Mục lục
Tung Hoành Cổ Đại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Các ngươi ai có thể tìm được tranh vẽ của Ôn Yến môn chủ, Tử Húc Quốc chúng ta lợi hại nhất là thuật biến mặt, biến ra một Ôn Yến hẳn sẽ không có vấn đề.” Hoàng đế Tử Húc Quốc nhỏ tiếng hỏi người xung quanh, ông ta thực ra đã sớm có suy nghĩ người mà Tống Vĩnh Kỳ tìm là thế thân rồi, cho nên lần này kêu bọn họ đến chính là muốn thảo luận về khả năng tạo ra một thế thân.

“Hoàng thượng, cái thủ thuật đó cần hơn một tháng thời gian, người cảm thấy Hoàng đế Đại Lương sẽ cho chúng ta thời gian dài như vậy sao?”

“Chúng ta còn phải phí tâm tư tìm được tranh vẽ của Ôn Yến nữa, Hoàng đế Đại Lương đối với Ôn Yến tình sâu như biển, tất cả mọi thứ của Ôn Yến y đều coi rất kỹ, hai năm nay căn bản không có tranh nào của Ôn Yến truyền ra ngoài.”

Các thần tử lập tức hiểu ra dự tính của quân vương, tuy cái dự tính này có tính khả thi, đến lúc đó dùng một nữ tử để đổi lấy lợi ích cho Tử Húc Quốc bọn họ, chỉ là Tống Vĩnh Kỳ có nguyện ý đợi hai tháng không? Tình cảm của y đối với Ôn Yến sâu như vậy, nếu như nữ tử mà bọn họ đưa ra quá giả, thì có khi nào sẽ phản tác dụng không....

“Y chỉ tìm một thế thân, chỉ cần mặt na ná nhau là được rồi, còn về tranh của Ôn Yến đó, ta sẽ tìm người đi tìm.” Tam hoàng tử thấy đám người mặt ủ mày chau, liền nhẹ giọng nói.

“Được, vậy chuyện này giao cho Tư Tuyền làm đi, nhất định phải làm chuyện này thật tốt, càng nhanh càng tốt.” Hoàng đế Tử Húc Quốc nhìn tam hoàng tử đáy mắt toàn là liều lĩnh kia, nhẹ giọng nói.

Ông ta hiểu mấy đứa con của ông ta nhất, chơi trò bất chính là không ai có thể so được với tam hoàng tử Hứa Tư Tuyền hết.

“Vậy Phụ hoàng cứ đợi bên nước Đại Lương vì một nữ nhân mà tỏ ra yếu kém với chúng ta đi. Phụ hoàng đừng quên, Ôn Yến này là mẫu thân của Thái tử Đại Lương, cho dù Tống Vĩnh Kỳ không thỏa hiệp thì tiểu thái tử của Đại Lương kia cũng chắc chắn sẽ cần mẹ, dù gì cũng vẫn là một đứa trẻ, lại xa nhau hơn một năm rồi.” Nghĩ đến kế hoạch của mình, trên mặt tam hoàng tử toàn là ý cười.

Cơ hội cắm đinh bên cạnh Hoàng đế Đại Lương là do Đại Lương bọn họ chủ động cầu, hắn làm sao có thể khiến bọn họ thất vọng chứ.

Tống Vĩnh Kỳ vẫn luôn đợi Tử Húc Quốc đem tất cả tranh của nữ tử đến tuổi đến cho mình, y chờ đợi có thể tìm được Ôn Yến, đem tất cả mọi thứ tốt nhất cho Ôn Yến.

Chỉ là y cũng có giây lát hoang mang trong lòng, lỡ như, bộ dạng của Ôn Yến thay đổi rồi thì y làm sao đây? Y không biết, tam hoàng tử của Tử Húc Quốc đang nghĩ cách chế tạo một nữ nhân giống như đúc với Ôn Yến cho y.

Chỉ là tam hoàng tử không ngờ nữ nhân mà hắn muốn chế tạo vậy mà lại giống ý như đúc với một người mà hắn quen thuộc.

Tam hoàng tử không dám tin bức tranh trước mặt mình, hỏi người đưa tranh đến rất nhiều lần, đây chính là Ôn Yến sao?

Đáp án là chắc chắn, nhưng lòng hắn lại hoảng loạn, nếu như người mà Tống Vĩnh Kỳ tìm chính là người trên bức tranh này thì con đường sau này của mình có thể sẽ gian nan hơn rất nhiều, cho nên, cho dù biết người mà Tống Vĩnh Kỳ muốn tìm là ai, hắn cũng phải chế tạo một người giả, nếu không thì trở lực để hắn đăng cơ lên hoàng vị sẽ lớn hơn rất nhiều.

Hơn nữa, liên quan đến bộ dạng của Ôn Yến, hắn phải che giấu cái bí mật này, vì kế hoạch bao nhiêu năm nay của hắn, càng vì một ngày nào đó hắn có thể lấy được Đại Lương.

Phải, bây giờ một hoàng tử của nước chiến bại như hắn không những có dã tâm đăng cơ lên hoàng vị, mà còn muốn có một ngày lấy được Đại Lương.

Hắn tự cho rằng mình là người có dã tâm, cho nên rất nhiều năm trước hắn đã bố trí, cho người của mình lẻn vào Đại Lương, tuy tổn thất trầm trọng nhưng dã tâm của hắn chưa bao giờ nhỏ đi.

“Lập tức bảo Tôn đại phu dùng thuật biến mặt, chế ra cho ta 10 mỹ nhân như vậy, lập tức bảo người của chúng ta ở Đại Lương đi tìm hiểu rõ hành vi cử chỉ của Ôn Yến trước đây, ta phải bồi dưỡng ra người thích hợp nhất trong đó tặng cho Hoàng thượng của Đại Lương.” Lúc Hứa Tư Tuyền nói thì đáy mắt toàn là sự đắc ý, giống như giang sơn của Tử Húc Quốc và quốc sĩ của Đại Lương đã nắm chắc trong tay rồi vậy.

“Hoàng tử, bọn người Tống Vĩnh Kỳ vốn không dễ bịp, nếu như....” Mưu sĩ của tam hoàng tử có thể hiểu dã tâm của Hứa Tư Tuyền, thấy nụ cười quỷ dị nơi khóe miệng của hắn, hắn ta nhịn không được mà nhắc nhở.

“Ta chưa hề định gạt hắn, hắn ta cũng chỉ là muốn một nữ nhân có bộ dạng giống Ôn Yến làm vật thế thân thôi, chỉ cần bộ dạng của ả ta giống y đúc Ôn Yến, có hai, ba phần giống như trong tính cách thì không có vấn đề gì nữa.” Hứa Tư Tuyền không có ngốc đến nỗi muốn nói cho Tống Vĩnh Kỳ biết Ôn Yến vẫn còn sống.

Người chết không thể sống lại, bọn họ chỉ là muốn tìm cho y một vật thế thân thật tốt, chỉ lý do như vậy, y có thể trách mình gì đây?

Chỉ cần nữ nhân mà hắn tìm có đủ tâm trí mưu kế thì đến lúc đó giải quyết được Tống Vĩnh Kỳ sẽ là chuyện không còn gì đơn giản hơn.

Đối với nữ nhân mà mình tận tâm bồi dưỡng, Hứa Tư Tuyền có đủ lòng tin.

“Đừng cho ai biết về bộ dạng của Ôn Yến, nếu như có người hỏi thì đổi một tướng mạo khác, đặc biệt là không được để tên bệnh hoạn Thái tử đó biết.” Hứa Tư Tuyền trước khi đi vẫn còn không quên dặn dò, tên Hoàng huynh đó của hắn sủng ái muội muội thế nào thì hắn là rõ nhất, nếu như để hắn biết người mà Tống Vĩnh Kỳ cực khổ tìm kiếm chính là công chúa Ôn Tư, vậy hắn có trợ lực là Đại Lương rồi, thì mình sẽ không thể đối chọi với hắn nữa.

“Yên tâm, toàn bộ tâm tư bên phủ Thái tử đều đặt trên việc giải độc rồi, nghe nói độc của Thái tử không giải được, công chúa Ôn Tư bây giờ ngày ngày chăm sóc Thái tử, căn bản không có thời gian quan tâm mấy thứ này.” Mưu sĩ nói tin tức mà mình biết cho Hứa Tư Tuyền nghe.

“Vậy thì tốt, nhanh chóng làm xong chuyện này đi.” Đối với độc của Thái tử, Hứa Tư Tuyền không thể nào hiểu hơn nữa, có thể trải qua bao nhiêu năm đó đã là vượt ra khỏi tưởng tượng rồi, còn muốn vượt qua mùa đông này nữa, thì đúng là người ngốc nói mơ.

Đợi đến lúc đó Thái tử chết, thì thiên hạ này chính là vật trong tay mình, đối với công chúa Ôn Tư mà gần đây thường xuyên đối chọi với mình, hắn đã sớm nghĩ ra cách dày vò nàng, nếu huynh muội của bọn họ tình thâm, thì hắn cũng không ngại cho bọn họ gặp nhau ở địa phủ đâu.

Nếu như nói trước đây Hứa Tư Tuyền còn chưa có ý định giết công chúa Ôn Tư thì khi nhìn thấy tranh vẽ của Ôn Yến Đại Lương, bây giờ hắn chỉ có một chấp niệm, giết chết nàng.

Bởi vì hắn mang máng cảm thấy, công chúa Ôn Tư chính là người mà Tống Vĩnh Kỳ muốn tìm, hắn không thể để công chúa Ôn Tư có bất kỳ quan hệ gì với Đại Lương, hắn không thể để bên phủ Thái tử kia có bất kỳ khả năng hợp tác nào với Đại Lương.

“Vương gia, người cứ yên tâm, lần này Hoàng thượng cũng muốn kết thân với Đại Lương, chuẩn bị cho công chúa Ôn Tư hòa thân với Đại Lương, nhưng theo nguồn tin đáng tin cậy thì Hoàng thượng Đại Lương từ chối rồi.” Mưu sĩ đó đương nhiên biết điều mà Hứa Tư Tuyền nghĩ trong lòng, đáy mắt hắn chưa bao giờ chứa chấp người đối đầu với hắn ta, đối với người có thể quấy nhiễu đến chuyện tốt của hắn thì càng không tiếc sức mà xuống tay. Nhưng công chúa Ôn Tư, bây giờ bọn họ không thể ra tay được.

Thái tử yêu thương, bảo bối tâm can của Hoàng hậu, tiểu công chúa mà Hoàng thượng yêu chiều nhất, nếu như bây giờ nàng thật sự xảy ra vấn đề gì thì chỉ e phủ Thái tử sẽ không tiếc công sức báo thù, nếu như vậy thì đối với bọn họ mà nói rất bất lợi.

Bởi vì không thể hành động tùy tiện, cho nên hắn cần phải làm yên lòng tam hoàng tử, tên chủ nhân này của hắn, sự tàn nhẫn cũng lớn như dã tâm, nếu như không kịp thời ngăn cản thì ai biết có phải là mầm mống hiểm họa to lớn hay không chứ.

“Ừm, lan tin tức này ra đi, công chúa Ôn Tư của chúng ta kiêu ngạo như vậy, Tống Vĩnh Kỳ nếu như thay đổi chủ ý muốn lấy nó thì nó chắc sẽ không thèm nữa, đây cũng coi như là ông trời đang giúp chúng ta.” Hứa Tư Tuyền đương nhiên là hiểu tính tình của công chúa Ôn Tư, để cho nàng ghét Tống Vĩnh Kỳ thì hiệu quả còn tốt hơn để hắn nghĩ cách ngăn chặn nữa.

“Đứa con đó của Thái tử, lúc nên ra tay thì đừng nương tay, nuôi ong tay áo.” Dẹp đi suy nghĩ ra tay với công chúa Ôn Tư, nhưng đối với đứa con hơn hai tuổi của Thái tử hắn không thể nương tay được, ai mà không biết Hoàng thượng thương đứa trẻ đó như viên trân châu chứ, Thái tử chết rồi, Hoàng thượng nếu như có ý truyền hoàng vị cho Tiểu thế tử thì mình uổng công rồi.

Hắn không thể để chuyện xảy ra như vậy, hoàng vị, cần phải chắc chắn rơi trên đầu mình thì mới được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK