trong lòng Đồng Đồng.
…
Lúc này, tại bữa tiệc sinh nhật trong nhà họ Chu.
Bậc thầy đồ cổ Hà Mã mang quà đến mừng sinh nhật.
Cha chú của Hà Mã và cụ cố đã khuất của nhà họ Chu là mấy đời thân nhau, vì vậy ông ta quen thân với người nhà họ Chu và khi ông ta vừa vào đến thì người nhà họ Chu đã lập tức ra cửa chào đón.
Cả cụ bà dưới sự dìu đỡ của con gái cũng đích thân ra đón, thái độ vô cùng kính trọng.
Bậc thầy đồ cổ Hà Mã là một nhân vật quyền thế tiếng tăm lẫy lừng trong giới đồ cổ, quyền cao chức trọng, thân thế hơn hẳn người nhà họ Chu.
“Anh Hà từ xa đến thăm, thật là vinh hạnh!” Cụ bà cười nói.
“Nào dám nào dám, cụ bà ngồi đi, ngồi đi!”
Hà Mã vội vàng nắm lấy tay cụ bà nhà họ Chu, ngưỡng mộ nói: “Cụ bà, hôm nay cụ có niềm vui nhân đôi à!”
Cụ bà nghe vậy sửng sốt, thắc mắc: “Sinh nhật của bà già này coi như là một niềm vui, nhưng niềm vui thứ hai từ đâu ra?”
Hà Mã nhiệt tình cười nói: “Vừa rồi lúc vào cửa, tôi nhìn thấy xe của tỷ phú Mã Đằng ở Quang Châu!”
“Đến nhân vật như tỷ phú cũng đến mừng sinh nhật cụ bà, điều này nghĩa là tỷ phú Mã muốn hợp tác với nhà họ Chu. Nhà họ Chu nhất định sẽ lên như diều gặp gió. Đây chẳng phải là niềm vui của nhà họ Chu sao?”
Nghe xong lời này, toàn bộ người nhà họ Chu đều trố mắt nhìn nhau, ánh mắt nghi ngờ.
Hà Mã là người có tiếng ở Quang Châu, lời nói như đinh đóng cột, chắc chắn sẽ không tùy tiện nói đùa.
Nếu ông ta đã nói như vậy, thì chắc chắn đó là sự thật!
Nhưng Mã Đằng ở đâu?
Họ đều không nhìn thấy.
“Lão Hà, có phải là anh nhìn nhầm rồi không? Tỷ phú Mã vốn dĩ chưa từng tới đây.” Cụ bà nghi ngờ hỏi.
“Cụ bà, cụ thật đúng là khiêm tốn, tôi cũng đã nhìn thấy xe của tỷ phú Mã, chính là chiếc Rolls Royce kia, cả tỉnh Lĩnh Nam chỉ có ông ấy mới có chiếc Rolls Royce phiên bản giới hạn đó!” Ông Mã cười nói.
Oàng!
Ngay khi nghe qua lời này, giống như sét đánh bên tai, khiến cho cụ bà, Chu Oánh, Tiêu Chinh Vũ, Trần Nhu và những người khác trong nhà họ Chu đều kinh ngạc há hốc mồm, vẻ mặt chấn động đến cực điểm.
“Lão Hà, anh, anh chắc chắn là không nhìn nhầm?” Cụ bà run rẩy nói.
“Biển số của chiếc xe đó, tôi không thể nào nhận sai được, đó chính là xe của Mã Đằng.” Hà Mã nói như đóng đinh vào cột.
Cụ bà, Chu Oánh, Trần Nhu, Tiêu Chinh Vũ cùng với tất cả mọi người ở đây nghe vậy, trong lòng lập tức sinh ra dự cảm không lành.
Hóa ra gia đình Chu Tuệ thực sự có giao tình với tỷ phú Mã Đằng?!
Xe Tề Thiên Cơ lái cũng không phải thuê mà là xe riêng của Mã Đằng?!
Nghĩ đến đây, sắc mặt của cụ bà nhà họ Chu thay đổi rõ rệt, hối hận đến tím cả ruột gan.
Bà ta đuổi gia đình Tề Thiên Cơ đi, vậy chẳng phải đã xua đuổi cơ hội thăng tiến của nhà họ Chu sao?