• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"À ờm..."

Nhà bên cạnh, tiến sĩ Agasa mở cổng, nhìn hai người đứng trong gió lạnh bằng ánh mắt nghi ngờ: "Hai cháu tìm người nhà Kudo sao?"

"Cháu là họ hàng xa nhà Kudo. Bố mẹ cháu định đến thăm gia đình, nhưng tiếc là cháu lạc họ mất rồi." Haibara Ai nhìn sang Ike Hioso đã cất điện thoại đi: "Anh ấy là người tốt tiện đường đưa cháu đến đây. Cháu tìm anh Kudo Shinichi có chuyện rất quan trọng."

Ike Hioso được phát thẻ người tốt: "..."

"Tìm Shinichi à? Dạo này cậu ấy không về nhà..." Tiến sĩ Agasa hơi khó xử.

Là hàng xóm nhiều năm, ông ấy chưa từng nghe Kudo Shinichi nói có họ hàng xa như vậy.

Nhưng họ hàng xa trước đây không qua lại cũng rất bình thường. Để người ta chờ ngoài đường thì không ổn lắm...

"Bác..." Haibara Ai nhìn tiến sĩ Agasa, trên mặt nở nụ cười thần bí: "Biết anh ấy uống loại thuốc kia phải không?"

Nét mặt tiến sĩ Agasa chợt cứng đờ. Nói đến thuốc...

"Cháu cảm thấy nếu bác không ngại thì cháu có thể tạm thời vào nhà bác ngồi một lát, để cho người không liên quan đi làm việc của mình trước. Dù sao cháu và bác cũng tính là có quan hệ thân thích, bác cũng bằng lòng nói chuyện với cháu đúng không?" Giọng điệu của Haibara Ai thản nhiên, nhưng lọt vào tai tiến sĩ Agasa lại là lời uy hiếp trắng trợn!

"Ồ, tất nhiên." Tiến sĩ Agasa thu lại vẻ nghiêm túc, ráng gượng cười, do dự nhìn Ike Hioso.

Đây là "người tốt" "không liên quan" sao...

Haibara Ai ngoảnh đầu nhìn Ike Hioso: "Cảm ơn anh đã đưa em tới đây. Em vào nhà bác ấy chờ, anh về trước đi."

Ike Hioso hơi tò mò, không biết có hắn nhúng tay, lát nữa Haibara Ai và tiến sĩ Agasa sẽ nói chuyện thế nào. Tuy nhiên, rõ ràng là Haibara Ai không muốn hắn bị liên lụy. Hắn đành gật đầu, lên xe, tắt nguồn điện thoại rồi lái xe rời đi.

Hắn đánh Kitagawa Adachi ngất xỉu, nói dối thời gian về bệnh viện, đây là sự thật.

Cho dù bây giờ hắn chủ động trở về cũng không tránh khỏi combo "giám sát chặt chẽ" và "giảng triết lý nhân sinh".

Đã vậy thì chi bằng dứt khoát luôn, muốn làm gì thì làm, hắn không chơi cùng bọn họ nữa.

Vừa hay nhân cơ hội này đến Osaka một chuyến, bắt Numabuchi Kiichiro!

...

Ngày hôm sau.

Tháp Tsutenkaku tỉnh Osaka.

Trên đài quan sát, anh chàng da ngăm giới thiệu với người bên cạnh: "Đằng kia... là sở thú Tennoji, bên đó là trung tâm thể thao Osaka..."

Hattori Heiji kìa…

Ike Hioso từ xa nhìn lại, sau đó dời mắt, tiếp tục hỏi thăm trong khu rừng nào ở Osaka có thác nước và một ngôi nhà gỗ nhỏ.

May mà hôm qua hắn lái xe suốt đêm tới Osaka rồi tìm khách sạn nghỉ ngơi, nếu không e là mục tiêu nhiệm vụ sẽ bị học sinh tiểu học Tử Thần giành mất.

Hắn không nhớ Numabuchi Kiichiro được phát hiện ở đâu, chỉ có thể giả làm khách du lịch nghe ngóng từ người khác.

Vừa vặn tháp Tsutenkaku là địa điểm du lịch nổi tiếng của Osaka, không ít khách du lịch đổ về đây, hẳn là có ấn tượng với phong cảnh địa phương.

"Cậu nói tới thác Mino trên núi Mino phải không? Nếu nói tới khu rừng có thác nước và nhà gỗ thì hẳn là chỗ đó. Có điều nhiều năm rồi tôi không đến đó, không biết ngôi nhà gỗ có còn không hay là bị dỡ bỏ rồi." Hướng dẫn viên du lịch tuổi trung niên lộ vẻ thổn thức: "Thật ra mấy năm trước thác Mino rất nổi tiếng. Nó chảy từ trên núi cao xuống, đẹp vô cùng. Tiếc là về sau không tiếp tục khai phá, chỗ đó lại cách khu đô thị hơi xa, dần dần trở nên hoang vắng..."

Ike Hioso lấy tấm bản đồ Osaka mới mua trong balo ra, tìm vị trí của núi Mino.

"Hình như trên bản đồ không đánh dấu thác Mino."

"Để tôi đánh dấu cho cậu." Hướng dẫn viên du lịch lấy ra chiếc bút bi vẫn luôn mang theo, đi đến gần đánh dấu địa điểm giúp Ike Hioso: "Tôi cũng đánh dấu tuyến đường đi vào núi cho cậu rồi đấy. Đi đường này có thể ngồi xe, tiện lắm. Nhưng cậu đến đó làm gì vậy? Nếu muốn vào rừng tắm thì có lựa chọn tốt hơn, ví dụ như..."

Ike Hioso nghe hướng dẫn viên du lịch lải nhải một tràng.

"Cảm ơn bác, nhưng đám bạn cháu hẹn gặp ở đó. Nếu có thời gian thì cháu sẽ cùng họ tới những nơi này xem thử."

"Thế à. Đến lúc đó cậu có thể tìm tôi dẫn đường. Tôi hiểu rõ các địa điểm du lịch ở Osaka như lòng bàn tay, cả Osaka này không mấy ai so được với tôi đâu." Hướng dẫn viên du lịch tích cực PR bản thân: "Cứ tới công ty du lịch Yamashima, báo với họ cậu tìm Hirakawa Tadashi là được."

"Có thời gian cháu sẽ đi ạ." Ike Hioso trả lời, sau đó cầm bản đồ, xoay người rời đi, nhân tiện còn liếc nhìn Conan phía bên kia.

Mấy người bên kia vẫn đang ngắm cảnh trò chuyện.

Ike Hioso còn phải đi thuê xe, thật hâm mộ những người dẫn theo cảnh sát, ngồi xe cảnh sát đi bắt phạm nhân…

Trước cửa sổ quan sát, Hattori Heiji vẫn đang giới thiệu cho Conan: "Tớ mơ thấy lúc sắp bắt được kẻ xấu thì cậu bị tên đó xoay người đâm cho một nhát... Sau đó cậu tèo luôn."

Conan lảo đảo: "Gì chứ? Lạy hồn! Đừng tùy tiện giết người như thế được không hả?"

Thấy Conan đột nhiên ngoảnh đầu nhìn về phía sau, Hattori Heiji cũng nhìn theo: "Sao thế?"

"Hình như vừa rồi có người nhìn chúng ta..." Conan nhìn đám đông qua lại, vô thức chú ý tới một bóng lưng mặc đồ đen thoáng khựng lại.

"Ở đây nhiều người như vậy, người ta đi ngang qua, lơ đãng liếc nhìn cũng bình thường mà?" Hattori Heiji cạn lời: "Cho dù nhìn nhiều thì cũng có thể là nhìn bên ngoài cửa sổ, ngoài cửa sổ đó! Trùng hợp là chúng ta đứng trước cửa sổ..."

"Cũng đúng." Conan dời mắt, chắc là ảo giác...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK