Hiệu quả vô cùng rõ rệt, không hổ là thần dược ở giai đoạn đầu trò chơi mà Hứa Nguyên còn chưa từng sử dụng qua khi còn đắm mình trong Thương Nguyên.
Không lãng phí thời gian nữa, ý hồn vươn ra, Hứa Nguyên lập tức cảm nhận được nguyên khí ở xung quanh đã hoàn toàn ngưng tụ lại thành chất lỏng sền sệt.
Một tia kinh ngạc thoáng hiện lên trong đầu hắn.
Lúc trước ở trong động phủ có một dòng linh trì kia, hắn cũng không hề cảm nhận được nguyên khí sền sệt như vậy.
Huyền Ưng lầu các thân là công cụ di chuyển của Hứa Trường Ca, bên trên tự nhiên có bố trí các loại trận pháp, trong đó dĩ nhiên cũng có Tụ Linh trận hỗ trợ cho việc tu luyện.
Hiệu quả của Tụ Linh trận bao gồm cả năng lực Tỏa Linh trận, nhưng địa phương vận dụng cũng có khác biệt rất lớn.
Tỏa Linh trận thì tương đối khác biệt, khiến cho nguyên khí trong khu vực đó không bị rò rỉ ra ngoài, chủ yếu sử dụng ở chỗ linh tuyền, linh nhãn.
Còn Tụ Linh trận chính là tụ tập nguyên khí ở xung quanh lại, vận dụng ở những nơi có địa thế rộng rãi, sau khi kiến tạo, nguyên khí ba động ở xung quanh rất dễ bị ý hồn cảm nhận được.
Hứa Nguyên cho rằng, trong sương phòng của vị lão ca tiện nghi này chắc hẳn có bảo bối nào đó.
Lúc này, thiên tư của Tiên Thiên Hồn thể lần nữa thể hiện ra. Từ những nguyên khí nhỏ yếu phiêu lãng ở xung quanh, Hứa Nguyên từ từ tìm ra được đầu nguồn của nó.
Hắn lập tức mở bừng mắt, chậm rãi đi tới chính giữa sương phòng, im lặng một lúc, lại vận chuyển công pháp. Đầu ngón tay lại xuất huyết sắc hỏa diễm, tùy tiện đánh ra một quyền xuống sàn gỗ bên dưới.
"Bùm!"
Bụi gỗ bay tứ tung trên không trung, Hứa Nguyên trực tiếp bị một cỗ lực phản chấn cường đại bay ngược ra sau.
"Đông!"
Một âm thanh trầm muộn vang lên, nặng nề nện vào bức tường bằng gỗ.
Hứa Nguyên cảm thấy một trận hoa mắt chóng mặt, ngay cả công pháp luôn vận chuyển trong cơ thể cũng bị lực phản chấn này đánh tan.
Khi Hứa Nguyên cố gắng đứng dậy đưa mắt ngước nhìn lên, thì thấy chính giữa sàn gỗ có một lỗ thủng, bên dưới có một hạt châu màu trắng đường kính chừng nửa thước.
Chất liệu của hạt châu màu trắng này giống như là ngọc thạch, lại giống như lưu ly, nằm im trong một cái rãnh bên dưới sàn gỗ.
Ánh mắt lóe lên trong giây lát, từ bề ngoài và công hiệu của nó, Hứa Nguyên đã xác định được hạt châu này gọi là gì trong danh sách vô số các loại thiên tài địa bảo trong Thương Nguyên.
Nguyên tinh, Một loại tương tự như linh thạch trong thế giới tu tiên.
À không, so với linh thạch, thì nguyên tinh càng giống như là một linh nhãn trong thế giới tu tiên truyền thống được áp súc lại. Nó giống như dòng linh trì thượng cấp bảo vật kia đang nằm trong Tu Di giới chỉ của Hứa Nguyên hiện giờ.
Nhưng vấn đề hiện giờ không phải nó là cái gì, mà là vì sao trong hành cung trên không trung của Hứa Trường Ca lại có loại bảo vật đẳng cấp này?
Mức độ khan hiếm của nguyên tinh không hề thua kém gì việc Thất Sinh Mãng muốn sản sinh ra bản mệnh Xà Tâm Liên.
Hơn nữa, nó còn bất đồng với công hiệu đặc thù của Xà Tâm Liên, Tinh Nguyên là một thần vật thật sự có thể duy trì việc đề thăng tốc độ tu luyện, đúng nghĩa là có tiền cũng không mua được.
Nghĩ đến đây, trong đầu Hứa Nguyên đột nhiên lóe lên hình ảnh giới chỉ màu tím đen nơi tay trái của Hứa Trường Ca.
Đối phương hẳn là cũng có Tu Di giới chi, vì sao y lại để loại bảo vật như vậy bên trong Huyền Ưng lầu các này?
Hứa Nguyên im lặng đứng dậy, lần nữa vận chuyện công pháp đánh tan đi lực phản chấn, đi về phía sàn gỗ bị nứt vỡ kia.
Khi đi gần tới trước, Hứa Nguyên nhìn chằm chằm khối nguyên tinh kia hồi lâu, mới cúi người đưa tay muốn cầm nó lên.
Nhưng khi bàn tay còn cách khối nguyên tinh đó chừng khoảng một thước, một lực đẩy vô hình giống như nam châm cùng cực ở kiếp trước, nhẹ nhàng đẩy bàn tay hắn ra.
Hứa Nguyên cau mày, rót nguyên khí vào trong Tu Di giới chỉ, đồng thời ý hồn vươn ra, chuẩn bị trực tiếp cách không thu lấy nó vào Tu Di giới chỉ.
Nhưng cũng có một lực đẩy đồng dạng đẩy ý hồn hắn ra xa.
". . . . . " Hứa Nguyên.
Đây hẳn là nguyên nhân mà vừa rồi hắn bị đẩy ra xa.
Nhưng cỗ lực đẩy này là cái gì?
Trận pháp bảo hộ nguyên tinh?
Trong đầu Hứa Nguyên lóe qua một ý nghĩ, lông mày càng nhíu chặt hơn. Hắn dốc toàn lực vận chuyển công pháp, dồn hết toàn bộ nguyên khí trong cơ thể vào tay trái, để chống lại lực đẩy vô hình kia, đưa tay xuống muốn lần nữa chộp lấy.
Lòng bàn tay Hứa Nguyên ấn xuống từ chút một, nhưng chỉ xuống được vỏn vẹn có hai centimet, liền cảm thấy nguyên khí trong cơ thể dần hụt hơi.
"Ông —— "
Tay trái bị bật ngược ra, lực đạo cường đại trực tiếp khiến cho Hứa Nguyên đang quỳ một chân, lảo đảo ngã mông xuống sàn gỗ.
Hứa Trường Ca biết rõ hắn có Tiên Thiên Hồn thể, có thể cảm ứng được món đồ này, mà còn để bảo vật dưới mí mắt hắn. Hơn nữa trận pháp bảo hộ nguyên tinh này còn thô thiển như vậy, với Tiên Thiên thể của hắn hiện tại, chỉ cần nỗ lực tu luyện, hoàn toàn có cơ hội phá hủy trận pháp này mà đoạt bảo.
A. . .
Tên đại ca này đi một vòng như vậy là muốn tặng bảo bối cho hắn sao?
Đoạn thời gian cưỡi trên lưng Huyền Ưng bay về phía Tĩnh Giang thành, Hứa Nguyên dành hết toàn bộ thời gian cho việc tu luyện, ngoại trừ hai hoặc ba tiếng mỗi ngày cho việc ngủ.
Vận chuyện công pháp không có ngày đêm như thế này rất là buồn tẻ vô vị, nhưng Hứa Nguyên nhìn thấy nguyên khí trong cơ thể đang được tích lũy nhanh chóng với tốc độ mắt thường có thể thấy được, ngược lại càng thêm vui mừng, hoàn toàn xua tan đi cảm giác buồn chán kia.
Tất cả các loại hạn chế đối với người mới bắt đầu tu luyện, hoàn toàn không hề tồn tại dưới sự gia trì cường đại của các loại đan dược.
Cổ nhân không bao giờ gạt người. Sở dĩ con người không đủ mạnh, cũng luôn là vì họ không có tài nguyên đủ nhiều.
Các loại đan dược quý giá được nuốt xuống bụng, các loại dược lực đặc thù không chỉ đề cao tốc độ tu luyện của Hứa Nguyên, mà còn có thể giúp hắn tu luyện liên tục trong thời gian dài, không bị tổn thương tới kinh mạch.
Tu luyện không có tuế nguyệt.