Chạy?
Bước chân Hứa Nguyên đột nhiên dừng lại. Ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn về phía đôi mắt trong bóng đêm lờ mờ của đầu phật khổng lồ kia.
Một số chi tiết vừa rồi hắn không quá để ý lại lướt qua trong đầu, Hứa Nguyên dường như đột nhiên hiểu rõ được một số việc.
Hiện tại không phải là truyện tranh hay là điện ảnh, địch nhân có khả năng đánh lén và giết chết mình, càng không có khả năng lặp đi lặp lại một động tác tại một khu vực nhất định đợi mình phát hiện.
Mà cái tượng phật khổng lồ này lại có thể không chút tiếng động đi tới sau lưng hắn, nhưng không hề trực tiếp phát động công kích, mãi cho đến khi hắn tránh ở một gốc mới lựa chọn xuất thủ với hắc y nữ tử.
Bên ngoài miếu hoang mưa vẫn rơi như rút nước, không khí trong miếu phảng phất như sắp lạnh tới đông cứng thành băng.
Tam công tử.
Hứa Nguyên cúi đầu nhìn bộ thân thể yếu ớt đến cực điểm của bản thân, đột nhiên thở ra một hơi thật dài.
Cách xưng hô của cự phật này với hắn, trạng thái của bộ thân thể này, cùng với sự tình mới phát sinh vừa rồi khiến hắn mơ hồ có một cái suy đoán đối với thế giới xuyên không này.
Quá giống rồi.
Sự tình mới xảy ra vừa rồi giống hệt như trong trò chơi pixel 2.5D Thương Nguyên, trong đó có một đoạn giống hệt như hiện tại.
Cự phật, miếu hoang, cẩm bào công tử cùng với một hắc y nữ tử lạnh như băng.
Chỉ là từ trò chơi pixcel 2.5D ban đầu lại trực tiếp thay đổi thành trò chơi góc nhìn thứ nhất. Sự khác biệt quá lớn trong đó khiến cho Hứa Nguyên vừa mới xuyên không vào, nhất thời không thể nào nghĩ rằng giữa hai bên có sự liên kết gì.
Nhưng hiện tại một câu tam công tử của cự phật đã khiến cho hắn bừng tỉnh.
Hắn đã trở thành tam công tử của gia đình tể tướng.
Trong trò chơi Thương Nguyên, có hai mươi lăm tuyến đường khác nhau, bằng các phương thức bất đồng khiến cho vị tam công tử thê thảm nhất này chết những hai mươi lăm lần.
Nhưng sau khi ý thức được điểm này, trái tim vốn đang căng thẳng của Hứa Nguyên lập tức buông lỏng hơn nhiều, đưa mắt nhìn về phía trước.
Thời gian phảng phất như trở nên chậm đi, nước mưa trượt xuống từ trên mái hiên bắn tung tóe dưới mặt đất làm lóe lên một vết sáng bạc trong bóng tối.
Đôi mắt đã thích nghi với bóng tối khiến Hứa Nguyên loáng thoáng có thể trông thấy bóng dáng yêu kiều kia đang đi về phía mình.
Cước bộ của nữ tử này rất nhẹ, nhưng lại rõ ràng vang vào tai.
Bóng tối lại lan tràn rất nhanh trong miếu hoang này, gió lạnh không ngừng gào thét trong đêm mưa.
Cuối cùng, Hứa Nguyên nhìn thẳng vào đôi mắt đen sâu thẳm của hắc y nữ tử.
"Ngươi là."
Một giọng nam nhân nhàn nhã ấm áp như nước suối vang lên trong bóng tối.
Chỉ cần nghe giọng nói, liền có thể mường tượng ra được đây là một vị công tử phiên phiên như ngọc.
Tướng mạo của vị tam công tử này hẳn là không tồi.
Tự nhiên suy nghĩ đến những thứ vớ vẩn này làm gì, Hứa Nguyên tiếp tục nói: "Nhiễm Thanh Mặc?"
Lời còn chưa dứt, trong con ngươi sâu thẳm của nữ tử lặng yên lóe qua một tia hàn mang.
Nhưng sau khi nhìn thấy sự lạnh lùng khiến người ta không rét mà run của đối phương, ngược lại Hứa Nguyên còn triệt để buông lỏng.
Hắn đã đoán đúng, nơi này chính thế giới trong trò chơi Thương Nguyên.
Cục diện trước mắt cũng diễn ra giống như những gì mà hắn đã từng chơi qua. Hứa Nguyên lập tức nhớ lại mục đích của tảng băng trước mặt này là đến bắt hắn chứ không phải giết hắn.
Bởi vì đối phương còn cần dùng hắn để "khuyên nhủ" Lão già ông trùm của mình đang sắp phát động chiến tranh.
Mặc kệ về sau sẽ chết như thế nào, nhưng thời khắc này mối đe dọa về tính mạng của Hứa Nguyên tạm thời đã được giải trừ, áp lực cũng giảm mạnh.
Sau khi nhìn nhau vài giây, hàn mang trong mắt hắc y nữ tử dần dần được thu liễm, nàng xoay người nói với giọng bình tĩnh. "Đi theo ta."
Hứa Nguyên nhận ra đối phương đang chuẩn bị rời đi.
Đám thi thể bên ngoài cùng với "phật sống" trong miếu hoang kia đều là thủ hạ của lão già bộ thân thể này. Tuy rằng không lưu lại một người sống nào dưới thanh kiếm của nữ tử này nhưng chỗ dừng chân này rõ ràng đã không thể ở lâu được nữa.
Đối phương muốn rời đi nhưng Hứa Nguyên tuyệt đối không thể cứ theo đối phương rời khỏi như thế.
Trò chơi Thương Nguyên có thể có rất nhiều kết thúc khác nhau từ những sự lựa chọn bất đồng của người chơi. Trong đó có mấy phân đoạn, vốn vị tam công tử phản diện này sẽ chết trên đường bị tảng băng trước mặt bắt cóc.
Mặc dù phương thức chết của mấy phân đoạn này dều đã được đề cập sơ lược qua, nhưng xác thực là có chết.
Cho nên Hứa Nguyên mới đứng yên tại chỗ bất động, nhìn chằm chằm bóng lưng của đối phương trong bóng tối, cố gắng giữ giọng nói trở nên bình tĩnh và rõ ràng.
"Nhiễm tiên sinh, tiên sinh có biết bản thân hiện tại đang làm gì không?"
Nhiễm tiên sinh là xưng hô của nhân vật chính với Nhiễm Thanh Mặc trong trò chơi Thương Nguyên.
". . . "
Lời nói đột ngột của Hứa Nguyên tựa hồ có chút ngoài dự liệu của hắc y nữ tử.
Bước chân nữ tử dừng lại, ánh mắt thanh u như đao quét tới trực tiếp khiến phía sau lưng Hứa Nguyên nổi lên một lớp da gà.
Nàng không hề nói gì chỉ lặng im đứng trong bóng tối nhìn hắn.
Cảm giác bị một khối băng nhìn chằm chằm vào quả thật không hề dễ chịu, Hứa Nguyên lần lượt nhớ là nội dung trò chơi trong đầu, xác nhận rằng đối phương sẽ không hề giết hắn trong phân đoạn này.