• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 58: MÃ ĐẰNG XUẤT HIỆN


“Mau, lái xe nhanh lên, lái nhanh một chút!”


Trên đường, một chiếc Bentley phóng nhanh như tia chớp.


Mã Đằng ngồi ở ghế sau xe, điên cuồng thúc giục.


Ông ta gần như tức điên lên, hận không thể lập tức bay đến trung tâm thương mại bên kia.


Biết được Phùng Hâm bắt Tề Thiên Cơ, ông ta gần như tức đến nổ phổi.


Ngay cả điện chủ mà cũng dám bắt, thực sự là ăn gan hùm mật báo mà, chết tiệt!


“Mã Tổng, tôi đã chạy nhanh hết mức rồi.” Tài xế cười khổ.


“Nhanh hơn chút đi, không cần phải sợ hoá đơn phạt. Tăng tốc lên, mau chóng chạy qua bên kia.” Mã Đằng thúc giục.


“Rõ.” Tài xế gật đầu, đạp mạnh chân ga, phóng đi nhanh như chớp.


Ba mươi phút sau.


Mã Đằng đến, sự xuất hiện của ông ta lập tức khiến toàn bộ trung tâm thương mại chấn động và khiếp sợ.


Thân là tỷ phú tỉnh Lĩnh Nam, ông ta cực kỳ hiếm xuất hiện ở những nơi đông người. Dù sao cũng là nhân vật công chúng nổi tiếng, độ nhận diện vô cùng cao.


Mỗi khi lên sân khấu, đều dẫn tới rối loạn, sợ là không kém hơn bao nhiêu so với những ngôi sao nhỏ.


Lúc này, toàn bộ cao tầng của trung tâm thương mại nhận được tin tức đều trình diện!


Ngay cả Phùng Hâm, cũng không kịp chờ nhà họ Tần đến nữa, cuống quýt chạy tới nghênh tiếp.


Mã Đằng không chỉ là tỷ phú mà còn là ông chủ của trung tâm thương mại này!


Nếu như có thể ôm bắp đùi vàng Mã Đằng này, nhà họ Tần thì tính là cái gì chứ?


“Cung kính đón chào tỷ phú Mã! tỷ phú Mã ghé qua là vinh hạnh của trung tâm thương mại này!”


Cao tầng của trung tâm thương mại vô cùng phô trương, tất cả đều đồng loạt khom mình hành lễ, tràng diện vô cùng hoành tráng.


“Cung nghênh tỷ phú Mã!”


Ngoại trừ những người phải trông coi cửa hàng không thể đi được, gần như là tất cả những nhân viên công tác đều tràn vào đại sảnh của trung tâm thương mại.


Một đám người mênh mông nhất tề hành lễ với Mã Đằng.


Âm thanh vang vọng khắp nơi khiến tất cả mọi người đều hoảng hốt, không ngừng ghé mắt nhìn xem.


“Không cần khách khí.” Sắc mặt Mã Đằng âm trầm, ánh mắt lướt một vòng trong đám người.


Nhưng mà sản nghiệp ở dưới tay ông ta thực sự rất nhiều, thật tình không thể nhận ra cái người to gan lớn mật có tên Phùng Hâm là người nào.


“Các người ai là Phùng Hâm!” Mã Đằng trầm giọng nói.


Phùng Hâm nghe vậy, lập tức mừng rỡ vô cùng!


tỷ phú Mã vậy mà lại biết tên anh ta?


Trong nháy mắt, anh ta có một loại cảm giác bị vé số mười lăm tỷ đập trúng!


Đám người xung quanh nhìn Phùng Hâm cũng hâm mộ không ngớt.


Có thể được tỷ phú Mã đích thân đến đây tìm, khẳng định là thân phận không bình thường.


Cho dù là một người bình thường thì về sau cũng sẽ không bình thường!


“tỷ phú Mã! Tôi chính là Phùng Hâm!” Giờ khắc này, Phùng Hâm kích động đến mức sắc mặt đỏ bừng, tay chân run rẩy, bước ra khỏi đám người.


Giờ đây anh ta càng thêm kích động.


Anh ta vừa mới móc nối được quan hệ với nhà họ Tần, nếu như có thể khiến Mã Đằng coi trọng, vậy chẳng phải là về sau anh ta sẽ được thăng chức rất nhanh hay sao?


“Anh chính là Phùng Hâm?” Mã Đằng nhìn chằm chằm vào anh ta.


“Là tôi, chính là tôi. Mã Tổng, ngài, ngài tìm tôi có chuyện gì không?” Phùng Hâm cung kính nói, trong mắt hừng hực lửa nóng và nhiệt tình.


Giờ khắc này, anh ta hận không thể quỳ xuống gọi Mã Đằng là ba.


Anh ta làm việc ở trung tâm thương mại lâu như vậy, cho tới bây giờ chưa từng được Mã Đằng coi trọng, thậm chí ngay cả cuộc họp hằng năm của công ty, anh ta cũng không có tư cách ngồi cùng một phòng với Mã Đằng.


Việc Mã Đằng đích thân đến trung tâm thương mại đã khiến nơi đây bùng nổ, ngay trước mặt bao người, Mã Đằng lại gọi tên anh ta.


Đây là vinh quang vô thượng!


Đây là vinh quang chí tôn!


Anh ta có thể nhìn thấy một tiền đồ tươi sáng đang ở ngay trước mặt anh ta.


Chỉ cần anh ta có thể nắm bắt cơ hội lần này, anh ta nhất định sẽ thu được ích lớn hơn nữa, sẽ trở thành một người tài giỏi đứng trên người khác!


“Bốp!”


Còn không đợi Phùng Hâm mơ tưởng hão huyền xong, một cái tát vang dội lập tức đánh vào trên mặt anh ta.


Mã Đằng là người ra tay.


Một tát này khiến Phùng Hâm ngơ ngác, dùng tay che khuôn mặt đỏ bừng, anh ta run giọng nói: “Mã Tổng, ngài, ngài như vậy là có ý gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK