• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Chào bạn, bạn thích con hamster này sao?" Tiếng nói của nữ nhân viên kéo tâm hồn Ike Hioso trở lại.

Bấy giờ mới nhận ra mình đã nhìn con hamster trong lồng kính một lúc lâu. Ike Hioso lại nhìn con hamster và nói: "Không phải, tôi chỉ phát hiện ra chân của con hamster này ngắn hơn con chuột khỏe mạnh mà hồi trước chúng tôi nghiên cứu trên lớp, chỉ dài có gần năm milimet, chân sau gầy..."

Nữ nhân viên sửng sốt: "..."

Ike Hioso tiếp tục nói: "Sau khi trưởng thành, ngoại hình của nó sẽ đẹp hơn những con hamster khác, bởi vì nuôi béo một chút thì nó sẽ giống một viên tròn vo. Nhưng cũng chính vì vậy mà khả năng vận động kém hơn. Hamster vốn ghét vận động, sức khỏe của nó sẽ kém hơn những con hamster khác."

Nhân viên cửa hàng vội vàng giải thích: "Trên lớp bạn nghiên cứu chuột bạch đúng không? Thường thì chân của chuột bạch dài hơn hamster một chút..."

"Không, tôi học thú y. So với chuột bạch, phần lớn thời gian chúng tôi thường quan sát thú cưng." Ike Hioso trả lời.

Nữ nhân viên đổ mồ hôi. Ok, bạn học thú y thì chắc chắn có thể phân biệt được hamster và chuột bạch...

Đúng là con hamster này lười vận động hơn những con hamster khác.

Ike Hioso ra khỏi cửa hàng thú cưng trong ánh mắt tiếc nuối của nữ nhân viên, tiếp tục đi về trước.

Hắn đi chưa được bao xa thì nghe thấy tiếng rao đầy phấn chấn.

"Bán rắn đây bán rắn đây! Rắn biết lăn lộn cực kỳ đáng yêu, biết tự đi săn. Rắn nước rất rẻ, chỉ cần hai nghìn yên, hai nghìn yên mà thôi. Rắn nước biến chủng quý hiếm, thông minh. Hãy mang về nhà đi!"

Ike Hioso: "..."

Hồi trước

ở Trung Quốc hắn thường nghe thấy tiếng rao hàng, còn Nhật Bản... trong ký ức hắn được thừa hưởng chưa từng có chuyện này.

Cho dù là trung tâm thương mại kinh doanh tấp nập cũng thuê nhân viên đọc mấy lời thoại máy móc. Đây là lần đầu tiên Ike Hioso nghe thấy âm thanh mang hơi thở quê hương như thế!

Vì vậy hắn dừng bước, quay đầu lại.

Ở cửa hàng bên cạnh, ông chủ đang bận rộn cúi đầu dọn dẹp.

Bên trong vách tường kính, một con rắn sọc xám sọc đen đan xen đang dựng thẳng người, đôi mắt đen láy nhìn chằm chằm vào Ike Hioso, vui vẻ thè lưỡi.

Trông rất đáng sợ.

Nhưng nó đang nói: "Anh gì ơi mua rắn không? Tôi rẻ lắm, chỉ cần hai nghìn yên thôi, còn không bằng một bữa ăn ngon bên ngoài. Tôi không cắn người, chỉ cần đừng bắt tôi ăn cá chạch là được. Hoặc là thả tôi ra ngoài cho tôi tự đi bắt mồi cũng ok. Tôi dễ nuôi lắm..."

Ike Hioso câm nín một lúc, sau đó đi vào cửa hàng: "Ông chủ..."

Rắn nhà ông thành tinh rồi!

"A, xin chào quý khách!" Ông chủ đang cúi đầu quét dọn vội vàng đặt chổi sang một bên.

Đây là một cửa hàng chuyên bán động vật đặc biệt như rắn, thằn lằn, nhện... Cho nên khi bước vào cửa hàng, nhiệt độ lạnh hơn bên ngoài nhiều.

Có điều ông chủ rất hòa nhã: "Cậu muốn mua thú cưng sao?"

Rắn: "Nhìn bên này, nhìn bên này!"

Ike Hioso quay đầu nhìn thì thấy con rắn kia đang xoay người trong lồng kính, vẫn đang nhìn hắn chằm chằm.

Ông chủ sầm mặt, vội vàng nói: "Đa số thú cưng của tiệm chúng tôi rất hiền, con rắn này thích nhìn chằm chằm người khác, nhưng nó không có ác ý..."

Rắn ta gào lên: "Không bán được thú cưng còn trách tôi. Nếu ông bán tôi đi thì khi thấy có người đến, tôi còn nhìn người ta chòng chọc chắc? Cho dù không bán được thì ông cũng nên đổi thức ăn đi chứ!"

Ike Hioso phớt lờ lời nói của con rắn, tiếp tục quan sát: "Nhìn hoa văn thì thấy con rắn này giống rắn nước, nhưng lại không có tí màu đỏ nào. Nó là giống gì vậy?"

"Khụ." Ông chủ hơi bối rối, bèn lấy một cuốn sổ ra: "Đúng là rắn nước, tiệm chúng tôi có giấy chứng nhận do trung tâm nuôi dưỡng động vật cung cấp, mỗi con rắn đều được đăng ký. Bố mẹ của nó là rắn nước thuần chủng. Cậu xem này..."

Ike Hioso cúi đầu xem, đúng là trong sổ có thông tin đăng ký rất chi tiết.

Bố mẹ của con rắn này có mã số bao nhiêu, ảnh chụp cũng có. Màu sắc của hai con rắn kia rất đẹp, đỏ đen đan xen, không có màu xám. Không biết tại sao con rắn này lại biến thành màu xám pha đen nữa.

Ông chủ tiếp tục chào hàng: "Thật ra con rắn này rất tốt. Thông thường trên người rắn nước đều có mùi tanh, nhưng con rắn này gần như không có mùi gì, rất sạch sẽ."

Ike Hioso chăm chú nhìn ông chủ, đối phương coi hắn là đồ ngốc đấy à?

"Mặc dù rắn nước được xếp vào loại rắn không có độc, nhưng răng móc câu của nó lại hơi độc, chẳng qua độc tính không gây hại cho cơ thể con người. Tuy nhiên, khó mà đảm nguyên nhân biến chủng sẽ không tạo ra chất độc có hại cho cơ thể người."

Khó xác định giống loài, không thể chắc chắn sau khi biến dị có nguy hiểm hay không, có lẽ đây là nguyên nhân không bán được con rắn này.

Ông chủ: "..."

Gặp khách hàng am hiểu thì phải làm sao?

Con rắn bên kia điên cuồng thè lưỡi: "Anh gì ơi, tôi không cắn người!"

Ike Hioso ngó lơ, tiếp tục nói với ông chủ: "Con rắn này ít nhất cũng ba tuổi rồi nhỉ? Hình như tuổi thọ của rắn nước là 6,1 tuổi? Tôi mua về, cho dù chăm sóc tốt thì cũng chỉ nuôi được khoảng ba năm."

Ông chủ: "..."

Rắn: "Không không không, tôi cảm thấy mình rất khỏe, tôi còn rất trẻ đấy!"

Ike Hioso: "Hơn nữa, rắn nước được nuôi sau khi trưởng thành khá cáu kỉnh, người ta thường nuôi chúng từ bé. Mua rắn con, nuôi từ bé thì nó mới hiền, lớn lên mới không có tính công kích."

Ông chủ: "..."

Rắn: "Từ nhỏ tôi đã nhìn người qua kẻ lại, thân thiết với con người, tính tình cực tốt đó!"

Thấy ông chủ nghẹn lời không nói được gì, Ike Hioso thở dài.

Thảo nào không bán được, ông còn không mặt dày bằng một con rắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK