Những người kia đã thiết kế sẵn bẫy, chắc chắn bọn họ sẽ tùy thời quan sát sự phát triển của
chuyện này, chắc chắn bọn họ biết Dương Tầm Chiêu không đến khách sạn.
Dương Tầm Chiêu không đến khách sạn, nếu mục tiêu của những người kia vẻn vẹn chỉ là Dương Tầm Chiêu thì chắc chắn sẽ hủy bỏ kế hoạch chứ không thể nào đem kế hoạch ban đầu chuyển dời đến trên người Đường Lăng.
Cho nên, rất hiển nhiên những người kia muốn đối phó không chỉ là Dương Tầm Chiêu, chỉ sợ cũng bao gồm cả Đường Lăng.
Thân phận của Đường Lăng khác với Dương Tầm Chiêu, bọn họ làm ra những chuyện này sẽ càng mạo hiểm.
Đương nhiên, sau khi chuyện xảy ra hậu quả cũng sẽ nghiêm trọng hơn, dù sao Dương Tầm Chiêu chỉ là một thương nhân, mà thân phận của Đường Lăng quá đặc biệt, sẽ trực tiếp liên lụy đến tám gia tộc lớn nhất.
Đường Lăng xảy ra chuyện như vậy, đây tuyệt đối là một đòn hủy diệt.
Nếu không tra rõ ràng chuyện này, nếu như thật sự định tội thì sẽ hoàn toàn phá hủy Đường Lăng.
Không chỉ là Đường Lăng, Đường Vân Thành cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn.
Nếu như mấy nhà khác trong tám gia tộc lớn nhất liên hợp lại cùng nhau chèn ép nhà họ Đường, hậu quả kia chỉ tưởng tượng thôi cũng đã không chịu nổi rồi.
Đến lúc đó, toàn bộ nhà họ Đường cũng sẽ bị liên lụy, tiếng xấu như vậy đối với Đường Lăng và cả nhà họ Đường cũng đều là hủy diệt.
Người thiết kế tất cả những chuyện này thật là ác độc.
Rốt cuộc là ai thiết kế những chuyện này đây? Từ trước đến nay Đường Lăng làm việc rất cẩn thận, tính cảnh giác lại cực cao, người bình thường hoàn toàn không thể thiết kế được anh.
"Là ai đặt phòng này cho Dương Tầm Chiêu?" Hàn Nhã Thanh nheo nheo mắt lại, cậu ba Dương cũng không phải nhân viên cơ quan nhà nước, cũng không phải khách nước ngoài, vì sao đêm qua người ta lại đặt phòng cho Dương Tầm Chiêu ở đây?
Là ai đặt phòng?
Hàn Nhã Thanh cảm thấy đây sẽ là một manh mối.
Người vệ sĩ kia nhìn Hàn Nhã Thanh một chút, sau đó thấp giọng trả lời: "Đại Vương tử nước D yêu cầu, anh ta và cậu ba Dương quan hệ rất tốt, nói là muốn cùng cậu ba Dương tụ họp."
Hàn Nhã Thanh: "..."
Câu trả lời này của vệ sĩ có chút ngoài dự kiến của Hàn Nhã Thanh, hơn nữa cô còn cảm thấy có chút quái dị.
Hai người đàn ông ban đêm thuê phòng ở khách sạn tụ họp? !
Hai người đàn ông tụ họp, chuyện này cũng bình thường.
Có thể tới quán bar, có thể tới phòng ăn, thậm chí có thể tới câu lạc bộ, vì sao lại muốn thuê phòng ở khách sạn? Hơn nữa lại còn là ban đêm?
Mấu chốt đó là người đàn ông của cô, người đàn ông của cô! !
Một người đàn ông thuê phòng khách sạn, ban đêm muốn gọi một người đàn ông tới họp mặt? !
Hàn Nhã Thanh đột nhiên có một loại cảm giác xui tận mạng.
"Nhưng đêm qua cậu ba Dương không tới, tôi vừa mới tra được, đêm qua sau khi Đại Vương tử nước D trở về phòng đã gọi điện thoại cho cậu ba Dương, hẹn cậu ba Dương tới đây nhưng cậu ba Dương không tới." Vệ sĩ có thể là nhìn ra sắc mặt của Hàn Nhã Thanh không tốt lắm, cho nên lại nhanh chóng bồi thêm một câu.
Lúc vệ sĩ nói đến đoạn cậu ba Dương từ chối còn đặc biệt nhấn mạnh, rõ ràng là nói cho Hàn Nhã Thanh nghe.
Hàn Nhã Thanh sững sờ, nhanh chóng chuyển mắt nhìn về phía vệ sĩ, nhìn thấy vẻ mặt vệ sĩ, Hàn Nhã Thanh ý thức được mình vừa mới thất thố.
"Có thể bọn họ có chuyện gì đó." Hàn Nhã Thanh giải thích một câu, vẻ mặt rất tự nhiên, tự nhiên giống như cô thật sự đang nghĩ như vậy.
Vệ sĩ: "..."
Với phản ứng vừa rồi của cô chắc chắn trong lòng không hề nghĩ như vậy, vừa rồi cô như vậy rõ ràng nhìn rất đáng sợ! !
"Vì sao anh ấy không tới?" Hàn Nhã Thanh đột nhiên nghĩ đến vấn đề này, người ta là Đại Vương tử nước D, phòng người ta cũng đã đặt cho Dương Tầm Chiêu rồi mà tại sao Dương Tầm Chiêu lại không đến?
"Cái này có lẽ phải hỏi chính Dương Tầm Chiêu rồi." Đường Vân Thành cũng có nghi ngờ giống như Hàn Nhã Thanh, Đại Vương tử nước D đã đặt phòng cho Dương Tầm Chiêu thì chắc chắn sẽ thông báo cho Dương Tầm Chiêu.
Dương Tầm Chiêu đã là bạn tốt với Đại Vương tử nước D, vì sao lại không tới?
Ông ta cảm thấy chuyện này rất kỳ quái, nhưng Dương Tầm Chiêu làm việc đều theo ý thích của mình, cũng có thể chỉ là không muốn tới, cho nên liền không tới.
"Nếu như đêm qua cậu ba Dương tới đây thì nhân vật chính trong việc này hôm nay có phải chính là cậu ba Dương rồi hay không? Dù sao đây cũng là phòng đặt cho cậu ba Dương mà." Cũng không biết là vệ sĩ vô tâm hay là cố ý bồi thêm một câu, đương nhiên ý kia cũng rất rõ ràng.
Hàn Nhã Thanh: "..."
Hàn Nhã Thanh theo bản năng lại nhìn Đường Lăng một chút, Đường Lăng vẫn bất động không nói gì chỉ ngồi ở đằng kia như cũ, cũng không có biểu lộ gì và cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Ánh mắt Hàn Nhã Thanh hơi đổi, lại nhìn cô gái đang ngồi trên ghế sofa ở kia, cô gái rất xinh đẹp, dáng người cũng rất tốt...
Rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì?
"Nếu Dương Tầm Chiêu tới đây, chắc chắn bọn họ còn có kế hoạch khác nữa." Đường Vân Thành cũng không tán thành cách nói của vệ sĩ, ông ta biết chắc chắn sự việc sẽ không đơn giản như vậy.
Nếu như đêm qua Dương Tầm Chiêu đến đây, có thể sẽ xảy ra những chuyện khác.
"Có thể xem camera giám sát của khách sạn không?" Hàn Nhã Thanh cảm thấy điều tra camera giám sát có lẽ có thể phát hiện được một chút manh mối?
"Tầng tám không có camera giám sát." Ánh mắt Đường Vân Thành trầm xuống, cũng bởi vì không có camera giám sát nên tất cả mọi thứ đều bất lợi với Đường Lăng.
Sắc mặt Hàn Nhã Thanh thay đổi, tầng tám không có camera giám sát?
"Tầng tám này chuyên dùng để chiêu đãi khách nước ngoài, vì để giữ sự riêng tư cho bọn họ nên không có camera giám sát, nhưng cửa ra vào tầng tám đều có camera giám sát, tôi vừa mới xem qua rồi, đêm qua cô gái kia cùng đi lên đây với hai Vương tử và cậu Đường sau đó cũng không hề đi xuống dưới." Vệ sĩ liên tục bổ sung.
"Cùng đi lên đây?" Hàn Nhã Thanh nghe thấy vệ sĩ nói như vậy, đôi mắt nhanh chóng lóe lên.
Đường Vân Thành và Hàn Nhã Thanh đứng ở phía ngoài cùng, bọn họ nói chuyện rất nhỏ nên những người phía trước cũng không nghe thấy.
Nhưng đúng vào lúc này, trong phòng, Cố Khánh Vũ nghe được pháp y nói như vậy, sau khi lấy lại tinh thần, liên tục lớn tiếng nói ra: "Đã chứng minh là Đường Lăng, như vậy chứng cứ đã vô cùng xác thực, tội danh của Đường Lăng đã được thành lập."
Lúc anh ta công bố kết quả, rõ ràng giọng điệu còn mang theo vài phần kinh hỉ.
Hàn Nhã Thanh híp mắt lại quét về phía Cố Khánh Vũ một chút, từ phản ứng của Cố Khánh Vũ xem ra trước đó anh ta cũng không biết trước, có lẽ trước đó anh ta cũng không nghĩ là Đường Lăng làm cho nên sau khi có kết quả anh ta mới kinh hỉ như vậy.
"Trời ạ, Đường Lăng thực sự làm ra chuyện này à?" Giờ phút này, có người không nhịn được hô lên một tiếng, tiếng kinh hô của người kia vô cùng bén nhọn.
"Đường Lăng, đêm qua anh thật sự làm ra chuyện như vậy với cô Cung ư?"
"Đường Lăng, anh có thể nói một chút hay không, rốt cuộc chuyện này là như thế nào? Tại sao anh lại làm như thế?"
"Chỉ có thể nói rõ Đường Lăng là cầm thú, một con cầm thú đội lốt người!"
"Quả thực là không bằng cầm thú, các người xem xem anh ta đã làm cô Cung bị thương thành bộ dáng gì?"
Sau khi phóng viên nghe được kết quả mà pháp y thông báo cũng đều chấn động, có thể là quá mức kinh ngạc, cũng có thể là kiêng kị thân phận của nhà họ Đường nên trong lúc nhất thời không dám nói lung tung.
Nhưng giờ phút này Cố Khánh Vũ đã lên tiếng, bọn họ liền điên cuồng muốn tràn vào trong phòng.
Có một số người cũng bắt đầu không kiêng nể gì cả, lời nói cũng vô cùng khó nghe.
Đương nhiên, những lời nói rất khó nghe của đám phóng viên kia cũng sợ là do người mưu đồ phía sau việc này mời tới, rất hiển nhiên kế hoạch của người đứng sau kia rất chu đáo chặt chẽ! !