Mục lục
Tung Hoành Cổ Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Sư huynh, huynh cho rằng muội không dám giết Ôn Yến sao? Nếu không phải huynh có ý chiếu cố, nàng ta đã chết từ lâu rồi."

Khanh Nhi không ngờ rằng những gì mình chờ đợi vậy mà lại chính là những lời lẽ nhục nhã như thế, đôi mắt nàng ta chứa đầy giận dữ, cao giọng hét lên với Tống Vĩnh Kỳ.

Nàng ta chưa bao giờ muốn làm Tống Vĩnh Kỳ đau lòng, vì vậy mà nàng ta đã khoan dung cho Ôn Yến được sống, nhưng sư huynh vậy mà vẫn...

"Sư huynh, huynh chắc là biết tâm ý của muội. Người muội yêu là huynh. Muội thậm chí không quan tâm huynh thích ai. Huynh đã có Lương Phi, có Lan Quý Phi rồi, không chỉ là có một mình Ôn Yến, vì sao, huynh không thể có thêm muội nữa, huynh có biết những năm nay muội đã cay đắng yêu huynh như thế nào không? Muội chỉ mong huynh đồng ý để muội ở bên cạnh, muội sẽ làm bất cứ điều gì huynh muốn, sư huynh, muội chỉ muốn làm người phụ nữ của huynh mà thực sự lại khó đến vậy sao? "

Âm thanh bi thương của Khanh Nhi cuối cùng biến thành gào thét.

Trong mắt nàng ta, không có ai yêu Tống Vĩnh Kỳ hơn bản thân.

Điều khiến nàng ta tuyệt vọng là Tống Vĩnh Kỳ vẫn không thể hiểu được tình yêu của nàng ta dành cho chàng.

“Công chúa Vân Thâm, trẫm sủng ái ai là quyền tự do của trẫm, không liên quan gì đến ngươi.” Tống Vĩnh Kỳ nhẹ nhàng nhắc nhở người không quan tâm đến hình tượng là Khanh Nhi.

Chỉ với mấy tiếng Công chúa Vân Thâm, Khanh Nhi dần lấy lại tỉnh táo, khi đối mặt với sự coi thường của Tống Vĩnh Kỳ, nàng ta không thể không biến mình thành Khanh Nhi, nhưng đây là nơi thâm cung, ngoại trừ việc nàng ta là Khanh Nhi vô cùng yêu sư huynh, nàng ta còn là Công chúa Vân Thâm của Nam Chiếu.

Khanh Nhi không có cách nào khiến Tống Vĩnh Kỳ làm được, nhưng Công chúa Vân Thâm thì có thể.

Nghĩ đến bức thư nhận được trước khi mình đến đây, Khanh Nhi cuối cùng cũng chậm rãi nói.

"Hoàng thượng có thể không quan tâm đến sinh mạng của Ôn Yến, vậy Hoàng thượng cũng không quan tâm đến mối quan hệ giữa hai nước Nam Chiếu sao? Phụ hoàng muội viết thư đến nói hi vọng muội có thể sinh con cho huynh, đến lúc đó không cần phải làm Hoàng thượng nữa, chỉ cần giao thành trì lân cận Nam Chiếu cho ông ấy, đến lúc đó ông ấy sẽ bảo vệ hòa bình giữa Nam Chiếu và Đại Lương của chúng ta.”

Lúc Khanh Nhi nói, nàng ta đã lấy ra một lá thư từ trong tay áo.

Giống như quốc thư mà trước đây nàng ta đã đưa cho Tống Vĩnh Kỳ...

"Khanh Nhi, nếu đã là ý kiến của Hoàng đế Nam Chiếu, ta sẽ cân nhắc, nhưng trước khi ta nghĩ kỹ, ngươi nên ngoan ngoãn ở trong cung của chính mình đừng làm loạn, nếu không trẫm..." Lời đe dọa của Tống Vĩnh Kỳ rốt cuộc vẫn chưa nói ra.

Nếu không phải hiện tại binh quyền trong tay phân tán, y thật sự muốn hạ thẳng lệnh cho quân lính đến biên giới phía nam Tân Cương, đánh cho Nam Chiếu tan hoang.

Nhưng sau cùng, trong triều y vẫn không thể làm gì thì làm, trong hậu cung cũng sẽ bị đám con gái đó kìm hãm.

Tống Vĩnh Kỳ nói xong bỗng cảm thấy bất lực trong lòng, y vẫn cho rằng mình thận trọng cẩn thận, xứng đáng với tổ tiên và người dân nước Lương, nhưng không ai biết đến sự bất lực và đau khổ của y.

"Sư huynh, nếu huynh đã bằng lòng cưới Vân Thâm thì chắc chắn sẽ không làm Vân Thâm thất vọng đúng không? Nếu huynh không thích muội làm Khanh Nhi, thì huynh có thể coi muội như Công chúa Vân Thâm, chỉ cần hai vợ chồng chúng ta tình cảm sâu đậm, Đại Lương và Nam Chiếu tự nhiên sẽ… ”Khanh Nhi cảm giác được khí chất của Tống Vĩnh Kỳ thay đổi, lúc nói chuyện cũng mang theo chút hoang mang.

“Chuyện của trẫm không cần Công chúa Vân Thâm phải bận tâm.” Tống Vĩnh Kỳ nói xong thì quay người rời đi. Mỗi phút ở bên cạnh Khanh Nhi đối với y đều ngày dài như một năm. Y phải liên tục thuyết phục bản thân rằng y không thể hành động bốc đồng mà phải lắng nghe tình cảm sâu nặng của nàng ta. Y vẫn không thể không muốn giết chết người phụ nữ đạo đức giả và ích kỷ này, để tránh phạm phải sai lầm, Tống Vĩnh Kỳ chỉ đành bỏ trốn.

Khanh Nhi tiến lên đuổi theo mấy bước, nhưng Tống Vĩnh Kỳ bước quá nhanh, nàng ta không đuổi kịp.

Nàng ta nhìn theo bóng lưng cô đơn của Tống Vĩnh Kỳ, chậm rãi sờ khuôn mặt chính mình, nàng ta hiện tại biết mình đã khôi phục lại sắc đẹp một lần nữa, đối mặt với bản thân xinh đẹp như vậy, đối mặt với tình cảm sâu nặng của nàng ta, sư huynh của nàng ta đều không có chút động tĩnh nào sao?

Đáy lòng Khanh Nhi hơi hoảng loạn, nàng ta không biết phải làm thế nào mới có thể lấy lại được trái tim của sư huynh.

Mà hậu cung lúc này đã khác hẳn lúc mình mới đến, bởi vì các phi tần trước đây đều không có được sự sủng ái vì thế nên lòng tranh giành cũng nhạt đi không ít, nhưng bây giờ nhìn thấy Tống Vĩnh Kỳ ra vào cung Lan Chi, lại nhìn bụng của Lương Phi càng ngày càng ngày to, nỗi chua xót trong lòng nàng ta bất kể thể nào cũng không thể kìm nén được nữa.

Ôn Yến là điểm yếu của sư huynh, nàng ta không muốn hoàn toàn trở mặt với sư huynh nên chỉ có thể chịu đựng, còn những người khác thì sao?

Nhìn bóng lưng của Tống Vĩnh Kỳ cuối cùng cũng biến mất khỏi tầm mắt mình, khuôn mặt vốn dĩ thanh tú và dịu dàng của Khanh Nhi lập tức trở nên hung ác.

Khanh Nhi cảm thấy rằng bản thân mình đã chờ đợi quá lâu, cảm thấy rằng mình không muốn phải chờ đợi đến ngày chiến thắng nữa.

Vì vậy, lúc nàng ta quyết định kế hoạch tiếp theo của mình, tốc độ hành động của nàng ta quá nhanh khiến Tống Vĩnh Kỳ không kịp ra tay.

Lan Quý Phi bị đầu độc, Lương Quý Phi bị đầu độc.

Sau khi chẩn đoán, ngự y kết luận rằng hai người trúng cùng một loại độc, gọi là cái chết ba mươi ngày.

Chất độc này sẽ khiến người trúng độc phải chết sau một tháng hôn mê.

Không có thuốc giải độc.

Sau khi biết tin tức này, hậu cung lại rơi vào hỗn loạn, càng ngày càng có nhiều suy đoán về việc hạ độc hai người, dù sao thì Lan Quý Phi và Lương Quý Phi cũng sẽ chết, trong hậu cung có quá nhiều người được lợi, ví dụ như Ôn Yến, ví dụ như những phi tần còn chưa được Hoàng thượng sủng ái...

Vì vậy chỉ trong một thời gian ngắn mà trong cung truyền ra vô số tin đồn, các loại suy đoán khác nhau cũng truyền đến cung Thái Vi.

Ôn Yến hơi kinh ngạc, rõ ràng người trúng độc phải là mình, vậy tại sao lại lôi hai người họ xuống nước trước.

Ôn Yến chỉ có thể đi đến cung Lan Chi bằng đường hầm, nếu muốn kế hoạch của mình tiếp tục, cả hai người họ đều trúng độc thì không được.

Trong lúc thần trí mơ hồ Lan Quý Phi nhìn thấy Ôn Yến đi tới bên cạnh mình, nàng ta còn tưởng rằng mình đang nằm mơ.

Nàng ta nghiêng người ngồi dậy, nhìn Ôn Yến, nhẹ giọng nói: "Thật không ngờ, còn chưa thể giúp được các ngươi đã khiến ngươi phải ra tay cứu mạng ta trước."

“Nếu đã biết ngươi có chỗ có tác dụng, vậy ta nhất định sẽ không để cho ngươi chết.” Ôn Yến thích tính tình thẳng thắn của Lan Quý Phi, nên cũng không khách sáo chào hỏi, chỉ nhẹ giọng nói.

“Vất vả rồi.” Lan Quý phi yếu ớt nói, nói xong dựa cả người vào cái gối mềm phía sau, yên lặng quan sát Ôn Yến bắt mạch và dùng kim châm cứu.

Ôn Yến bắt mạch xong cho Lan Quý Phi thì kê đơn thuốc, bảo nàng ta đợi sau khi mình đi rồi thì hãy gọi người vào hầu hạ.

Lan Quý Phi thật không ngờ rằng Ôn Yến sẽ rời đi sau khi điều trị cho mình. Họ là đồng minh của nhau. Dù là gặp gỡ trong hoàn cảnh nào, chẳng phải là cũng nên...

"Bên Lương Phi..." Vì vậy, nhìn bóng lưng Ôn Yến, nàng ta không khỏi nóng lòng nói.

Nếu lần này Ôn Yến cứu được Lương phi, vậy kế hoạch của bọn họ sẽ phải thay đổi như thế nào, phải... Không có sự cho phép của Ôn Yến, nàng ta thật sự không biết mình nên làm gì.

“Nàng ta cũng sẽ không sao, đừng lo lắng về chuyện đó, đợi đến khi cơ thể khỏe lại rồi nói tiếp.” Ôn Yến nói đơn giản, nhưng lại vẫn làm ấm lòng Lan Quý Phi.

Đã nhiều năm rồi chưa có ai quan tâm đến mình như thế này, dường như giữa họ không phải là đồng minh, mà là bạn bè, một người chỉ quan tâm đến thân thể của của nàng ta, không quan tâm đến những người bạn khác.

“Chúng ta vẫn nên cố gắng hành động càng nhanh càng tốt, ta luôn cảm thấy thời gian đã không kịp nữa rồi.” Không biết vì sao, Lan Quý Phi luôn có linh cảm như vậy, mà đối với Ôn Yến cũng nói ra không hề che giấu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK