Cho nên...
Cốc cafe đá lạnh được người đặt trên mặt bàn, Hạ Tư Truy ngừng bút ngẩng đầu lên, rất nhanh lại cúi đầu xuống bút trong tay tiếp tục lướt trên trang giấy.
Hoa Y nở nụ cười dựa vào bàn hắn uống trà hoa quả.
Một lúc sau Hạ Tư Truy dừng bút, đặt tài liệu qua một bên, đầu mới ngẩng lên nhìn cô gái đang xuất thần dựa vào bàn hắn.
"Đám người bên ngoài thực sự rất ăn hại"
Hoa Y lấy lại lực chú ý, hắn là đang chê trách năng lực của cục cảnh sát, lần nào cũng để cô ra vào như đi chợ.
Hoa Y quay về phía hắn mắt cong cong: "Đúng là ăn hại, nhưng lần này em có lý do chính đáng qua đây"
Hạ Tư Truy liếc nhìn cô, hắn ngả người ra sau, mắt nhắm lại có vẻ như không định để ý đến cô.
Hoa Y cũng mặc kệ hắn nghỉ ngơi, cô kéo ghế ngồi xuống, nằm bò trên bàn vừa uống trà hoa quả vừa ngắm nhìn hắn.
(Tiếng điện thoại kêu)
Hạ Tư Truy mở mắt, kéo trượt mở điện thoại.
"Hạ Tư Truy, cậu mau đến đây, là án lớn, khu trượt tuyết Lam Sơn tỉnh xyz...chi tiết địa chỉ đã gửi qua tin nhắn của cậu" là giọng của Hàn Lương Nghị, hắn nói xong liền cúp máy.
Hạ Tư Truy đứng dậy, lấy áo phía sau ghế, bước ra ngoài.
Hoa Y đi theo sau hắn, Hạ Tư Truy liền nhíu mày quay người.
"Mau về nhà đi, tôi đã nói, con người tôi chỉ hứng thú với tử thi"
Hoa Y đứng nhìn hắn quay người bước đi, cô thở dài thườn thượt, có người yêu chỉ ái tử thi thì phải làm sao, online chờ gấp.
————————————
Hạ Tư Truy đến nơi, Hàn Lương Nghị thấy hắn, đi qua: "Nạn nhân chưa xác định được danh tính, cách thức giết người rất dã man, đến bây giờ vẫn chưa tìm hết mảnh cơ thể, phần đầu có lẽ không ở cùng một chỗ"
Hạ Tư Truy gật đầu đeo bao tay: "Các mảnh cơ thể tìm được ở đâu"
"Đi theo tôi" Hàn Lương nghị nói.
Hạ Tư Truy nhìn thấy các mảnh cơ thể trên nền tuyết, hắn mở cặp lấy ra túi vải sắp xếp các mảnh vào túi.
"Dựa theo cấu trúc cơ thể, và da, nạn nhân là nữ, khoảng 20-25 tuổi, vết thương không có phản ứng sống, là sau khi chết hung thủ mới phân xác nạn nhân ra thành nhiều phần"
Hàn Lương Nghị gật đầu: "Cậu cứ quan sát thêm hiện trường đi, chúng tôi sớm sẽ tìm hết các mảnh thân thể"
"Cô gái, đây là nơi không phận sự miễn vào" tiếng một viên cảnh sát.
Hàn Lương Nghị quay qua liền nhìn thấy Hoa Y, hắn nhanh chóng chạy qua.
"Sao cô lại ở đây?"
Hoa Y đưa mắt về phía Hạ Tư Truy: "Theo anh ấy đến"
Hàn Lương Nghị nhíu mày: "Mau về đi, nơi đây cô không được phép đi vào"
Hoa Y đứng bên ngoài xác thực không đi vào, cô chỉ đứng từ xa nhìn Hạ Tư Truy.
"Tôi là phóng viên, chủ đích tới lấy tư liệu thôi sẽ không làm phiền các anh phá án"
Hàn Lương Nghị suy nghĩ đôi chút, thấy cô không quá phận liền bỏ qua cô đi làm nhiệm vụ.
————————————
(Khách sạn khu trượt tuyết Lam Sơn)
"Đội trưởng Hàn, đây có lẽ là hiện trường đầu tiên"
Hàn Lương Nghị bước vào mùi xác chết bị phân huỷ xộc thẳng vào mũi, hắn nhíu chặt chân mày.
Ánh mắt quét qua căn phòng, rất sạch sẽ, gần như không có gì đặc biệt, ngoại trừ việc đầu của một cô gái bị cắt ra, tròng mắt bị khoét mất, treo trước đầu giường.
Hạ Tư Truy bước qua, gỡ cái đầu xuống, mùi phân huỷ nồng nặc, nạn nhân ít nhất cũng phải chết được 1 tháng, vậy mà khách sạn không ai phát hiện ra.
"Phần sau đầu bị dập nát, là dùng búa lớn đập vào, cũng là nguyên nhân gây tử vong, tròng mắt bị lấy đi sau đó, do điều hoà nhiệt độ luôn bật nên khả năng quá trình phân huỷ bị đình trệ lại, chính xác nạn nhân đã chết vào 1 tháng trước"
Hàn Lương Nghị nhíu mày, số ngày phát hiện quá lâu, đã từ 1 tháng trước? Thời gian càng lâu càng khó để tìm ra chứng cứ.
Hàn Lương Nghị quay đầu: "Người báo án đâu?"
"Là là tôi" một cô gái bước ra, mặc đồng phục của nhân viên khách sạn.
"Cô phát hiện nạn nhân lúc mấy giờ, người thuê phòng này là ai, vì sao đến bây giờ mới phát hiện ra?"
"Vào lúc 7h hôm nay, tôi đi qua ngửi thấy mùi thối, thật sự không chịu được nữa mới lén lút lấy chìa khoá dự phòng đi qua xem không ngờ lại như vậy, người thuê phòng này...là một cô gái, rất xinh đẹp, cô ấy thuê trong vòng 1 tháng, tính tình rất quái đản rất ít khi ra ngoài, phục vụ phòng cũng không được vào, cho nên mới mới đến hôm nay..."
Hạ Tư Truy đứng lên, xoay người bước vào phòng tắm, từ trên xuống dưới không có một sơ hở vô cùng sạch sẽ.
Hàn Lương Nghị đi vào theo hắn liền nhíu mày: "Đây có lẽ là nơi hắn chặt xác nạn nhân"
Hạ Tư Truy cúi người ngón tay miết trên sàn đá: "Ừ"
Hàn Lương Nghị vò đầu bực bội: "Lại có thể sạch sẽ như vậy, cũng 1 tháng trôi qua, cho dù tìm đến hệ thống nước thải máu cũng sớm hoà cùng rác bẩn luôn rồi"
Hạ Tư Truy đứng dậy, đảo mắt qua toàn bộ căn phòng: "Cái gì cũng không còn, sạch sẽ giống như chưa từng có người ở"
Cả hai thở dài cùng bước ra ngoài liền thấy cô gái dựa vào hành lang, hai tay xách túi lớn nhỏ quay về phía mình nở nụ cười.
Hoa Y bước qua giơ lên túi đồ trong tay: "Ăn cơm thôi, có thực mới vực được đạo"
Hàn Lương Nghị trợn mắt, khá ngạc nhiên: "Gan cô cũng lớn quá nhỉ, nhìn một màn kia vẫn cơm nước ngon lành?"
Hoa Y nhìn hắn, ánh mắt lại như nhìn thiểu năng: "Tất nhiên là ăn được, chẳng lẽ nhìn xong liền chết đói, anh nói xem anh có ăn được không?"
Hàn Lương Nghị chỉ tay vào cô vốn rất muốn phản bác bụng lại kêu lên rột rột, hắn đỏ mặt giật lấy túi trong tay cô.
"Ăn được, cảm ơn" nói xong liền ngồi dựa vào tường ăn cơm.
Hoa Y nhìn Hạ Tư Truy, hắn liếc qua cô, hiếm khi mở miệng: "Cảm ơn"
Nói xong quay qua Hàn Lương Nghị: "Gửi toàn bộ cơ thể về sở cảnh sát địa phương, tôi ở đó chuẩn bị giải phẫu"
Hoa Y bước nhanh theo chân hắn.