Gió nhẹ lay cành lá, bóng nắng chập chờn.
Chàng trai tuấn tú ngồi trên băng ghế dài dưới gốc cây, cô bé đứng đằng sau cánh cổng sắt bên cạnh, bốn mắt nhìn nhau.
Ánh nắng rực rỡ, gió thổi cỏ lay, thời gian chợt dừng lại trong nháy mắt.
Một giây sau, khung cảnh tươi đẹp bị phá hỏng hoàn toàn.
"Thần tướng hạ phàm vào đêm trăng tròn, trừng phạt lũ điêu dân ngu dốt chúng bay!" Một người đàn ông đi dép lê, mặc đồng phục bệnh nhân chạy từ đằng sau đến.
Một nhóm bác sĩ, y tá đuổi theo phía sau.
"Mau mau!"
"Cản ông ấy lại!"
Ở bên cạnh, thiếu niên gầy gò mang nét mặt mệt mỏi ôm đầu gối ngồi dưới đất, phớt lờ mọi thứ xung quanh.
Ike Hioso cúi đầu nhìn quả bóng cao su nhỏ lăn đến bên chân, khom lưng nhặt lên rồi đứng dậy đi về phía cổng sắt.
Cô y tá đứng cạnh băng ghế dài vội vàng đi theo, ánh mắt lộ vẻ cảnh giác và đề phòng.
Ike Hioso đi đến bên cổng sắt, ngồi xổm xuống rồi luồn quả bóng cao su ra ngoài qua khe hở giữa các song sắt. "Trả em nè."
Chắc là cô bé đằng sau cánh cổng bị chuyện ầm ĩ mới nãy dọa sợ, hoặc cũng có thể là do không quen với vẻ mặt vô cảm của Ike Hioso trong cả quá trình, cho nên cứ ngơ ngác nhận quả bóng.
Ike Hioso đứng dậy toan rời đi.
"Khoan... khoan đã!" Cô bé vội vàng lên tiếng: "Cảm ơn anh! Em là Ayumi, Yoshida Ayumi. Xin hỏi anh tên là gì?"
Ike Hioso dừng bước, ngoảnh đầu nhìn đối phương.
Cô bé khoảng sáu bảy tuổi, để tóc ngắn trông rất lanh lợi, cài băng đô màu vàng, mặc áo lông màu hồng, đang mở to mắt nhìn hắn.
Trong thế giới 2D này, cô bé cũng khá đáng yêu nhỉ?
Điểm chính là... Yoshida Ayumi?
Cái tên này kết hợp với dòng thời gian rối loạn khiến Ike Hioso dở khóc dở cười.
Thế giới mà hắn xuyên vào là "Thám tử lừng danh Conan" sao?
…
Một tháng trước, Trì Phi Trì kinh ngạc phát hiện đáng lẽ ra mình đã chết rồi, nhưng lại xuyên không vào một sinh viên Nhật Bản tên Ike Hioso, mà Ike Hioso lại là cách phát âm của Trì Phi Trì trong tiếng Nhật.
Còn nữa, hắn và nguyên chủ bằng tuổi nhau: hai mươi tuổi.
Nếu không có gương mặt xa lạ và gia đình xa lạ kia, hắn suýt tưởng rằng mình đã sống lại.
Hắn là người Trung Quốc chính tông, còn chủ nhân của cơ thể này là người Nhật Bản chính cống.
Kiếp trước hắn nghe nói họ Trì rất phổ biến. Trung Quốc, Nhật Bản, Hàn Quốc, Italy, Malaysia đều có họ này. Đời này xem như hắn đã được mở mang kiến thức xuyên biên giới...
Nhưng hắn thà không biết còn hơn!
Bắt đầu từ ngày đó, hắn là Ike Hioso.
Khi hắn xuyên đến đây, ý thức vốn ở trong cơ thể này vẫn tồn tại!
Cứ cách ba bốn tiếng hai người lại thay nhau nắm quyền kiểm soát cơ thể, người còn lại rơi vào trạng thái ngủ say.
Ngay sau hôm xuyên không, hắn bị đưa đến khoa tâm thần.
Kết quả chẩn bệnh là tâm thần phân liệt.
Hơn nữa, hắn nhận thấy thời gian ở nơi này có vấn đề. Hôm qua là thứ bảy, sao hôm nay vẫn là thứ bảy?
Nhưng bác sĩ và những người xung quanh lại cho rằng hắn có vấn đề, là biến chứng của tâm thần phân liệt: gặp trở ngại trong việc nhận biết thời gian.
Trong khoảng thời gian này, ngay cả hắn cũng bắt đầu nghi ngờ mình có vấn đề hay không.
Bây giờ hắn mới phát hiện đây là thế giới Thám tử lừng danh Conan. Về thời gian hỗn loạn trong thế giới này... hắn có vài lời không biết có nên nói ra hay không!
Mà điều gay go hơn là sau khi xuyên không tới đây, đôi khi hắn có thể nghe thấy tiếng nói chuyện của động vật. Hơn nữa lúc mới xuyên đến đây vẫn chưa kế thừa ký ức, thật sự là hắn chẳng có tình cảm gì. Hắn không biết kết quả kiểm tra, nhưng từ vẻ mặt nghiêm túc của bác sĩ khi ấy cũng có thể đoán được kết quả chắc chắn rất thê thảm.
Vả lại, nguyên chủ mắc chứng trầm cảm, trước kia còn tự sát hai lần.
Ừm, hắn bắt buộc phải nhập viện điều trị, còn là chăm sóc cấp một.
Chăm sóc cấp một nghĩa là:
Có phòng bệnh riêng, mọi hoạt động không được thoát ly tầm mắt của y tá...
Tuần đầu tiên chủ yếu hoạt động trong phòng bệnh dành cho bệnh nhân mắc bệnh nghiêm trọng, khi ra ngoài nhất định phải có nhân viên đi cùng, đồ đạc do nhân viên quản lý...
Đánh giá bệnh tình hàng ngày, ba đến bảy ngày hộ lý sẽ ghi chép một lần...
Ghi lại chuyển biến bệnh tình bất cứ lúc nào, đồng thời lập tức báo cáo cho bác sĩ xử lý kịp thời...
Thức dậy đúng giờ, đi ngủ đúng giờ, uống thuốc đúng giờ, camera giám sát 24/7...
Dù không có bệnh thì cũng ngột ngạt thành bệnh luôn!
…
"Anh ơi!" Yoshida Ayumi nhìn Ike Hioso bằng ánh mắt nghi hoặc, gương mặt ửng hồng. Anh này đẹp trai ghê!
Cô y tá ngồi xuống, ngập ngừng giải thích: "Cô bé à, cậu ấy..."
Ike Hioso hoàn hồn, chăm chú nhìn Yoshida Ayumi: "Anh tên là Ike Hioso."
Yoshida Ayumi gật đầu, nở nụ cười vui vẻ: "Em nhớ rồi ạ. Hôm khác em có thể đến tìm anh chơi không?"
"Ôi, không được..." Cô y tá vội vàng từ chối. Mặc dù hiện tại Ike Hioso không có hành vi tấn công người khác, nhưng trẻ con rất dễ bị ảnh hưởng bởi tư tưởng của người khác. Cô không dám đảm bảo Ike Hioso sẽ không nói gì kỳ lạ, cũng không dám cho một bé gái tiếp xúc với Ike Hioso quá nhiều.
"Tại sao vậy ạ?"
Lời thắc mắc của Yoshida Ayumi bị bỏ lại phía sau.
Ike Hioso đã xoay người đi về phòng bệnh với vẻ mặt hờ hững.