• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng hiện tại đã an toàn rồi, vì sao còn muốn một người đã quen sống trong thời đại hòa bình như hắn, lại phải trực tiếp vùi đầu vào thắt lưng*, để tu luyện một loại công pháp có thể chết bất cứ lúc nào?

*Vùi đầu vào thắt lưng: Thợ sửa điện trên cao, tâm trí lúc nào cũng phải đặt lên sợi dây giữ an toàn nơi thắt lưng. Ý chỉ công việc nguy hiểm.

Một cảm giác tên là do dự dần dần lan tràn trong lòng Hứa Nguyên.

Chờ chút!

Đang khi còn do dự, hô hấp của Hứa Nguyên đột nhiên trở nên ngưng trệ.

Hắn đột nhiên ý thức được bản thân hiện tại, dường như vẫn không có lựa chọn.

Bởi vì không thấy thi cốt, lão cha của thân thể này không có khả năng sẽ từ bỏ.

Trừ khi, Hứa Nguyên hắn có thể sống sót tới ngày lão cha của thân thể này bị "nhân vật chính trong cốt truyện" giết chết.

Nếu không, cho dù sau khi ra khỏi động phủ, cho dù Nhiễm Thanh Mặc tạm thời có thể dẫn theo hắn chạy thoát. Hứa Nguyên cũng không cảm thấy bản thân có thể mai danh ẩn tích trước một đám "siêu nhân" có thể dùng ý hồn khóa chặt khí cơ người mà họ muốn tìm.

Càng huống chi, Hứa Nguyên vẫn chưa rõ "nhân vật chính trong cốt truyện" của thế giới này đã đi tới đâu ròi.

Trong Thương Nguyên có tổng cộng hai mươi lăm tuyến đường, lỡ như đối phương đang đi trên con đường nào đó không phát sinh xung đột với lão cha của thân thể này, thế thì Hứa Nguyên hắn phải đối mặt với sự truy đuổi cả đời này sao.

Hơn nữa, cho dù nhân vật chính của cốt truyện này đi trên con đường đối địch với lão cha của thân thể này, khi hết thảy trở thành hiện thực, Hứa Nguyên cũng không biết, không hề nắm chắc, liệu những vụ giết người đã xảy ra trong cốt truyện của trò chơi, có xảy ra thêm lần nào nữa hay không.

Dù sao Cơ Thanh Nguyệt chính là một ví dụ điển hình vừa mới xảy ra trước mắt.

Một nhân vật nữ chính vừa xinh đẹp, và quan trọng trong cốt truyện, bị tảng băng họ Nhiễm bên cạnh hắn nói giết là giết.

Ánh sáng chiếu rọi nhân vật chính, liệu có thật sự tồn tại không?

". . ."

Một câu hỏi không có câu trả lời, không gian im ắng không ai hồi đáp.

Hứa Nguyên dần dần buông lỏng bàn tay đang siết chặt, đứng dậy, đi tới trước mặt hắc y nữ tử đang ngồi xếp bằng ở một góc trong động phủ. Y phục của nàng vẫn rách nát như cũ.

Yên tĩnh trong chốc lát.

"Chuyện gì?" Trong động phủ im ắng ngay cả tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy, vang lên giọng nói trong trẻo của Nhiễm Thanh Mặc.

Hứa Nguyên cúi đầu nhìn xuống nói: "Ta muốn ngươi giúp ta một chuyện."

Nhiễm Thanh Mặc từ từ mở mắt nhìn chằm chằm hắn nói: "Ngươi muốn sử dụng phần ân tình kia?"

Thần sắc Hứa Nguyên không có chút biến hóa nào: "Ta muốn ngươi dạy ta một số tri thức căn bản liên quan đến việc tu luyện. Vừa rồi ta phát hiện bản thân đã quên đi rất nhiều thứ. Ví như hút khí nhập thể, và tâm nguyên ý hồn. . ."

". . ." Trong khung cảnh mờ mịt, hai mắt xinh đẹp của Nhiễm Thanh Mặc khẽ chớp, có chút nghi hoặc.

Nhiễm Thanh Mặc không thể lý giải nổi một cường giả đã đạt tới cảnh giới khí đạt Nguyên Sơ, lại có thể quên mất tri thức tu hành cơ bản. Những thứ này chẳng phải sớm đã hóa thành bản năng khắc trong ý hồn rồi sao?

Tuy nhiên, Nhiễm Thanh Mặc cũng không hề từ chối, mà nói một cách nghiêm túc: "Nếu như vậy, không cần dùng ân tình đó, ta có thể dạy ngươi."

Hứa Nguyên chậm rãi ngồi xuống đối diện với Nhiễm Thanh Mặc, thấp giọng nói. "Hiện tại bắt đầu luôn được không?"

Nhiễm Thanh Mặc nhắm mắt lại và suy nghĩ một lúc, tựa hồ thật sự đang cảm nhận trạng thái thân thể của hắn. Khi nàng lần nữa mở mắt liền khẽ gật đầu nói: "Được."

Sau đó, Nhiễm Thanh Mặc hơi dừng lại một chút, ánh mắt nhìn lên hoa bào trên người Hứa Nguyên nói: "Cởi y phục ra."

"Cởi y phục?" Hứa Nguyên hỏi theo bản năng.

Sắc mặt Nhiễm Thanh Mặc không có bất kỳ gợn sóng nào, khẽ nói: "Thương thế của ta rất nặng, khả năng khống chế khí đã giảm sút đi rất nhiều. Nếu ngươi mặc y phục, có khả năng sẽ làm tổn thương tới ngươi."

Nghe lời giải thích của nữ tử trước mặt, lại nhìn khuôn mặt nàng không hề có chút giả vờ nào, Hứa Nguyên trực tiếp cởi bỏ cẩm bào trên người.

Lần đầu tiên cởi bỏ y phục khỏi bộ thân thể này, mượn nhờ chút ánh sáng nhàn nhạt của Dạ Minh châu trên tường, Hứa Nguyên mới phát hiện thân thể hiện tại của mình rất gầy rất gầy.

Thân cao hơn một mét tám, thể trọng khả năng còn chưa tới một trăm mười cân (ký), gầy đến nổi thấy rõ cả xương sườn.

Quanh năm chìm đắm trong tửu sắc, đã hoàn toàn khoét rỗng bộ thân thể này rồi.

Hứa Nguyên thu hồi lại ánh mắt, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Nhiễm Thanh Mặc nói: "Có cần cởi quần luôn không?"

". . ."

Nhiễm Thanh Mặc ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt trong veo cứ lẳng lặng nhìn hắn.

"Được rồi, xem ra cũng không cần." Hứa Nguyên ngồi xếp bằng đối diện với Nhiễm Thanh Mặc, vừa định nói tiếp.

"Nằm xuống." Nàng nhẹ nhàng ra lệnh.

Hứa Nguyên kinh ngạc, nhưng cũng yên lặng điều chỉnh tư thế, nằm xuống trước người Nhiễm Thanh Mặc.

Nhiễm Thanh Mặc giơ ngón tay ngọc mảnh khảnh lên, đầu ngón tay xuất hiện một vòng lam quang nhàn nhạt. "Khí của ta sẽ tiến vào thân thể ngươi."

Hứa Nguyên liếc mắt nhìn sang: "Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?"

Hắn nhớ Nhiễm Thanh Mặc từng nói qua. Nếu như khí của nàng tiến vào thân thể hắn, sẽ trực tiếp khiến kinh mạch nhỏ hẹp của hắn nứt vỡ.

". . ."

Nhiễm Thanh Mặc gần như đã quen với việc vị cường giả "Khí Đạt Nguyên Sơ" trước mặt này hay hỏi một số vấn đề ngớ ngẩn trên phương diện tu hành.

Ngập ngừng một lúc, Nhiễm Thanh Mặc lắc đầu giải thích: "Khí này chỉ truyền vào bề mặt bên ngoài, không tiến vào kinh mạch của ngươi."

Hứa Nguyên gật đầu ra hiệu bảo nàng tiếp tục.

Trong động phủ mờ tối, ngón tay dài mảnh khảnh của Nhiễm Thanh Mặc khẽ động, vòng ánh sáng xanh trên đầu ngón tay trong nháy mắt phân ra thành hơn ngàn điểm sáng giống như Đom Đóm nhẹ nhàng rơi xuống bên ngoài thân thể Hứa Nguyên.

Cảm giác có chút lạnh buốt.

Một khắc sau, nhưng đốm sáng này lại giống như Trâu đât xuống biển trực tiếp xuyên thấu qua làn da, tiến vào thân thể hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK