Mấy người ngồi trực thăng xuống núi, Conan làm bộ tò mò bám lấy Ike Hioso hỏi này hỏi kia.
"Anh Ike ơi, nhà anh ở đâu vậy?"
"Tokyo."
"Anh phá án đỉnh của chóp luôn á, anh là thám tử sao?"
"Không phải."
"Vậy anh làm gì ạ?"
"Anh là sinh viên đại học Tokyo, hiện đang tạm nghỉ học một thời gian."
"Vậy anh tham gia nhóm chat Hội những người yêu ảo thuật là vì cảm thấy hứng thú với ảo thuật hả anh?"
"Bởi vì thầy của anh thích."
"Vậy sau này anh muốn làm ảo thuật gia hay là làm thám tử ạ?"
"Không, anh sẽ làm bác sĩ thú y."
"Bác... bác sĩ thú y ư? Vì sao chứ?"
"Bởi vì anh học ngành Thú y."
"..."
Học ngành Thú y nên sau này làm bác sỹ thú y, thế thì có vấn đề gì?
Suzuki Sonoko nghe lén hai người nói chuyện, âm thầm gật đầu. Hình như không có vấn đề gì hết.
Conan liên tục cạn lời. Cậu biết Ike Hioso cố ý lảng tránh trọng tâm câu hỏi, nhưng nhất thời cậu không biết phải hỏi tiếp thế nào.
Đã tới chỗ đậu xe dưới núi, xe thuê của bác Mori Kogoro cũng đang đậu ở đây.
Conan nhìn lướt một lượt. Chắc là không thể đi nhờ xe của Ike Hioso được rồi. Cậu giả bộ chạy đến chỗ Ike Hioso rồi ngã nhào xuống nền tuyết, mượn lớp tuyết dày che chắn để gắn máy nghe trộm vào mặt trong ống quần của Ike Hioso.
Từ khi Hiaka đến đây, nó luôn quấn trên cánh tay Ike Hioso ngủ suốt. Lúc này, đột nhiên nó rầm rì nói: "Lúc nãy đứa bé kia gắn cái gì đó vào ống quần anh đấy."
Cho dù Conan ra tay nhanh đến mấy, hành động bí mật đến mấy, lớp tuyết dày che chắn tốt đến mấy cũng không qua mắt được loài rắn có đến hai hệ thống thị giác. Ngoài con mắt bình thường mà chúng ta vẫn nhìn thấy, rắn còn có "mắt nhiệt" nằm ở giữa mắt và lỗ mũi.
Cảm biến hồng ngoại ấy, tìm hiểu chút đi!
Ike Hioso không ngờ Conan lại giở chiêu này. Hắn kéo đối phương dậy: "Em cẩn thận chút."
Conan ngoan ngoãn cảm ơn: "Cảm ơn anh Ike."
"Không phải bé gái thì đừng có ngã lăn trên đất bằng chứ." Ike Hioso vỗ đầu Conan, phán một câu xanh rờn rồi xoay người rời đi.
Conan: "..."
Nói vậy là có ý gì? Bị ngã và bé gái thì có liên quan gì đến nhau?
Mori Ran nhìn thấy tình huống bên này, bèn vội vàng chạy tới: "Conan thật là, đi trong tuyết thì phải cẩn thận chứ em."
"Sau này em sẽ cẩn thận ạ." Conan hứa ngọt xớt, nhưng mắt vẫn liếc trộm bóng lưng Ike Hioso lên xe.
Lạ thật, cậu cảm thấy bóng lưng này quen quen, hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi.
Tuy nhiên, nếu đối phương là thành viên của tổ chức kia, lần này anh ta vội vàng rời đi như vậy hẳn là mình có thể nghe trộm được một vài thông tin...
Xe khởi động, ngay sau đó một thứ nhỏ xíu bị ném ra ngoài cửa xe rồi bị bánh xe nghiền nát.
Conan đứng ngây ra đó: "..."
Bị phát hiện rồi!
Suzuki Sonoko đi tới. Thấy Conan ngơ ngác nhìn theo xe của Ike Hioso rời đi, cô nàng không khỏi cảm thán: "Hình như tên nhóc này rất thích anh Ike..."
"Ừ." Mori Ran mỉm cười đáp: "Chắc là bởi vì bình thường Conan rất thích trinh thám, mà khả năng suy luận của anh Ike rất xuất sắc, cho nên thằng bé muốn gần gũi với anh Ike cũng rất bình thường."
"Tiếc thật đấy." Suzuki Sonoko rầu rĩ thở dài: "Tuy anh Ike rất tốt tính, phá án cũng rất giỏi, nhưng tớ cảm thấy tính cách của tớ và anh ấy không hợp nhau. Tớ thật sự bó tay với kiểu người lạnh lùng..."
"Hả?" Mori Ran kinh ngạc. Cô bạn thân của mình đã nghĩ thông suốt hay sao mà lại suy xét đến vấn đề tính cách?
"Nhưng mà tớ đã quyết định..." Suzuki Sonoko nắm chặt tay: "Từ hôm nay trở đi, Kaito Kid là ảo thuật gia tớ thích nhất, còn anh Ike là thám tử tớ thích nhất!"
"Nhưng hình như anh Ike không phải thám tử..."
"Cũng thế cả!"
"Đâu phải thế..."
...
Chiều tối hai ngày sau.
Một chiếc Volkswagen Beetle dừng trước cổng lâu đài.
Trong một căn phòng trên tầng hai, Ike Hioso đứng sau cửa sổ nhìn ra ngoài, sau đó đi xuống tầng.
Hắn cũng từng tò mò đặt ra giả thiết: nếu Conan dò hỏi những người sống ở đây, biết chuyện hôm họp mặt hắn và Kuroba Kaito cùng nhau rời đi, rồi kết hợp với chuyện hắn đến tham dự buổi họp mặt đó, thì liệu Conan có nghi ngờ Kuroba Kaito cũng đi họp mặt, từ đó nghi ngờ Kuroba Kaito là Kaito Kid hay không.
Tuy nhiên, hôm đó Kuroba Kaito giải thích với chú Mamiya Mitsuru là cậu định về nhà, như vậy cũng có khả năng Ike Hioso đưa Kuroba Kaito về nhà rồi mới đi họp mặt.
Hơn nữa, nhân vật Kaito Kid được hai người sử dụng, hiện tại đã hoạt động trên quốc tế được mười tám năm, khó mà khiến người ta liên tưởng đến một học sinh cấp ba. Mười tám năm trước Kuroba Kaito còn chưa ra đời nữa là.
Vả lại, cả trong nhóm chat lẫn buổi họp mặt hôm đó, Ike Hioso và Kuroba Kaito đều ít tương tác, cuối cùng Ike Hioso còn bán đứng Kuroba Kaito, không hề có bất cứ một dấu vết nào chứng tỏ hai người là bạn bè.
Tóm lại là xác suất Kuroba Kaito bị bại lộ không cao.
…
Bên ngoài lâu đài, tiến sĩ Agasa dắt theo đội thám tử nhí xuống xe.
"Wow, thật là hoành tráng!"
"Hệt như lâu đài phương Tây ấy nhỉ!"
Yoshida Ayumi và Tsuburaya Mitsuhiko thốt lên đầy kinh ngạc.
"Nhưng sao một tòa lâu đài thế này lại nằm giữa rừng chứ?" Tiến sĩ Agasa thắc mắc, bất giác nhìn sang Conan.
Song Conan có vẻ mất tập trung, hình như cậu không nghe mọi người nói chuyện.
Tiến sĩ Agasa bất đắc dĩ, ghé vào tai Conan thì thầm: "Shinichi à, bác bảo này, đi chơi thì đừng có mặt ủ mày chau như thế..."
"Nhưng cháu không tài nào hiểu nổi." Conan nhíu mày: "Rõ ràng là người kia đã phát hiện ra máy nghe trộm. Với khả năng quan sát và năng lực suy luận của anh ta, chắc hẳn anh ta đã nghi ngờ cháu. Nhưng tại sao lúc đó anh ta lại không truy cứu đến cùng? Nếu anh ta cầm máy nghe trộm xuống xe chất vấn cháu..."