"Anh Haruta, xin anh đừng nói vậy!" Cô nhân viên Tomosato Yuriko nhíu mày.
"Sao nào, tôi nói không đúng à?" Haruta Seiji phả khói thuốc. Có vẻ như gã cho rằng mình nhìn thấu lai lịch của Ike Hioso, cố ý nhìn hắn than thở: "Đưa trẻ con đi xem phim mà còn bắt bọn nhỏ chi tiền, thà đừng đến còn hơn. Đàn ông con trai thì phải cố gắng phấn đấu, biết gánh vác trách nhiệm..."
Ike Hioso ngước mắt nhìn thẳng vào Haruta Seiji: "Đầu lưỡi không uốn thẳng được thì tôi có thể giúp ông."
"Hix..." Haruta Seiji đối diện với đôi mắt lạnh lùng không chút cảm xúc kia, một cơn ớn lạnh lan tỏa trong lòng, tựa như nếu gã nói thêm một câu thì đối phương thật sự sẽ cắt lưỡi gã...
"Anh Haruta, tôi đã nhắc nhở anh rồi mà, trong rạp chiếu phim cấm hút thuốc!" Nhân viên kỹ thuật Furuhashi Minoru bất mãn đi tới, nhưng chợt phát hiện Haruta Seiji đứng đờ ra đó, sắc mặt tái nhợt.
Ike Hioso đã dời mắt, cầm lấy bắp rang bơ: "Không sao hết, chắc là ông ta đang ngủ."
Furuhashi Minoru: "..."
Muốn qua loa lấy lệ thì cũng phải bịa lý do hợp lý tí chứ!
Có ai từng thấy người nào ngậm điếu thuốc lá đứng ngủ bao giờ chưa?
Cô nhân viên Tomosato Yuriko cảm thấy bầu không khí bỗng trở nên gượng gạo, nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Ông chủ Muramatsu Akio day trán. Hình như hôm nay điều hoà hơi lạnh thì phải...
Haruta Seiji hoàn hồn, dời mắt nhìn sang chỗ khác. Gã ném điếu thuốc đang hút dở xuống đất rồi mở cánh cửa bên cạnh ra: "À ờm... tôi đi trước đây."
Conan nhìn theo bóng lưng Haruta Seiji, ánh mắt chất chứa sự nghi ngờ và nghiêm nghị. Phản ứng vừa rồi của ông chú này là sợ hãi đúng không?
Hình như đến giờ Haruta Seiji vẫn hơi hoảng hốt.
Anh chàng Ike Hioso này...
"Gã này là thế đấy!" Nhân viên kỹ thuật Furuhashi Minoru bước tới nhặt đầu lọc điếu thuốc lên rồi dụi vào thùng rác bên cạnh để dập tàn thuốc, bất mãn nói: "Lần nào tới rạp chiếu phim gã cũng làm trái quy định!"
Có lẽ người vô tư nhất là ba đứa trẻ. Bọn chúng chỉ cảm thấy bầu không khí hơi lạnh lẽo, nhưng anh Ike luôn nói chuyện bằng chất giọng đều đều như thế, không khí bỗng trở nên lạnh lẽo cũng chẳng có gì lạ...
Genta tức giận bất bình: "Chú ấy nói chuyện chướng tai ghê!"
"Nói rất quá đáng! Mời anh Ike ăn bắp rang bơ là quyết định của chúng ta, liên quan gì đến chú ấy chứ?" Mitsuhiko cũng tỏ ra bất mãn.
"Các cậu nói đúng!" Ayumi gật đầu tán thành.
"Gã lại gây gổ với các cháu phải không?" Nhân viên kỹ thuật Furuhashi Minoru ném điếu thuốc đã tắt hẳn vào thùng rác: "Dạo này ngày nào gã cũng đến đây. Mà lần nào cũng vậy, sau khi chiếu phim kết thúc, gã đều gây gổ với bọn côn đồ... Ôi, không phải chú nói cậu bạn này là côn đồ đâu. Chắc chắn là gã cố ý gây sự."
Ike Hioso đã đoán được mình bị lợi dụng để đối phó với rạp chiếu phim, nhưng tâm trạng tốt vẫn bay biến.
Cô nhân viên Tomosato Yuriko thấy bầu không khí đã bình thường trở lại, cũng trách móc theo: "Nhất định là gã thuê đám côn đồ kia đến làm loạn để phá hủy danh tiếng của rạp chiếu phim chúng ta, khiến rạp đóng cửa. Thật không ngờ chúng ta sắp đóng cửa rồi mà gã vẫn còn gây gổ với các vị khách khác."
"Thôi thôi, đừng nói mấy lời vô căn cứ như vậy." Chủ rạp Muramatsu Akio tốt tính hoà giải, sau đó nói với Ike Hioso: "Xin lỗi cháu vì đã để cháu gặp phải chuyện này."
"Không sao ạ." Ike Hioso bình tĩnh đáp.
Một anh chàng đeo kính cầm máy ảnh đi tới: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
"À, không có gì." Ông Muramatsu Akio chào hỏi: "Hôm nay Ide cũng tới hả?"
"Hôm nay là ngày cuối cùng rồi, cháu xin phép Tomosato Yuriko cho cháu chụp ảnh ở đây làm kỷ niệm." Ide giải thích: "Cháu thích nhất là những bộ phim có hiệu ứng đặc biệt ạ."
Cô nhân viên Tomosato Yuriko quay sang hỏi ông Muramatsu Akio: "Có được không ông chủ?"
Ông Muramatsu Akio cười híp mắt trả lời: "Được chứ. Từ nhỏ Ide thường xuyên chạy đến đây, giống như con trai của tôi vậy. À mà đến giờ ăn trưa rồi, chúng ta ra ngoài ăn trưa thôi."
"Thôi chết, cháu quên mua cơm hộp cho mọi người rồi!" Cô nhân viên Tomosato Yuriko nhìn Ike Hioso và hỏi: "Có cần tôi mua giúp bạn một suất không?"
"Không cần đâu." Ike Hioso từ chối: "Tôi ăn cùng bọn trẻ là được rồi, mọi người cứ làm việc của mình đi."
…
Không lâu sau, bộ phim tiếp theo bắt đầu chiếu. Ngoài Ike Hioso, đội thám tử nhí, Ide và chủ rạp chiếu phim ra, còn có gã Haruta Seiji và một cặp đôi.
Chẳng mấy chốc cặp đôi kia đã bỏ đi vì trò đùa cợt nhả của Haruta Seiji.
Conan ngoảnh đầu nhìn phía sau rồi nhìn sang Ike Hioso, thấy hắn cũng đang nhìn đằng sau. Cậu thì thầm nói: "Chú kia rất giống loại người thuê côn đồ tới gây rối."
"Ừm..."
Ike Hioso đáp khẽ, không nhìn nữa. Hắn không định can thiệp vào chuyện này, sự việc tiến triển ra sao cũng kệ.
Haibara Ai kéo tay áo của Ike Hioso. Hắn quay đầu nhìn, cô ngáp một cái rồi nói: "Em buồn ngủ rồi."
Ike Hioso suy nghĩ giây lát: "Anh bế em nhé?"
Vẻ mặt Haibara Ai rất thản nhiên: "Em chỉ muốn nói với anh là em muốn ngủ một lát, nếu người kia gây sự với anh thì anh đừng để ý."
"Lại lạnh hơn rồi." Ike Hioso ngồi nhích sang bên cạnh một chút rồi xách Haibara Ai sang, cởi áo khoác phủ lên người cô.
Haibara Ai im lặng. Nếu đối phương không xách cô lên thì cô sẽ rất cảm động đấy.
Thấy Ayumi cũng đang ngủ gà ngủ gật, Ike Hioso bèn nói: "Ayumi ơi, nếu em buồn ngủ thì có thể sang đây ngủ cùng bé Ai một lúc."
Ayumi dụi mắt, đứng dậy, mơ mơ màng màng đi đến chỗ Ike Hioso.
"Vì sao anh lại xách em?" Haibara Ai không kìm được hỏi.
Ike Hioso bình tĩnh giải thích: "Ayumi cách anh hai vị trí của em và Conan, anh không xách được."
Haibara Ai: "..."
Ý là nếu xách được thì anh cũng xách đúng không?
Người ta là bé gái đấy, bế không được à?
Ike Hioso đứng dậy đi sang ghế của Haibara Ai, để cho hai cô bé đắp áo của hắn dựa vào nhau ngủ.
Conan đứng dậy, thấp giọng nói: "Em đi toilet đây."
Ike Hioso gật đầu. Thấy điện thoại rung, hắn lập tức lấy ra xem. Là ông bố hờ gửi tin nhắn.
[Một giờ chiều mai người đón con sẽ tới. Chú Mamiya sẽ đi đón con, sau đó hai chú cháu cùng đến Bệnh viện Aoyama số 4 làm thủ tục.]
[Vâng ạ.]
Ike Hioso gửi tin nhắn trả lời rồi ngẩng đầu tiếp tục xem phim.
Conan cũng đi toilet về.
Quái vật phản diện giết người, sau đó Emela xuất hiện triệu hoán Gomera, Gomera đứng...
Gomera còn chưa đứng lên, khi ống kính đặc tả gương mặt Emela, đột nhiên có một bóng đen đung đưa hiện lên trên màn chiếu.
"Gì thế này?"
Genta và Mitsuhiko thốt lên đầy kinh ngạc.
Conan lập tức ngồi thẳng dậy, quay đầu nhìn ra đằng sau: "Hình như trước cửa sổ chiếu treo thứ gì đó."
"Sao thế nhỉ?" Cô nhân viên Muramatsu Akio cũng vội vàng đứng dậy.
Khi đèn trong trong phòng chiếu phim sáng lên, mọi người mới nhìn rõ thứ treo lủng lẳng là gã Haruta Seiji.
…
Hơn hai mươi phút sau cảnh sát tới, hai cô bé đang ngủ cũng tỉnh giấc vì ồn ào.
Lúc này, Ike Hioso vẫn luôn trông chừng bên cạnh mới đưa hai người đến chỗ cảnh sát.
Khi nghe thấy câu hỏi của thanh tra Megure Juzo, Ayumi ngơ ngác nói: "Bác ơi có người chết ạ?"
Megure Juzo quay đầu nhìn thì trông thấy Ike Hioso: "Chú em Ike cũng ở đây à?"
Ike Hioso: "..."
Thanh tra Megure có nhiều "chú em" thật đấy.
Lần trước người này còn gọi hắn là "cậu Ike", lần này đổi thành "chú em" luôn...
"Thanh tra Megure!"
Trưởng phòng tuần tra Chiba đi vào.
"Ồ, Chiba đấy à." Thanh tra Megure Juzo quay đầu hỏi: "Có phát hiện gì không?"
Chiba xem ghi chép khẩu cung và nói: "Theo lời khai của bà bán vé thì trong thời gian nạn nhân tử vong, ngoại trừ mấy đứa trẻ chỉ có bốn người này và cậu thanh niên đi cùng mấy đứa trẻ có mặt trong rạp, ngoài ra không còn ai khác."
"Thông tin được xác thực rồi chứ?" Thanh tra Megure Juzo hỏi tiếp.
Chiba khẳng định: "Vâng. Bởi vì sau khi phim chiếu, bà ấy luôn đứng ở cửa trò chuyện với người xung quanh."
Haibara Ai ngáp một cái, nhìn Ike Hioso: "Cậu thanh niên bị điểm danh kia ơi, anh còn không mau rửa sạch hiềm nghi cho mình à?"
"Em bị gắt ngủ hả?" Ike Hioso hỏi ngược lại.
Haibara Ai sửng sốt, kiên quyết phủ nhận: "Không hề nhé!"
"Khụ." Conan không nhìn nổi nữa. Vừa mới xảy ra vụ án mà hai người này lại bình tĩnh nói chuyện như đang hỏi nhau "ăn cơm chưa", rất kỳ quặc đấy biết không?
"Thanh tra Megure ơi, từ khi vào phòng chiếu phim anh Ike vẫn luôn ngồi ở hàng trước bác ạ! Mặc dù giữa chừng cháu và Mitsuhiko có đi toilet, Ayumi và Haibara thì ngủ mất tiêu, nhưng anh ấy ngồi giữa, mà cháu và Mitsuhiko không ra ngoài đi toilet cùng lúc. Do đó, bất kể anh ấy rời đi từ phía nào, bọn cháu đều thấy được."
Mitsuhiko nghe thấy từ "toilet" thì vẻ mặt hơi kỳ lạ, bộ dạng ngập ngừng muốn nói lại thôi, cuối cùng cúi đầu.
Thanh tra Megure Juzo gật đầu rồi nói tiếp: "Hơn nữa, làm gì có ai dắt theo trẻ con đi gây án chứ!"
Nhân viên kỹ thuật Furuhashi Minoru lên tiếng: "Thanh tra, không phải là ông ta tự sát sao? Muốn treo một người đàn ông lên như thế thì một người già, một cô gái, và cả chàng trai đeo kính gầy yếu kia đều không làm được. Ngay cả cậu thanh niên này..."
"Tôi làm được." Ike Hioso nói: "Nhưng tôi không có thời gian gây án."
Conan cười gượng. Đúng là như vậy, mặc dù Ike Hioso trông không cao lớn vạm vỡ, mặc quần dài áo dài, rất dễ đánh lừa thị giác, nhưng cậu biết Ike Hioso luôn đeo tạ trên người. Có lẽ khi Ike Hioso xách Genta leo thang dây ở lâu đài cổ, hắn cũng đang đeo tạ cũng không chừng. Đối với Ike Hioso mà nói, treo người đàn ông Haruta Seiji có thân hình mảnh khảnh này lên là chuyện cực kỳ đơn giản.
"Hix, vậy còn lại mình tôi." Furuhashi Minoru tiếp tục giải thích: "Nhưng tôi cũng không có thời gian gây án. Lúc đó chúng ta đang ở trong buồng chiếu đúng không Yuriko?"
"Đúng vậy." Cô nhân viên Tomosato Yuriko gật đầu: "Lúc đó anh Furuhashi đang ở trong buồng chiếu, trùng hợp là lúc đó tôi đi mua cơm hộp về mang vào cho anh ấy, còn pha trà nữa. Cho đến khi bóng đen xuất hiện, tôi vẫn luôn ở trong gian phòng nghỉ bên ngoài buồng chiếu, vì vậy tôi có thể chắc chắn."
"Vậy xin hỏi lúc đó hai người đang ở đâu?" Thanh tra Megure Juzo hỏi ông Muramatsu Akio và chàng trai đeo kính.
Chàng trai đeo kính đưa ra bức ảnh được cameras chụp lại. Bởi vì chụp được nhân tố bất ngờ là Ike Hioso và đội thám tử nhí nên có thể xác định anh ta không có thời gian gây án.
Về phần ông Muramatsu Akio già cả, nếu không có đồng bọn thì một mình ông ấy không thể treo Haruta Seiji lên, vì vậy hiềm nghi không lớn.
"Mitsuhiko, em có gì muốn nói sao?" Nhìn dáng vẻ kìm nén của cậu bé, Ike Hioso cũng thấy bứt rứt thay.