Nhìn thấy đích thân Mã Đằng đến đứng ở cửa, Dương Mộc Thanh, Chu Tuệ, Dương Tây đều ngây ngốc.
Nhân vật nổi tiếng thường xuyên xuất hiện trên TV, thời sự, bỏ vốn xuất hiện trước của nhà bọn họ, sao có thể khiến bọn họ không khiếp sợ được chứ?
Mấy người lập tức đứng lên, có chút luống cuống nhìn Mã Đằng.
“Ngài Mã, thật đúng là ngài? !”
“Mau mời vào!”
“Tề Thiên Cơ, còn ngây người làm gì, còn không nhanh đi rót nước cho ngài Mã đi!”
Dương Tây và Chu Tuệ vội vàng đi tới, vẻ mặt được sủng mà lo sợ kính cẩn lễ phép chào đón Mã Đằng.
Thấy Tề Thiên Cơ còn một bộ lão thần ngồi trên sô pha, Chu Tuệ liền tức giận không có chỗ phát, hận không thể một tay bóp chết anh!
Đây chính là tỷ phú ở Lĩnh Nam, chỉ cần có thể tạo mối quan hệ với Mã Đằng, khốn cảnh của cả gia đình bọn họ có thể sẽ được giải quyết dễ dàng.
Kết quả, Tề Thiên Cơ còn cà lơ phất phơ như vậy, đây không phải là muốn chọc tức chết bà ta sao?
Tề Thiên Cơ bất đắc dĩ, chỉ đành phải đứng lên đi rót nước cho Mã Đằng.
Mã Đằng thấy vậy, trong lòng hoảng sợ!
Để điện chủ rót nước?
Cái này nếu như bị mấy người Trần Diễn, Tông Sơn biết, còn không phải sẽ đánh rớt từng cái răng của ông ta sao?
Mã Đằng vội vã chạy tới, sợ hãi nói: “Anh Tề, không cần khách sáo như vậy, tôi tự mình làm là được.”
Dương Tây, Dương Mộc Thanh và Chu Tuệ thấy một màn như vậy, ánh mắt nghi ngờ.
Mã Đằng đối xử với Tề Thiên Cơ khách sáo như vậy sao?
Thấy vẻ mặt người nhà họ Dương đều nghi ngờ nhìn mình, Mã Đằng vội vàng giải thích: “Ở nhà tôi đều tự mình làm không để cho người ta hầu hạ nên đã thành thói quen rồi.”
Chu Tuệ cảm khái nói: “Mã Tổng thật sự là người có phẩm chất cao quý! Giàu có như thế mà làm người vẫn còn giản dị, khiêm tốn như vậy, không giống như tên này nhà chúng tôi, suốt ngày chỉ biết khoe khoang.”
Nói xong, bà ta liếc mắt nhìn Tề Thiên Cơ một cái, ánh mắt xem thường.
Tề Thiên Cơ không nói gì.
Cấp dưới của mình lại bị lấy ra làm tấm gương để giáo dục chính mình.
Mồ hôi lạnh của Mã Đằng chảy ròng ròng, vội vàng nói: “Trên thực tế, Anh Tề rất giỏi.”
“Ha ha…”
Chu Tuệ cười lạnh, nói: “Nếu cậu ta có được một nửa năng lực của Mã Tổng ngài thì tốt rồi.”
Dương Mộc Thanh tự mình lấy nước cho Mã Đằng, còn mời ông ta ngồi xuống, lúc này mới hỏi: “Mã Tổng, số tiền này thật sự là ngài cho mượn sao?”
“Đúng vậy, tôi rất tán thưởng nhân cách của Anh Tề đây.” Mã Đằng gật đầu.
Ông ta bịa ra một câu chuyện, nói mình tuyển Tề Thiên Cơ làm tài xế riêng, còn cho Tề Thiên Cơ “Vay tiền” giải thích một lần nữa.
Tề Thiên Cơ ngồi ở một bên, khẽ gật đầu.
Thấy điện chủ gật đầu, tâm tình của Mã Đằng trong nháy mắt hưng phấn, có một loại cảm giác vui sướng muốn ngửa mặt lên trời thét dài.
Chính mình lại có thể giúp điện chủ?
Nếu như để đám người Lý Trình, Nhạc Uyên, Trần Hữu biết chắc chắn sẽ ghen ghét đến phát điên đi!
“Cái này ~~”
Nghe thấy lời nói của Mã Đằng, Dương Mộc Thanh, Dương Tây và Chu Tuệ đưa mắt nhìn nhau.
Tiền này đúng thật là mượn của Mã Đằng.
“Tề Thiên Cơ, lần này coi như đồ vô dụng cậu lập công, sau này phải làm việc chăm chỉ cho Mã Tổng.”
Chu Tuệ thấp giọng nói.
“Vâng.” Tề Thiên Cơ gật đầu.
Nhìn thấy Mã Đằng, suy nghĩ Dương Tây chuyển động.
Tề Thiên Cơ là tài xế của Mã Đằng, nếu như một nhà bọn họ có thể ôm lấy đùi của Mã Đằng, sau này có thể thoát khỏi sự khống chế của nhà họ Tần và nhà họ Dương, còn có thể trực tiếp quật khởi?
Nghĩ đến đây, Dương Tây càng thêm nhiệt tình, liên tục thêm trà cho Mã Đằng, vẻ mặt a dua nịnh hót.
Mã Đằng cười ha ha ứng phó, thái độ rất nhiệt tình, nghĩ đến những tài liệu gần đây nhà họ Dương của chủ mẫu mà mình thu thập được, tâm tư chuyển động, lập tức lại nghĩ đến một diệu kế để lập công!
Ánh mắt ông ta nóng bỏng nhìn Dương Mộc Thanh: “Cô Dương, bây giờ đang lúc công ty chúng tôi thiếu người, không biết cô có hứng thú đến công ty chúng tôi làm quản lý không?”
Đồng thời trộm nhìn chăm chú vào sắc mặt Tề Thiên Cơ, thấy Tề Thiên Cơ lại gật đầu ngầm đồng ý lần nữa, ông ta ngay lập tức mừng như điên.
Điện chủ và chủ mẫu đều ở gần ngay trước mắt, cơ hội lập công còn lo không có sao không?
“Mã Tổng, tôi, tôi có thể qua bên ngài làm quản lí sao?” Dương Mộc Thanh được sủng mà lo sợ, trực tiếp ngây ra tại chỗ!