Ike Hioso thoáng im lặng.
Số 22 khu 2 phố Beika...
Vậy người gọi điện là Conan?
Gửi hàng nhầm địa chỉ?
Ồ, sau khi Haibara Ai đến nhà tiến sĩ Agasa mới lấy tên này, ngày hôm sau đã nhận được hàng chuyển phát nhanh từ Osaka, tính thời gian thì không thể giải thích được, có lẽ vì thế nên mới bị hiểu lầm là "gửi nhầm".
Quả thực lúc đó Ike Hioso không biết nên viết người nhận là gì, bèn bảo người ta điền là "bé Ai". Tuy hắn không quan tâm có bị nghi ngờ hay không, nhưng dù sao cũng phải để lại đường lui.
Người nhận hàng là bé Ai chứ không phải Haibara Ai. Người được gọi là bé Ai không nhiều, nhưng trên thế giới không chỉ có một.
Lý do là hắn quên hỏi tên, bèn tự đặt biệt danh cho cô bé, như vậy không được sao?
Về phần có bị nghi ngờ... nghi ngờ hắn đặt máy nghe trộm ở nhà tiến sĩ Agasa hay không.
Đừng nói không tìm thấy máy nghe trộm, lúc đó hắn còn chẳng bước vào cổng nữa là.
Hoặc nghi ngờ hắn biết tiên tri?
Nếu có người nghĩ như vậy thật, vậy thì khoảng cách đến bệnh viện tâm thần làm bạn với hắn không còn xa...
Nháy mắt Ike Hioso đã hiểu rõ ngọn nguồn: "Không gửi nhầm."
Conan bị câu trả lời này chặn họng, lập tức giải thích: "Hàng gửi đến địa chỉ này, nhưng bé Ai..."
"Anh gửi cho một cô nhóc, đó là biệt danh anh đặt bừa thôi." Ike Hioso đáp.
Lần đầu tiên Conan cảm thấy chướng ngại trong giao tiếp: "Vậy anh..."
Ike Hioso: "Anh là người chở đưa cô bé đến số 22 khu 2 phố Beika."
Mặt Conan lập tức biến sắc. Cậu vội vàng che điện thoại, nhỏ giọng hỏi tiến sĩ Agasa: "Tiến sĩ ơi, bác từng nói Haibara Ai là tên bác đặt đúng không?"
"Đúng vậy." Conan hỏi làm tiến sĩ Agasa không hiểu ra sao: "Chẳng phải bác đã nói rồi sao, bác và cô bé đặt tên theo tên của một nữ thám tử. Hai trong Haibara nghĩa là Gray trong từ Cordelia Gray, Ai là I trong V.I.Warshawski. Ban đầu bác cảm thấy chữ Ai mang nghĩa yêu (爱) hay hơn, nhưng cô bé nhất quyết muốn dùng chữ Ai có nghĩa buồn (哀)... Cháu thấy tên bác đặt thế nào?"
"Người gửi đồ chính là chàng trai chở cô ta đến nhà bác, anh ta nói vậy đó. Tuy anh ta nói bởi vì không biết tên của Haibara nên đặt bừa một biệt danh, nhưng..." Conan ngoảnh đầu nhìn Haibara Ai, giọng nói tràn đầy nghi ngờ: "Tên của cô vốn có chữ Ai (哀) đúng không? Thật ra anh ta là đồng bọn biết thân phận thật của cô phải không?"
Haibara Ai ngây người, xòe tay bất lực: "Không phải. Đưa điện thoại cho tôi."
Conan do dự giây lát, cuối cùng vẫn đưa điện thoại cho Haibara Ai.
Haibara Ai thấy Conan không tin tưởng, vả lại cô và Ike Hioso không phải là đồng bọn gì hết, cho nên sau khi nhận lấy điện thoại, cô dứt khoát mở loa ngoài: "Em đây..."
"Ừ." Ike Hioso nói: "Vừa rồi sao vậy?"
Haibara Ai nhìn Conan: "Vừa rồi cậu bé nghe điện thoại đột nhiên bị đau đầu, ngã khỏi ghế anh ạ."
Conan: "..."
Tất nhiên Ike Hioso không tin, nhưng cũng không hỏi tới cùng: "Hàng chuyển phát nhanh là quà anh tặng em."
"Ừm..." Haibara Ai đáp một tiếng, sau đó hỏi: "Anh đang ở Osaka sao?"
Ike Hioso trả lời: "Anh về rồi."
"Bé Ai trong mục người nhận hàng là biệt danh anh đặt cho em à? Tại sao lại là bé Ai?" Haibara Ai cũng hơi tò mò. Trên đời này thật sự có chuyện trùng hợp như vậy sao?
Giọng nói của Ike Hioso vẫn bình tĩnh như trước: "Lời chưa phát, nhạc buồn đã cất lên."
Tiến sĩ Agasa là dân kỹ thuật: "..."
Haibara Ai cũng là dân kỹ thuật: "..."
Câu này... nghĩa là gì?
Conan nhanh chóng lục lọi sách cổ, thơ ca trong đầu một lượt, rồi lại liên tưởng đến cổ văn, thi từ Trung Quốc...
Nhưng có quá nhiều cổ văn, thi từ Trung Quốc.
Mặc dù cậu có lượng kiến thức khổng lồ, rất nhiều thứ cậu có thể nói rành rọt, nhưng cũng có rất nhiều thứ cậu không biết.
Haibara Ai bất giác nhìn Conan.
Tiến sĩ Agasa cũng nhìn Conan với ánh mắt ham học hỏi.
Lần đầu tiên Conan chết máy, lẳng lặng lấy điện thoại của mình ra. Không biết thì tra trên mạng.
Bầu không khí lặng ngắt như tờ.
Ike Hioso bên kia không giải thích, cũng không nói tiếp.
Tiến sĩ Agasa dời mắt, tập trung lái xe, chờ Conan tra cứu.
Haibara Ai thấy Conan đã hành động, tất nhiên cũng chờ đáp án. Có điều cô cảm thấy...
Sự yên tĩnh lúc này hơi lúng túng.
Khoảng mười giây sau.
Trên con đường vắng vẻ, chiếc xe vừa lúc chạy qua đoạn đường có đèn đường chiếu sáng.
Trong xe tối thui, khi thiếu niên đang nghiêm túc dùng điện thoại tra tài liệu, một giọng nam bình tĩnh vang lên ở hàng ghế sau: "Tra xong chưa?"
Trong xe chỉ có ba người, hình như bỗng dưng xuất hiện người thứ tư.
Conan cứng người, sau đó vội vàng vứt bỏ ý nghĩ đáng sợ vừa nảy ra trong đầu.
Ike Hioso đoán được có lẽ bên kia điện thoại im lặng là vì Haibara Ai không hiểu câu này.
Mà với tính cách của Haibara Ai, một là cô sẽ hỏi thẳng, hai là cô ngại hỏi thì sẽ tự tra cứu, tuyệt đối sẽ không trơ mắt ngồi yên.
Tuy nhiên, hắn không biết rằng Haibara Ai đang mở loa ngoài, mà người tra tài liệu là Conan, còn dọa Conan giật mình...
Conan nhanh chóng động não. Đối phương đoán được bọn họ đang tra tài liệu ư?
Dựa vào sự im lặng đột ngột sao?
Nhưng vì sao đối phương lại khẳng định bọn họ sẽ tra tài liệu?
"Không biết thì tra cứu, bình thường mà." Ike Hioso cứ tưởng Haibara Ai không tra tài liệu nên nhắc nhở một câu.
Rốt cuộc Conan không kìm được quay đầu nhìn hàng ghế sau để xác định không có một người tàng hình ngồi ở hàng ghế sau đang theo dõi mình.
Cậu vừa mới nghĩ tới vấn đề ngại tra cứu, đối phương đúng lúc trả lời. Chuyện này quá kỳ lạ!