Đương nhiên, Hàn Nhã Thanh biết Lý Minh bị người khác sai khiến, mà cô gái nhỏ vẫn luôn cố ý nói dối, vậy nên Hàn Nhã Thanh đã sớm đoán được rằng khi Bà Lưu mang người của hiệp hội bảo vệ Quốc tế đến, Lý Minh sẽ từ chối, cô gái nhỏ cũng sẽ từ chối.
Trước khi xảy ra sự việc, Hàn Nhã Thanh đã để cho người ta truyền lại rất nhiều tư tưởng cho Bà Lưu.
Vậy nên, vào khoảnh khắc cuối cùng, Bà Lưu mới có thể đưa đơn tố cáo Lý Minh, Bà Lưu muốn dùng cách như vậy để giúp con gái mình.
Không thể không nói, cách làm này của Bà Lưu khiến Hàn Nhã Thanh rất hài lòng.
Đương nhiên, đây mới chỉ là bước đầu tiên của Hàn Nhã Thanh, tiếp theo vẫn cần phải đánh một trận ác liệt.
“Thanh Thanh, mọi chuyện đã sắp xếp ổn thỏa, tớ đã liên hệ với tất cả các bộ phận có liên quan, ngày mai có thể công khai thẩm tra xử lí, ngày mai cậu hãy đợi xem kịch vui đi!” Bùi Vũ Ninh, người liên tục thức trắng mấy đêm, giờ phút này vẫn điên cuồng như cũ, tinh thần vô cùng tốt.
Có sự sắp xếp của Hàn Nhã Thanh, thành quả của việc cô bận rộn mấy ngày nay ngày mai đã có thể phát huy tác dụng.
Ngày mai nhất định sẽ có một trận khiến cho tất cả mọi người giật nảy mình, đại cục không thể tưởng tượng được.
Ngày mai, mọi chuyện cần thiết đã có thể tra ra manh mối, Đường Vân Thành sẽ được trong sạch.
“Nếu không phải là tớ tự mình điều tra ra, tớ thật sự không thể tin được rằng trên thế giới lại có người cha như vậy!” Bùi Vũ Ninh nghĩ đến việc tự mình điều tra được những chuyện đó, sắc mặt lập tức trầm xuống: “Quả thực là súc sinh, không, quả thực là không bằng súc sinh, rốt cuộc ông ta sao lại có thể làm chuyện như vậy, thật sự là quá đáng, thật sự buồn nôn, tuyệt đối không thể bỏ qua cho người như vậy, ngày mai tớ nhất định phải để ông ta nhận được sự trừng phạt thích đáng!”
Bùi Vũ Ninh mang vẻ mặt ghét ác như cừu, mọi chuyện đã điều tra được một khoảng thời gian rồi, nhưng vừa nhắc đến chuyện này cô vẫn hận nghiến răng nghiến lợi như cũ, đây cũng chính là tính cách của cô.
“Được rồi, biết em lợi hại rồi, bây giờ em nên đi nghỉ ngơi!” Anh Phó đứng bên cạnh cô có chút bất đắc dĩ lắc đầu, trong ánh mắt nhìn cô là sư cưng chiều vô hạn.
Tuy nhiên, giờ phút này cảm xúc của Bùi Vũ Ninh đang kích động, cũng không nhìn anh ta, vậy nên không phát hiện ra.
Hàn Nhã Thanh đúng lúc đảo mắt qua lại phát hiện được, khóe môi cô hơi giật giật, ngay từ đầu cô đã cảm thấy giữa hai người này có chút gì đó, bây giờ tâm tư của anh Phó đã không còn che giấu nữa.
Chỉ tiếc Bùi Vũ Ninh, con người đại khái qua loa này lại không hề phát hiện ra được.
“Tôi không mệt, tôi không cảm thấy mệt mỏi chút nào, chỉ nghĩ đến chuyện xảy ra ngày hôm đó, tôi liền tức giận không được…” Cảm xúc của Bùi Vũ Ninh càng kích động, nhưng một giây sau trên mặt cô lại nặng nề hơn máy phần: “Haizzz, còn cô gái nhỏ kia, nó mới mười một tuổi, nó còn nhỏ như vậy, vốn là độ tuổi ngây thơ nhất, sao nó có thể làm ra chuyện như vậy, hơn nữa một đứa trẻ mười một tuổi sao có thể tâm kế sâu như vậy, tớ thật sự không có cách nào tưởng tượng được!”
“Thanh Thanh, cậu nói xem cô gái nhỏ kia tại sao lại như thế…” Bùi Vũ Ninh không thể nào hiểu được với việc Lý Minh đã làm, đối với cách làm của cô gái nhỏ lại càng không thể nào hiểu được.
Hàn Nhã Thanh nhớ lần đầu tiên khi nhìn thấy đôi mắt của cô gái nhỏ trên chương trình trực tiếp, đôi mắt của cô bé hơi híp, tâm tư của đứa bé kia quả thực rất sâu.
Càng khiến cho Hàn Nhã Thanh kinh ngạc hơn chính là việc cô bé kia có thể mở to đôi mắt dối một cách vô tội, hơn nữa cô bé kia rất hiểu cách làm thể nào để chiếm được thiện cảm của đám đông, cô gái kia thậm chí còn biết rõ làm thể nào để lợi dụng điều kiện của chính mình.
Trong mỗi cuộc phỏng vấn của giới truyền thông trước kia, cô gái nhỏ đều phát huy vô cùng tốt.
Cô bé lợi dụng những tổn thương trên người mình, lợi dụng độ tuổi của mình để dễ dàng lấy được tất cả sự đồng tình của tất cả mọi người.
Chắc chắn đã có người ở phía sau tính kế cho cô bé, lúc trước cũng có thể là có người ép buộc cô bé, nhưng cô gái nhỏ có thể làm tốt như vậy, vậy có thể nói rõ rằng trong lòng cô bé đã có một loại dục vọng vượt quá lương tâm của mình.
Loại dụng vọng này đã khiến cô gái nhỏ làm bất cứ điều gì mà không cần phải phân biệt đúng sai.
Điều này khiến tâm trạng của Hàn Nhã Thanh trở nên nặng nề, cũng khiến cho Hàn Nhã Thanh có chút sợ hãi.
Hi vọng ngày mai đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cô không sợ những người đứng phía sau kia, cô chỉ lo lắng cho cô gái nhỏ.
“Bùi Vũ Ninh, bây giờ em nên đi ngủ đi!” Anh Phó thấy Bùi Vũ Ninh vẫn đang vô cùng phấn khởi, trong giọng nói đã trầm hơn mấy phần, có vài phần cưỡng chế!
“Ai cần anh lo cho tôi? Anh muốn ngủ thì đi ngủ đi, quan tâm đến tôi làm gì?” Bùi Vũ Ninh đảo mắt liếc anh ta một cái, trải qua mấy ngày ở chung, Bùi Vũ Ninh đã không còn sợ anh ta giống như lúc trước.
Chủ yếu là bọn họ đã đạt được thỏa thuận, chỉ cần cô có thể thành công trốn thoát từ bên cạnh anh ta, mọi chuyện trước kia sẽ xóa bỏ, đây chính là những lời chính miệng anh ta đã nói.
Chuyện này rất nhanh sẽ có thể hoàn thành, chờ khi mọi chuyện xong xuôi, cô sẽ có thể rời đi, dựa vào năng lực của cô, muốn chạy trốn khỏi đây là một chuyện dễ như trở bàn tay.
Đến lúc đó chân trời xa xăm không cần gặp gỡ, cô mặc kệ anh ta là ai.
Hơn nữa khi đó cô cũng không nợ anh ta!
“Anh Phó nói rất đúng, cậu nên đi nghỉ ngơi, nghỉ ngơi tốt, ngày mai mới có thể chiến đấu trong trạng thái tốt nhất, ngày mai chúng ta còn có một trận chiến ác liệt phải đánh đấy!” Hàn Nhã Thanh đứng lên, chuẩn bị rời đi, cô cảm thấy nên dành không gian riêng cho hai người này.
“Được, tới đi nghỉ ngơi, phòng của tớ ở đâu? Hay là tớ ở cùng một phòng với cậu?” Bùi Vũ Ninh cũng đứng lên, định đi cùng với Hàn Nhã Thanh.
Ngày hôm qua bọn họ đến Hải Thành, Bùi Vũ Ninh trực tiếp đi đến ngôi làng nhỏ nơi cô gái nhỏ xảy ra chuyện, Bùi Vũ Ninh dùng thời gian một ngày một đêm để khôi phục lại những gì đã xảy ra vào đêm hôm đó.
Làm một chuyên gia phân tích dấu vết, đây là vấn đề Bùi Vũ Ninh am hiểu nhất, đây cũng là nguyên nhân mà lúc trước Hàn Nhã Thanh mời cô đến đây.
Bọn họ cũng mới đến khách sạn, lúc bọn họ mới đến khách sạn đúng lúc gặp được buổi phát sóng trực tiếp của Bà Lưu đến bệnh viện, Bùi Vũ Ninh liền kéo Hàn Nhã Thanh cùng xem, đương nhiên anh Phó chắc chắn cũng đi theo.
Bây giờ muốn ngủ, Bùi Vũ Ninh nhất định phải trở về phòng của mình.
“Gian phòng của cậu là do anh Phó thuê.” Hàn Nhã Thanh dừng bước, mắt nhìn về phía người đàn ông đang đứng im: “Cậu có thể trực thiếp hỏi anh Phó.”
Thái độ của anh Phó đã rất rõ ràng, nhưng Bùi Vũ Ninh vẫn không biết chút nào, Hàn Nhã Thanh cảm thấy cô có thể giúp anh Phó một chút.
Vị họ Phó này là do Dương Tầm Chiêu tìm đến, chắc chắn không sai được, mấy ngày nay cô cũng đã quan sát, thật sự là không tệ.
Cô và Bùi Vũ Ninh quen biết nhau trong một lần làm nhiệm vụ, mặc dù bình thường thời gian hai người ở chung không nhiều, nhưng cô và Bùi Vũ Ninh lại rất hợp nhau, cô cũng mong Bùi Vũ Ninh có thể hạnh phúc.
Đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng biết trong lòng Bùi Vũ Ninh đã có người thầm mến, là học trưởng của Bùi Vũ Ninh, vì người đàn ông đó, Bùi Vũ Ninh đã làm rất nhiều chuyện, vì người đàn ông đó, thậm chí Bùi Vũ Ninh đã trực tiếp đến bệnh cạnh anh ta để làm việc, cùng có thể nói Bùi Vũ Ninh đã thay người đàn ông đó làm việc.