• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vận mệnh của nhân vật chính sẽ thay đổi theo sự lựa chọn của người chơi, nhưng tác dụng của sự thay đổi này cũng rất có hạn, trừ khi người chơi gian lận.

Nhưng hiện tại Hứa Nguyên đột nhiên cảm thấy đối phương và bộ thân thể này của hắn, cũng coi như là Ngọa Long Phượng Sồ trên một ý nghĩa nào đó, ba mươi lăm kết cục, chết ba mươi lăm lần, à không, nàng chỉ chết ba mươi bốn lần thôi.

Nhiễm Thanh Mặc không nói lời nào, hai mắt cũng không hề có chút tình cảm ba động nào.

Đối với uy hiếp tử vong mà Hứa Nguyên vừa nói ra, không hề có chút dao động nào.

Hứa Nguyên ý thức được loại thuyết pháp này tựa hồ không thể lay động dạng nữ tử như Nhiễm Thanh Mặc, vì thế đành hít sâu một hơi, thay đổi đề tài nói.

"Nhiễm tiên sinh, ngươi bắt ta cũng chỉ vì bốn vạn đệ tử của Kiếm tông, đúng không?"

Ánh mắt Nhiễm Thanh Mặc giật giật, không khí ấm áp trong sơn động cũng theo đó giảm xuống một chút.

Hứa Nguyên thấy vậy liền hiểu ra, tiếp tục thấp giọng nói.

"Ngươi không cần nhìn ta như thế, ta không chất vấn nguồn gốc tin tức của ngươi. Ngươi không cần suy nghĩ một tên phế vật như ta làm sao biết được tin tức này. Hiện tại chúng ta đang đi chung trên một chiếc thuyền, có truy đến cùng cũng không có ý nghĩa gì."

Thần tình trong mắt Nhiễm Thanh Mặc hơi giãn ra một chút.

Hứa Nguyên nhìn về phía thi thể cự Mãng ở ngay lối vào sơn động, rồi chậm rãi nói.

"Tuy rằng ngươi hiện tại vẫn không tán đồng suy đoán là bắt cóc ta để uy hiếp phụ thân ta, nhưng ta nghĩ cho dù ngươi muốn uy hiếp lão cha ta, cũng không thể mang một cỗ thi thể đi chứ?"

". . ."

Nhiễm Thanh Mặc im lặng một lúc, dưới tấm sa che mặt truyền đến giọng nói trong trẻo của nàng.

"Thế nhưng, ngươi không có khí."

Hứa Nguyên nghe vậy liền sửng sờ, suy nghĩ một lúc mới hiểu được ý tứ của đối phương.

Trong thế giới trò chơi siêu phàm này, không có khí thì không khác gì một người bình thường.

Mà người bình thường ở trong mắt loại người tu tiên giả như Nhiễm Thanh Mặc, cơ hồ không khác gì một con kiến.

Nếu như thật sự có thế lực khác dám hạ thủ với Hứa Nguyên trước mặt nàng, thế thì thực lực của họ sẽ không hề yếu.

Đợi khi nàng và đối phương đánh nhau, chỉ riêng dư ba của cuộc chiến đó cũng đủ khiến Hứa Nguyên chết hơn trăm lần rồi.

Hiện tại bản thân nàng còn phải bảo vệ Hứa Nguyên, nên căn bản hợp tác hay là không hợp tác cũng không có khác biệt.

"Ngươi có địa đồ của Vạn Hưng sơn mạch này không?"

Nhiễm Thanh Mặc chớp chớp mắt suy nghĩ, trực tiếp quay người đi tới lục lọi bọc hành lý ở sâu trong sơn động, sau đó cầm lấy một tấm da dê tới, ném cho Hứa Nguyên.

Hứa Nguyên khoanh chân ngồi xuống, đưa da dê tới gần đống lửa, mượn nhờ vào chút ánh sáng le lói để quan sát địa đồ trên đó.

Vào khoảng khắc nhìn thấy tấm địa đồ, Hứa Nguyên liền thở phào nhẹ nhõm.

Tuy rằng tình tiết có chút khác biệt, nhưng phần địa đồ này với địa đồ trong trò chơi Thương Nguyên về Vạn Hưng sơn mạch, trên cơ bản vẫn giống nhau.

Hơi suy nghĩ một chút, sau đó Hứa Nguyên lại đưa tay ra hiệu với Nhiễm Thanh Mặc, ý bảo nàng ngồi xuống.

"Chỉ cần nàng có thể xác định chúng ta đang ở đâu, ta liền có thể chỉ cho một địa phương để ẩn thân."

Nhiễm Thanh Mặc chậm rãi vén ý phục lên ngồi xuống bên cạnh Hứa Nguyên, nhưng ánh mắt nhìn Hứa Nguyên lại có chút cảnh giác.

Hứa Nguyên cũng phát hiện lời mình vừa nói có chút không ổn.

Tuy rằng Nhiễm Thanh Mặc làm việc có chút đần độn, nhưng nàng không phải là đồ ngốc.

Hứa Nguyên cúi đầu xuống tiếp tục nhìn địa đồ, cân nhắc một chút rồi khẽ nói.

"Ta biết hiện tại trong Vạn Hưng sơn mạch khẳng định cũng có người của phụ thân ta đang tìm ta, nhưng kỳ thật nàng không phải lo lắng quá nhiều.

"Ta không thể liên lạc được với họ, hơn nữa ở trước mặt loại người tu hành như nàng, ta cũng không thể giấu giếm được gì, cũng không cần lo lắng ta sẽ để lại ký hiệu."

"Ngược lại, nếu như nàng tiếp tục dẫn ta chạy loạn trong Vạn Hưng sơn mạch, sẽ càng dễ bị phát hiện hơn."

Nói xong, Hứa Nguyên nhìn thẳng vào hai con ngươi bình tĩnh của Nhiễm Thanh Mặc, giọng vẫn còn có chút khan khan nói.

"Nàng có thể che giấu khí tức, nhưng ta thì không."

Cũng giống như nhiều thế giới siêu phàm khác, tu tiên giả nơi này có thể dùng khí cơ để tìm người.

Hai mắt Nhiễm Thanh Mặc lộ ra vẻ suy tư, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng gật đầu, nghiêm túc nói. "Ta sẽ trông chừng ngươi."

Hứa Nguyên mỉm cười đáp. "Tùy ý nàng."

Nói xong, ánh mắt Hứa Nguyên lại nhìn xuống tấm địa đồ nói. "Lúc nhỏ, phụ thân dẫn theo ta và hai vị ca ca tới qua Vạn Hưng sơn mạch này. Lão ở nơi này có một cái động phủ, bên trong có rất nhiều tài nguyên để tu hành, đủ cho hai người chúng ta sinh sống ở bên trong một đoạn thời gian rất dài."

Lời này thì Hứa Nguyên là đang nói bừa, lão cha tiện nghi kia cũng không biết cái động phủ này, nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến việc hắn chụp mũ lên đầu đối phương.

Hơn nữa Nhiễm Thanh Mặc cũng không có khả năng đi tìm đối phương đối chất.

Nhiễm Thanh Mặc nghe thế liền nhíu mày, lạnh lùng nói. "Phụ thân ngươi cũng biết?"

Hứa Nguyên sớm đã chuẩn bị sẵn kế hoạch cho việc này, nên không hề để ý chút nào nói. "Bây giờ phụ thân ta đang tọa trấn ở đế đô, không có khả năng tự mình đi tìm ta. Thủ hạ của phụ thân ta lại không hề biết chỗ đó, hơn nữa cho dù là biết. Vậy Nhiễm tiên sinh cảm thấy bọn chúng có bao nhiêu tỉ lệ đi tới đó tìm ta?"

". . ." Nhiễm Thanh Mặc không lên tiếng.

Hứa Nguyên nhẹ nhàng chỉ vào một điểm trên địa đồ.

"Được rồi, nàng hãy chỉ ra chỗ mà chúng ta đang ở, sau đó còn nhanh chóng lên đường."

Nhiễm Thanh Mặc nghe vậy thì khẽ gật đầu, đôi mắt trong trẻo nhìn xuống địa đồ.

Nhưng sau khi nhìn chằm chằm địa đồ một lúc lâu, nàng mới có chút do dự đưa tay ra chỉ vào một chỗ trên đó.

Hứa Nguyên nhìn thấy, hai con mắt không khỏi nheo lại.

Rất là gần.

Nhưng Hứa Nguyên còn chưa kịp cao hứng, thì một khắc sau, hắn thấy ngón tay kia lại chuyển động, lại chỉ vào một điểm khác trên địa đồ.

Sau đó là điểm thứ ba, thứ tư.

". . ."

Hứa Nguyên im lặng ngẩng đầu lên, muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Dưới ánh lửa chập chờn, im lặng nhìn nàng, cuối cùng Nhiễm Thanh Mặc không khỏi nhấc tay lên khẽ nói. "Ta. . . ta không biết."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK