Thật ra đây đã là sự thật mà moi người đều biết, vậy nên giờ phút này Đường Lăng nói ra lời này cũng giống như cố ý kích thích Dương Tầm Chiêu.
Sắc mặt Dương Tầm Chiêu đã gân như chìm đến đáy.
"Chị dâu, sao lại uống trà một mình?” Cậu năm Tào nhìn Hàn Nhã Thanh đang uống trà một mình ở bên cạnh, cuối cũng vẫn không nhịn được, chủ động đi qua chào hỏi.
Giờ phút này, giọng điệu của anh ta đã không mang theo vẻ khinh thường như lúc trước, mà là mang theo vài phần nhiệt tình rất rõ ràng.
Hàn Nhã Thanh nghe thấy cách xưng hô của anh ta, cô hơi sững người một chút, sau khi cô kết hôn với Dương Tâm Chiêu, chỉ gặp cậu năm Tào hai lần.
Không, chính xác mà nói thì cậu năm Tào chỉ gặp cô một lần, vì một lần trong đó là lân cô đi đến cục cảnh sát phá án, đã hóa trang nên hoàn toàn khác với bây giờ.
Cậu năm Tào không thể nào nhận ra.
Ngoại trừ lần phá án ở cục cảnh sát kia, cũng chỉ có ở tiệc rượu của cậu Liên.
Lần đó, lúc cô gặp cậu năm Tào, cậu năm Tào luôn môm gọi cô là cô Hàn, nghe thế nào cũng giống như xem thường cô.
Bây giờ anh ta lại gọi cô là chị dâu?
Cậu năm Tào gọi cô là chị dâu, Hàn Nhã Thanh biết rõ điêu này có nghĩa là gì.
Hơn nữa, giọng điệu của cậu năm Tào lúc này tại sao lại nhiệt tình như vậy? Nhiệt tình một cách quái dị...
"Có muốn tôi lấy một ly rượu tới cho chị dâu không?” Cậu năm Tào thấy Hàn Nhã Thanh không nói gì, trong lòng thậm chí còn có chút căng thẳng một cách khó hiểu.
Hàn Nhã Thanh ngước mắt nhìn anh ta một cái, sau đó hướng về phía Dương Tầm Chiêu nhìn một cái, lông mày khẽ nhúc nhích, bàn tay cầm ly trà âm thâm siết chặt.
"Cậu năm Tào, ở đây không tệ, phong cách trang trí cũng rất đặc biệt, bâu không khí được tạo ra cũng vừa phải.” Hàn Nhã Thanh cười cười, đôi mắt nhìn vê bốn phía, giống như nói rất tùy ý.
"Vậy sao." Cậu năm Tào ngẩn người, rõ ràng là không ngờ Hàn Nhã Thanh lại đột nhiên nói đến cách trang trí căn phòng, sắc mặt mang theo vài phần hài lòng, nhưng cũng không quá rõ ràng.
Có rất ít người biết Danh Tước là của cậu năm Tào, ngoài trừ căn phòng này của bọn họ, còn có căn phòng của cậu Liên, mỗi căn phòng cậu năm Tào đều lắm camera giám sát, hơn nữa đều là loại cao cấp nhất, mấy năm này, cậu năm Tào thông qua chỗ này nhận được không ít tin tức.
Vậy nên, đối với trong này cậu năm Tào tương đối mịt mờ, lại thêm việc lúc trước Đường Lăng nhắc nhở, giờ phút này cậu năm Tào cố gắng khống chế cảm xúc trước mặt Hàn Nhã Thanh.
Nhưng tuy là như thế, Hàn Nhã Thanh vẫn phát hiện ra.
"Có thể thấy rằng cậu năm Tào rất thích, anh tìm nhà thiết thế nào vậy? Giới thiệu một chút, chờ đến khi tôi mua nhà, cũng mới anh ta đến thiết kế một chút!” Nhìn thấy lông mày cậu năm Tào có một tia hài lòng, đôi mắt Hàn Nhã Thanh hơi trâm xuống, nhưng nụ cười trên mặt cũng không hề biến mất, giọng điệu cũng vẫn tùy ý như cũ, không có bất cứ dị thường nào.
Giờ phút này, chỗ ngồi của Hàn Nhã Thanh cách mấy người Dương Tâm Chiêu hơi xa, trong phòng lại có chút ôn ào, bên này nghe không được lời cô nói, nhưng Đường Lăng hiểu được khẩu hình, có thể nhận ra được rằng Hàn Nhã Thanh đang nói gì, sâu trong đôi mắt Đường Lăng có thêm vài phần tán thưởng, người phụ nữ này quá thông minh, sức quan sát quá mạnh, hơn nữa, biết rất rõ cách làm thế nào để năm trong tay phản ứng tâm lý của một người.
Cô rõ ràng là đang gài bẫy lão Ngũ, hơn nữa còn không để lại dấu vết như vậy.
Cô muốn biết chỗ này có phải của lão Ngũ hay không, hoặc là có liên quan thế nào với lão Ngũ?
Hoặc, cô đã đoán được điều gì đó.
Tâm tư của cô cẩn mật đến mức khiến người ta cảm thấy đáng sợ.
"Lão Ngũ không phải đối thủ của cô ấy." Đường Lăng nhắc nhở Dương Tầm Chiêu một câu.
Dương Tầm Chiêu đảo mắt, nhìn Hàn Nhã Thanh một chút, sau đó đứng dậy, trực tiếp đi đến trước mặt Hàn Nhã Thanh.
Hàn Nhã Thanh ngẩng đầu, nhìn thấy anh, đôi mắt chợt lóe lên, anh tới đột ngột như vậy là muốn làm gì?
Dương Tầm Chiêu trực tiếp ngồi bên cạnh cô, cánh tay rất tự nhiên ôm cô vào lòng.
Thân thể Hàn Nhã Thanh hơi cương ngắc, bọn họ kết hôn lâu như vậy, cũng không phải là vợ chồng thật sự, đến ngay cả động tác thân
mật cũng không nhiều, giờ phút này ở trước mặt rất nhiều người bị anh ôm như vậy, cô thật sự không quen, nhưng cô cũng không tránh ra.
Cô cảm nhận rất rõ ràng rằng tâm trạng hiện tại của người đàn ông này đang không được tốt, thật sự không tốt, nên tốt nhất cô đừng chọc vào anh.
Vậy nên Hàn Nhã Thanh không hê cử động, cứ như vậy để mặc cho anh ôm cô.
Nhưng, một giây sau, anh đột nhiên nhích lại gần, nhanh chóng và trực tiếp hôn cô, cũng không cho cô bất cứ cơ hội phản ứng nào.
Nụ hôn của anh kịch liệt và cuồng nhiệt, thậm chí còn có vài phần mang theo sự trừng phạt hung dữ, trong lúc nhất thời hôn đến mức Hàn Nhã Thanh sắp không thở nổi.
Cũng may, cũng không lâu lắm anh liền buông cô ra.
Hàn Nhã Thanh hoàn toàn kinh sợ, đôi mắt cứ sững sờ nhìn anh như vậy, cô nghĩ thế nào cũng không thể ngờ được rằng anh lại hôn cô trước mặt nhiều người như vậy, bọn họ rõ ràng là kết hôn bí mật, không phải anh nên tránh nghỉ ngờ trước mặt bạn bè của mình sao?
Vì sao anh muốn...
"Tôi hôn vợ của mình không phải là chuyện hiển nhiên sao?” Nhìn dáng vẻ ngơ ngác của cô, khóe miệng Dương Tầm Chiêu chậm rãi cong lên, một nụ hôn ngọt ngào, sự bất mãn à tức giận vừa rồi cũng biến mất một nửa.
Môi Hàn Nhã Thanh khẽ giật giật, từ trước đến nay cô luôn nhanh mồm nhanh miệng nhưng giờ phút này không nói được lời nào.
Đúng, anh hôn vợ mình là chuyện hiển nhiên, nhưng cô và anh lại khác biệt.
Chỉ là, trường hợp như vậy, anh cũng đã làm như vậy, cô còn có thể nói gì?
Cũng không thể bác bỏ anh ngay trước mặt nhiều người như vậy.
"Tôi chưa từng biết phương diện đối xử với phụ nữ của anh ba lại lợi hại như vậy.” Tiểu Thất nhìn đến ngây người, trong đôi mắt đều là sự ngưỡng mộ.
Trên mặt Đường Lăng vẫn mang theo nụ cười như cũ, nụ cười có phần sâu xa, tình huống này rất có ích cho kế hoạch của anh ta.
"Anh ba, còn đánh bài không?” Tịch Xuyên cố ý giả vờ thúc giục, nụ cười trên mặt có vẻ mập mờ.
"Em đến đánh." Tay Dương Tầm Chiêu vẫn luôn đặt trên lưng Hàn Nhã Thanh, vậy nên rất tự nhiên ôm cô đi tới.
"Em? Em không biết." Hàn Nhã Thanh ngạc nhiên, hôm nay anh bị sao vậy? Chỗ nào cũng thấy kỳ lạ.
Đâu tiên là ở trước mặt rất nhiêu người như vậy hôn cô, bây giờ lại còn để cô đánh bài thay anh.
Bọn họ không phải kết hôn bí mật sao? Nhưng anh bây giờ rõ ràng là đang muốn cô hòa nhập vào trong vòng luẩn quẩn của anh, chính xác mà nói chính là muốn cô hòa nhập vào trong những người bạn này của anh.
Hàn Nhã Thanh biết, những người này đối với anh mà nói đều rất quan trọng, vậy anh rốt cuộc là có ý gì?
"Chị dâu, không biết cũng không sao, anh ba có tiền, chị có thể chơi thoải mái!” Lúc đầu Tịch Xuyên tưởng là anh ba và chị dâu sẽ tiếp tục dính lấy nhau, sẽ không để ý đến anh ta, không ngờ anh ba lại để chị dâu đến đánh bài cùng bọn họ. Xem ra, địa vị của chị dâu trong lòng anh ba đã quá rõ ràng.
Hơn nữa, anh ta cũng hiểu rõ ý định của anh ba, chị dâu đánh bài, anh ba có thể ngồi bên cạnh chị dâu... Ôm người đẹp vào lòng. Vậy nên, sao anh ta lại không phối hợp cho tốt chứ.
Đường Lăng chỉ nhìn, cười khẽ không nói, người thông minh như cô, anh ta không hê thấy việc chơi mạt chược có thể làm khó được cô.
Nên việc tiếp theo có lẽ cũng sẽ vô cùng thú vị.