Thác Mino.
Một chiếc xe dừng lại trước ngôi nhà gỗ nhỏ.
Trong gác lửng trên trần nhà, Numabuchi Kiichiro bị còng tay trái vào cột, ngồi dựa vào tường. Nghe thấy tiếng xe, gã chẳng có phản ứng gì.
Một lát sau, bên dưới vang lên âm thanh ma sát.
Tiếp đó, tấm ván gỗ ở gác lửng trên trần nhà bị mở ra, một cuộn dây thừng được ném vào trong. Sau đó, một bóng người nhanh nhẹn nhảy lên gác lửng.
Sau khi hai mắt quen với bóng tối, Ike Hioso cầm lấy dây thừng đứng dậy, nương theo ánh sáng hắt vào từ cửa sổ nhìn Numabuchi Kiichiro đang dựa vào tường: "Tìm thấy rồi."
Numabuchi Kiichiro ngẩng đầu lên, trên gương mặt gầy trơ xương không có biểu cảm gì, trong đôi mắt co lại phản chiếu hình ảnh người đàn ông mặc đồ đen, mũ lưỡi trai đè thấp.
Từ góc độ của Numabuchi Kiichiro có thể nhìn thấy đôi con ngươi màu tím nhạt nhìn từ trên cao xuống, hờ hững nhìn gã...
Bị, bị tìm thấy rồi...
Bọn họ, nhất định là bọn họ đã tìm tới!
Cảm giác đói bụng đột nhiên biến mất.
Cảm nhận được rồi, gã cảm nhận được rồi...
Cơ thể vốn yếu ớt vì đói bụng giờ lại tràn đầy sức lực.
Hai tay của Numabuchi Kiichiro run lên. Gã cúi đầu, nét mặt dần trở nên dữ tợn. Đột nhiên gã đứng bật dậy tấn công Ike Hioso: "Mày chết đi cho tao!"
Ike Hioso không nhúc nhích, bình tĩnh nhìn bóng người đang nhào tới. Gương mặt y chang đầu lâu kia lộ vẻ tàn nhẫn nhưng cũng ẩn giấu nỗi sợ hãi.
Bởi vì tay trái bị còng lại nên Numabuchi Kiichiro mới nhào lên đã bị kéo lại, ngã lăn ra đất.
Ừm... Trước đó mình không tới gần quả là chính xác!
Đừng thấy bộ dạng như sắp chết đói của Numabuchi Kiichiro mà lầm, chỉ cần nghe âm thanh nặng nề khi gã ngã xuống là biết khoảnh khắc vừa rồi gã đã bộc phát sức mạnh đáng sợ cỡ nào.
Mặc dù Ike Hioso đã xuyên đến đây hơn một tháng, thời gian được làm chủ cơ thể hắn đều lên kế hoạch rèn luyện, nhưng thời gian vẫn quá ngắn.
Mặc dù nền tảng và tiềm lực của cơ thể này không tệ, hơn nữa hắn có kế hoạch rèn luyện hiệu suất cao, nhưng vẫn không nắm chắc hiện tại có thể thắng khi đánh trực diện với con quái vật Numabuchi Kiichiro này.
"Á!"
Sau khi Numabuchi Kiichiro té ngã, gã lại giãy giụa bò dậy, còn gào thét nữa. Gã tiếp tục nhào đến, tiếp tục ngã, tiếp tục nhào đến, tiếp tục ngã...
"Chúng mày đừng hòng hại tao! Tao giết mày!"
"Tránh ra!"
"Giết mày! Giết mày!"
Thấy Numabuchi Kiichirou rơi vào trạng thái điên cuồng, Ike Hioso cúi đầu nhìn quần áo của mình, sau đó im lặng.
Mặc đồ đen là sai hả?
Màu đen khiêm tốn, chững chạc lại dễ phối đồ. Kiếp trước hắn mặc đồ đen nhiều năm, đám bạn bè giới tính nam xung quanh hắn cũng thích mặc đồ đen... Mặc đồ đen thì sao chứ?
Thành viên của tổ chức kia mặc đồ đen thì không cho người khác mặc hả?
Còn chuyện hắn lạnh mặt...
Thói quen không được sao?
…
Numabuchi Kiichiro lăn lộn ba phút, lại ngã xuống lần nữa, sau đó không tiếp tục bò dậy mà nằm trên sàn thở hồng hộc.
Ike Hioso lên tiếng: "Đừng giày vò bản thân nữa, tao đưa mày vào tù. Trong tù rất an toàn."
"Nhà tù..." Numabuchi Kiichiro thì thào.
Ike Hioso đứng tại chỗ không tiến lên.
Quả nhiên Numabuchi Kiichiro lấy sức xong lại bật dậy, tiếp tục vòng tuần hoàn nhào lên rồi ngã xuống.
"Không thể nào!"
"Chúng mày sẽ không tốt bụng tống tao vào tù!"
"Chúng mày không chịu tha cho tao đúng không?"
Một phút sau, Numabuchi Kiichiro lại kiệt sức ngã xuống sàn lần nữa.
"Tàm tạm rồi."
Ike Hioso lấy một cây kim sắt trong túi áo ra, sau đó tiến lên, ngồi xổm xuống, đặt dây thừng sang một bên, mân mê chiếc còng đã khóa lại tay trái của Numabuchi Kiichiro.
Dù sao kiếp trước Ike Hioso cũng luyện võ hơn mười năm, hắn có khả năng phân biệt được con người có kiệt sức hay không, mệt mỏi đến mức độ nào.
Numabuchi Kiichirou nhìn Ike Hioso chòng chọc, thở hổn hển. Sau khi còng tay trái được mở ra, gã lại bật dậy nhào tới một lần nữa.
Gần như cùng lúc đó, Ike Hioso cũng cầm dây thừng đứng dậy. Hắn nghiêng người tránh thoát, đồng thời duỗi chân gạt khiến Numabuchi Kiichiro đang nhào tới bị vấp. Ike Hioso thuận thế túm lấy cổ tay Numabuchi Kiichiro, bẻ tay đối phương ra sau lưng, đè đối phương xuống đất.
Lần này Numabuchi Kiichiro không giãy giụa, để mặc Ike Hioso lấy dây thừng trói mình lại lôi đi.
Đương nhiên gã cũng không có sức phản kháng.
…
Ike Hioso ném người lên ghế phụ lái, dùng dây an toàn trói thêm một vòng, sau đó lấy lấy điện thoại di động ra chụp ảnh rồi gửi email vào hòm thư trong tài liệu về nhiệm vụ săn tiền thưởng.
[Thành công bắt được Numabuchi Kiichiro, vị trí: Osaka.
Thất Nguyệt]
[Đưa tới đồn cảnh sát gần đó. Sau khi kiểm chứng xong, chúng tôi sẽ trả tiền thưởng.]
[Ok.]
Trên xe, Numabuchi Kiichiro nhìn chằm chằm chiếc hộp trên bảng đồng hồ.
Ike Hioso cất điện thoại di động, cầm lấy chiếc hộp rồi mở ra, đặt vào cái tay bị trói phía trước của Numabuchi Kiichiro.
Hai tay Numabuchi Kiichiro đều bị trói ra đằng trước. Gã nhận hộp, nhìn găng tay trên tay Ike Hioso. Hình như lúc này gã mới phát hiện ra Ike Hioso vẫn luôn đeo găng tay. Nhưng gã không hỏi, chẳng nói chẳng rằng chỉ vùi đầu vào ăn.
Ike Hioso vòng sang ghế lái. Hắn không dám cởi dây thừng, chỉ có thể để cho gã này ăn như thế. Nhưng hắn cũng lo Numabuchi Kiichiro ăn ngấu nghiến như vậy sẽ sặc chết, cho nên không vội lái xe. Chờ khi Numabuchi Kiichiro ăn hết takoyaki trong hộp, hắn lại cầm lấy hộp rỗng và đưa giấy ăn cho đối phương.
Numabuchi Kiichiro im lặng lau miệng.
Ike Hioso cầm giấy ăn, mở nắp chai nước suối rồi đưa cho đối phương.
Numabuchi Kiichiro lại uống ừng ực.