• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai quyển bí tịch này không có gì đặc biệt, ngoại trừ nội dung ghi chép trong đó, thì cũng chỉ là những trang giấy bình thường. Với tu vi của Nhiễm Thanh Mặc, cho dù là cách mấy chục mét cũng có thể dùng ý hồn xem xét rõ ràng.

Hứa Nguyên im lặng điều chỉnh tư thế, ngồi xếp bằng trên giường ngọc.

Mở ra hai bình đan được, một mùi máu tanh trộn lẫn với mùi hương đan dược trong nháy mắt lan tràn khắp động phủ chật hẹp.

Cầm lấy hai viên đan dược trong lòng bàn tay, hiện rõ đan văn cổ xưa và phứt tạp trên đó.

Sau đó Hứa Nguyên mỉm cười nửa đùa nửa thật nói với Nhiễm Thanh Mặc ở bên cạnh: "Nhiễm tiên sinh, ngươi hẳn là cũng mong chờ ta có thể thành công. Nếu không, động phủ này chính là chỗ chôn xương của hai người chúng ta rồi."

". . . . . "

Nhiễm Thanh Mặc im lặng nhìn hắn, không hề nói lời nào.

Nàng vẫn kiệm lời như lần đầu gặp mặt vậy.

Hứa Nguyên thấy vậy cũng có chút mất hứng thú lắc lắc đầu, cũng không hề nhiều lời, trực tiếp ngẩng đầu lên bỏ hai viên đan dược vào miệng.

Đan dược vừa vào miệng liền tan ra, hóa thành hai dòng luồng nhiệt lưu chảy vào trong cơ thể hắn.

Không đau, ngược lại hai luồng nhiệt lưu không ngừng loa tỏa khắp cơ thể thậm chí còn khiến Hứa Nguyên cả thấy dễ chịu đôi chút.

Và trong khoảng khắc ý niệm này vừa lóe qua trong đầu Hứa Nguyên, thì đột nhiên lại phát sinh biến cố!

Một trong hai luồng nhiệt lưu đột nhiên trở nên cuồng bạo, hóa thành nguyên khí một đường thuận theo kinh mạch của Hứa Nguyên lao nhanh đi.

Đau đớn kịch liệt đột nhiên ập đến khiến thân thể Hứa Nguyên không chịu kiểm soát mà cong cả người lại như một con Tôm.

Kinh mạch chật hẹp, khúc khuỷu, căn bản không thể thừa nhận nổi nguyên khí khổng lồ xung kích như thế này.

Mỗi khi nguyên khí đi qua được một tấc, kinh mạch của Hứa Nguyên liền sẽ nứt ra một tấc. Kinh mạch vỡ vụn gây ra đau đớn thấu tận phế phủ khiến tâm thần Hứa Nguyên gần như thất thủ.

Đau, đau quá!

Cơn đau thấu xương hoàn toàn khiến Hứa Nguyên không thể nào thở nổi, tầm nhìn trở nên tối đi.

Tuy nhiên sau vô số lần bước đi giữa lằn ranh sinh tử cũng khiến Hứa Nguyên mạnh mẽ giữ vững lại thần trí, không tới mức bị cơn đau này kích thích cho trực tiếp hôn mê đi.

Một khắc (Mười lăm phút) sau, dược lực cuồng bạo của Ách Vẫn đan đã di chuyển một vòng qua một trăm hai mươi bảy kinh mạch trong cơ thể Hứa Nguyên.

Cùng với cơn đau thấu xương, Hứa Nguyên có thể cảm nhận được trạng thái từng tấc vỡ vụn của một trăm hai mươi bảy kinh mạch trong cơ thể.

Mà cơ thể bên ngoài của hắn đã không còn cách nào duy trì được tư thế ngồi xếp bằng, cả người vô lực ngã xuống dưới giường ngọc.

Sự tuyệt vọng chân chính thuộc về cảm giác tử vong bắt đầu lan tràn từng chút một trong tâm trí.

Nhưng cũng chính vào lúc này, luồng dược lực ấm áp thuộc về Huyết Linh Dung Thân đan cũng bắt đầu chảy vào các kinh mạch bị nứt vỡ của hắn.

Phần dược lực này ấm áp và sền sệt, mỗi một nơi nó đi qua, liền mang đến cảm giác tê dại và ngứa ngáy.

Hứa Nguyên cảm nhận được tình hình này thì biết thời cơ đã đến, lập tức bắt đầu dẫn dắt dược lực của Huyết Linh Dung Thân đan vận chuyển theo lộ tuyến trong Huyết Nguyên Tâm Vẫn quyết.

Khi dược lực của Huyết Linh Dung Thân đan lan tràn ra khắp nơi, kinh mạch bị nứt vỡ trong cơ thể Hứa Nguyên cũng bắt đầu chậm rãi khôi phục.

Tuy nhiên, đây vẻn vẹn mới chỉ là sự khởi đầu.

Hai loại dược lực phân biệt là Ách Vẫn đan và Huyết Linh Dung Thân đan một trước một sau, bắt đầu không ngừng di chuyển sát nhau bên trong kinh mạch của Hứa Nguyên.

Ách Vẫn đan đi trước phụ trách mở rộng kinh mạch, Huyết Linh Dung Thân đan thì theo ở phía sau chữa trị.

Cơn đau và sự tê dại thoải mái không ngừng đan xen khiến tâm trí hắn gần như phát cuồng.

Kinh mạch nứt vỡ rồi lại tu phục, tu phục rồi lại nứt vỡ.

Một lần lại một lần, một vòng lại một vòng.

Tu luyện là không biết thời gian, theo thời gian dần trôi qua, Hứa Nguyên phát giác ý thức của mình không hề trở nên mơ hồ dưới cơn đau đớn dày vò kịch liệt không ngừng thế này, ngược lại còn càng lúc càng tỉnh táo hơn.

Không biết đã qua bao lâu, Hứa Nguyên thậm chí còn có thể phân ra một phần tâm trí đi cảm ứng thiên địa nguyên khí đang phiêu lãng xung quanh.

Trước đây hắn chỉ có thể cảm ứng được hai ba đoàn nguyên khí yếu ớt trong động phủ này, thời gian này khi Huyết Nguyên Tâm Vẫn quyết không ngừng vận chuyển, nguyên khí hắn cảm ứng được cũng ngày càng nhiều. Dung mạo tái nhợt dần dần trở nên hồng nhuận, hô hấp yếu ớt cũng dần ổn định lại, hết thảy dần đi theo hướng tích cực.

Ngoại trừ những thứ này ra, có một số hình ảnh kỳ quái như nước suối nhiễu giọt dần dần xuất hiện trong đầu Hứa Nguyên, giống như đang chậm rãi thưởng thức một thước phim vậy.

Các mảnh vỡ, những thứ phức tạp, nhưng lại dần nối thành một thể.

Hứa Nguyên cảm nhận một cách tỉ mỉ, rất nhanh đã phát giác ra điều không đúng.

Những hình ảnh này, là ký ức của Hứa Trường Thiên sao?

Khi ý hồn và thân thể dần dung hợp hoàn mỹ, ký ức còn sót lại trong thân thể này bắt đầu dần dần xuất hiện trong đầu Hứa Nguyên.

Những sinh hoạt bình thường hằng ngày như tắm rửa, những chuyện lặt vặt, cũng như dựa vào gia thế của mình mà khi nam bá nữ công khai trên đường, cũng có việc cưỡi ngựa ra ngoài săn bắn.

Thậm chí còn có cảnh tượng kinh khủng là vị tam công tử này dùng xuân dược, cưỡng ép chơi trò nhất Long ngũ Phượng ở Túy Tiên lâu.

Hình ảnh từ mơ hồ đến rõ ràng, rất nhiều rất nhiều.

Tuy nhiên không ngoài sở liệu của Hứa Nguyên chính là, trong số ký ức của tên Hứa Trường Thiên này không ngờ lại không có bao nhiêu tin tức liên quan đến lão cha của y.

Phần lớn ký ức của đối phương đều chỉ là một bóng lưng, một bóng lưng khiến Hứa Trường Thiên vô cùng sợ hãi.

Sợ hãi?

Hứa Nguyên phát giác bóng lưng vừa rồi lóe qua đầu mình, bản thân không ngờ cũng cảm nhận được một tia sợ hãi như có như không.

Hắn cũng bị những ký ức này ảnh hưởng sao?

Suy nghĩ đến đây, Hứa Nguyên vội vàng thu liễm lại tinh thần không còn suy nghĩ đến vị tể tướng đó nữa.

Nhưng một khắc sau, những ký ức đó vẫn không ngừng xuất hiện trong đầu một cách không thể kiểm soát.

So với vị lão cha cao cao tại thượng kia, trong ký ức của Hứa Trường Thiên, ấn tượng sâu đậm nhất lại là vị đại ca của y, Hứa Trường Ca.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK