"Mọi người nhặt hết đi, tôi không cần thứ gì"
Đông phương vốn không có ý định lấy dù sao cũng là đồ của cô, nhưng Bắc phương nghe xong lời cô nói thì cười gật đầu cảm ơn cùng lúc huých huých hắn.
"Anh ngốc quá, bây giờ Hoa Cơ chỉ quan tâm đến Vô Phương thôi làm gì còn tâm trí nhặt đồ, anh còn không nhặt cô ấy đánh anh thành đầu heo bây giờ, nhìn sắc mặt cô ấy đi, đen như bát thuốc đông y"
Đông phương xác thực nghe lời lão bà, thật thà chất phác nhặt lượm đồ hiếm trên nền đất.
[CHÚC MỪNG NGƯỜI CHƠI VÔ PHƯƠNG, Y Y HOA CƠ, ĐÔNG PHƯƠNG THẤT BẠI, BẮC PHƯƠNG TỰ BẠI HOÀN THÀNH CỐT TRUYỆN ẨN GIẤU CỦA PHÓ BẢN MAI CỐT ĐỘNG]
Thông báo hiện lên in đậm 3 lần trên kênh thế giới.
Một lúc sau cùng lúc thông báo.
[CHÚC MỪNG NGƯỜI CHƠI VÔ PHƯƠNG ĐẠT ĐƯỢC DANH HIỆU THÁNH KIẾM SĨ]
Hoa Y ngẩng đầu liếc nhìn danh hiệu lấp lánh chói sáng đằng trước tên anh, thôi cứ coi như chuyến này đi không uổng công.
————————————
Hầu Ca vài tiếng sau online biết tin tức này liền muốn tắt thở hắn đi è cổ ra còn không đánh bại được Mai Cốt Động thượng cấp, con nhóc kia tuỳ tiện đi một lần liền khám phá ra cốt truyện ẩn giấu, lại còn toàn trang bị hiếm, nhìn Đông phương với Bắc phương trang bị lập loè loé sáng treo bên người, lại nhìn danh hiệu thánh kiếm sĩ loé mù mắt hắn của huynh đệ nhà hắn.
Hầu Ca muốn trực tiếp tắt thở, làm ơn không cần đỡ hắn, hắn muốn hoà mình với cát bụi ngay lúc này.
————————————
"Alo, điều tra cho tôi một cái ID: Vô Phương, tiền đã chuyển vào tài khoản, xong việc chuyển nốt số còn lại"
Hoa Y cúp máy, mở máy tính gửi bản thảo qua, xong việc rảnh rỗi chơi điện thoại.
[Trần Nghiên]: "Chị e nghe lời chị rồi, nghe theo con tim mình, em với anh ấy xác định sẽ bên nhau, chị cảm ơn chị rất nhiều"
[Hoa Cơ]: "Không có gì, làm gì thì làm, chỉ cần là chính mình là được"
[Trần Nghiên]: "Dạ chị, à mà chương mới hay quá chị ơi, em không đoán được kết cục như vậy luôn"
[Hoa Cơ]: "Thích là tốt rồi, cảm ơn"
Thêm tin nhắn gửi đến là ban biên tập.
[Biên tập]: "Số của đạo diễn, ngày mai 8h qua địa chỉ xyz..."
————————————
(Sáng hôm sau)
Hoa Y váy áo chỉnh tề bước đến nơi hẹn gặp, nói chuyện qua với đạo diễn, và những ý chính cô muốn giữ nguyên, còn lại cải biên hay không tuỳ ông.
Đạo diện khá dễ nói chuyện, ông muốn kịch bản sát nguyên tác, thậm chí còn muốn cô tới phim trường để quan sát, sửa đổi hay giúp đỡ diễn viên nhập vai.
Còn có cát xê, Hoa Y đương nhiên là đi, sự nghiệp kiếm tiền vô cùng quan trọng nha.
Hoa Y bước ra ngoài, liền nghe thấy giọng nói khá quen tai.
"Anh bỏ tay ra"
Cô quay đầu nhìn qua là Trần Nghiên và một người đàn ông, dáng cao lớn, thân hình tam giác ngược chuẩn xác kia...Chấn Phi Thiên Hạ?
Mạnh Chấn Phi: "Em phải nghe anh nói, nơi đây đông người, theo anh về nhà"
Trần Nghiên muốn vùng tay khỏi tay hắn nhưng đáng tiếc sức lực cậu quá nhỏ bé: "Bỏ ra"
Mạnh Chấn Phi híp mắt, lực đạo tăng lên kéo cậu lên xe, Trần Nghiên sức lực nhỏ bé khó lòng thoát được khỏi móng vuốt của hắn rất nhanh bị hắn nhét lên xe, chiếc xe lao vút đi trên đường.
Hoa Y thu lại tầm mắt, lên taxi về nhà.
————————————
Xoạt xoạt tiếng lật giấy vang lên, bên trên những trang giấy có thông tin và ảnh chụp của mỗi thành viên mới gần đây xin vào Nhật Tử thành.
Vô Phương lật đến từ thứ 5 thì dừng lại ngẩng đầu nhìn cô: "Chán thì ra ngoài chơi, đừng nhìn tôi"
Hoa Y chống cằm ánh mắt tập trung nóng rực vẫn là cứ quan sát anh.
"Không thích, ngồi ngắm anh thú vị hơn nhiều"
Vô Phương nhăn mày, lại thực sự quay đầu làm việc tiếp cố ý làm lơ đi ánh mắt nóng bỏng trực tiếp của cô.
Cạch cửa lớn bị đẩy ra.
Đông phương thất bại: "Sự kiện Đại hội luận kiếm bắt đầu rồi, tôi đang định đến đó cậu có đi cùng luôn không?"
Vô Phương suy nghĩ một chút rồi gật đầu, thu lại đống giấy tờ trên bàn.
Hoa Y cũng đi với anh.
Cái gọi là Đại hội luận kiếm được tổ chức tại trường đấu luyện, những tuyển thủ tham gia được xếp theo từng bảng đấu A, B, C, đồng thời truyền tống qua bản đồ và ghép đôi ngẫu nhiên.
Điểm đặc biệt của sự kiện chính là sử dụng kiếm, bất kể chức nghiệp, trong trận đấu không cần thiết phải làm bị thương đối thủ, chỉ cần mũi kiếm chạm vào điểm chỉ định trên người đối thủ thì sẽ chiến thắng, người chiến thắng cuối cùng tại bảng của mình được phép yêu cầu một vật phẩm giới hạn.
Hoa Y vốn không định tham gia, nhưng nghe đến vật phẩm giới hạn cô chợt nảy ra ý nghĩ, liền thẳng tay viết tên mình lên bảng đăng kí.
Đa số người tham gia sự kiện này đều là chức nghiệp kiếm sĩ, còn có sát thủ.
Đông phương và Vô Phương đều tham
Gia, Đông phương cùng bảng A với cô, Vô Phương bảng B.
[Kênh thế giới][Hóng hớt là chân lý]: "Mọi người mau mau xem live stream Đại hội luận kiếm đi, năm nay hot lắm đấy toàn cấp bậc đại thần tham gia"
[Kênh thế giới][Tiểu sinh họ Hàn]: "Thật sự đặc sắc lắm luôn, không ngờ trận đầu tiên là đại thần Vô Phương luôn ấy, nhìn xem 3 chiêu hạ gục đối thủ quả là Thánh kiếm sĩ"
[Kênh thế giới][Quần xà lỏn của Vô Phương]: "Dĩ nhiên này còn phải nói hả, đại thần nhà ta là đỉnh cấp đấy"
[Kênh thế giới][Mãn Tây Lâu]: "Đại thần Chấn Phi Thiên Hạ cũng mạnh lắm, nhìn xem đánh rớt bao nhiêu đối thủ rồi, tôi cá anh ấy sẽ đứng đầu bảng C"
[Kênh thế giới][Hóng hớt là chân lý]: "Này mọi người có xem trận vừa nãy không?...Người đó là ai đấy, tôi còn chưa kịp nhìn rõ đã truyền tống qua rồi?!!"
[Kênh thế giới][Bắc phương tự bại]: "Là phu nhân thành chủ của chúng ta đó, sao thấy ngầu không, ngầu đét luôn~"
[Kênh thế giới][Quần xà lỏn của Vô Phương]: "...ý cô là Y Y Hoa Cơ??? Nhưng cô ta là triệu hồi sư mà???"
[Kênh thế giới][Bắc phương tự bại]: "Đúng vậy, chị dâu chính là lợi hại như vậy đó"
[Kênh thế giới][Mãn Tây Lâu]: "Bắc phương không đi ủng hộ lão công nhà mình lại leo lên đây phấn khích chi vậy, Đông phương cũng trong bảng B đấy"
[Kênh thế giới][Bắc phương tự bại]: "Đành chịu thôi, vốn định lấy một bộ trang phục cấp cao có lẽ lần này hụt mất rồi, ai bảo đó là chị dâu chứ"
Đúng như dự đoán, trận thứ 4 Hoa Y gặp Đông phương, hắn là sát thủ rất giỏi ẩn nấp nhưng chỉ trong 5s mũi kiếm của cô đã chĩa vào lưng hắn, ánh sáng loé lên hắn đã bị truyền tống về khán đài, đúng là khóc không ra nước mắt.
Bắc phương đã dự đoán được trước ngồi bên cạnh vỗ vai an ủi hắn.
Kết quả chung cuộc rất nhanh đã có, Hoa Y nhất bảng A, Vô Phương bảng B và Chấn Phi thiên hạ bảng C.
Hoa Y chọn Tàng Ngân Giáp, là loại áo giáp trong suốt bảo vệ, bất kể lực sát thương nào đánh lên nó đều bị bật lại, chỉ sử dụng được trong một lần duy nhất.
Cô cầm áo choàng ngân bạc trong tay bước về phía anh.
Vô Phương cúi đầu nhìn cô, tay cô choàng qua, kéo áo choàng bọc lại người hắn, cài nút, cùng lúc áo choàng trở nên trong suốt biến mất vô hình.
Hoa Y nở nụ cười tay miết cổ áo hắn: "Tặng anh"
Vô Phương ánh mắt sâu thẳm nhìn cô thật lâu, sau cũng nở nụ cười dịu dàng cưng chiều nhìn cô.
"Cũng có quà tặng em"
Nói xong hắn ngồi xuống, lấy ra lắc chân chuông đỏ, tỉ mỉ cẩn thận buộc lên cổ chân cô, tiếng chuông leng keng vang lên thanh thuý, màu đỏ nổi bật trên cổ chân trắng như tuyết xinh đẹp mê hoặc.
Hắn ngẩng đầu nhìn cô, Hoa Y khẽ vuốt những sợi tóc hơi rối trước trán của anh, kéo lên nụ cười.
"Tâm linh tương thông~"