• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Cũng tức là bảy giờ hai mươi phút." Ike Hioso nói ra đáp án.

"Đúng rồi! Trong thư thông báo viết là ký tự thứ mười hai chứ không phải chữ cái thứ mười hai, vì vậy tìm ký tự thứ mười hai trong thư thông báo sẽ hợp lý hơn là đếm chữ cái thứ mười hai trong bảng chữ cái để giải mã." Conan suy tư, đồng thời không nhịn được liếc nhìn Ike Hioso.

Cậu cứ tưởng anh chàng này chỉ là hạng xoàng, không ngờ đối phương lại đột nhiên đánh cho bọn họ trở tay không kịp, uổng công trước đó cậu còn lo Ike Hioso đấu với Hattori Heiji sẽ thua...

Hattori Heiji cũng tán thành: "Cung Sư Tử từ 23 tháng 7 đến 22 tháng 8, cung Xử Nữ từ 23 tháng 8 đến 9 tháng 8, câu 'chàng sư tử xứ hoàng hôn gửi đến thiếu nữ xứ bình minh' có ý báo trước Kaito Kid sẽ xuất hiện trong khoảng thời gian từ chiều tối ngày 22 đến rạng sáng ngày 23. Bảy giờ hai mươi phút chiều chính là lúc 'hoàng hôn'."

Conan không nhìn Ike Hioso nữa, gật đầu nói: "Phương thức giải mã này có thể liên kết từ đầu đến cuối, không có cảm giác khiên cưỡng và thiếu logic. Chúng ta mau tới tòa tháp chính thôi!"

"Chờ đã!" Hattori Heiji gọi Conan lại, nhíu mày suy tư: "Không đúng, vẫn có gì đó sai sai."

Conan khó hiểu: "Em cảm thấy phương thức giải mã này ổn mà."

"Không, không phải." Hattori Heiji vừa suy nghĩ vừa giải thích: "Quả thật thời gian không có vấn đề. Nhưng nếu như lúc trước chúng ta đã đoán sai thời gian, vậy thì không chừng 'tòa nhà chọc trời tỏa sáng' cũng có vấn đề. Biết thời gian nhưng đến sai địa điểm thì cũng vô dụng..."

Hiện tại trời quang không mưa, nhất thời Hattori Heiji không đoán ra từ khóa "tháp Tsutenkaku." (*)

(*) Ở đỉnh tháp Tsutenkaku, người ta dùng đèn neon để dự báo thời tiết. Trong cốt truyện, vì trời mưa đột ngột nên Hattori Heiji liên tưởng ngay đến tháp Tsutenkaku.

Ike Hioso không muốn cảnh sát chạy tới phục kích sẵn, bèn kéo dài thời gian: "Tóm lại, chúng ta cứ báo cho cảnh sát thời gian vừa được giải mã trước đã."

"Cũng đúng." Hattori Heiji lấy điện thoại ra gọi điện. Cậu nghĩ mình không phải là người giải được mật mã, không thể cướp công. Vì vậy, cậu đưa điện thoại cho Ike Hioso.

"Anh nói chuyện với họ đi. Em sẽ tiếp tục suy nghĩ về mật mã tòa nhà chọc trời."

Ike Hioso không chìa tay nhận: "Nói lại á? Phiền lắm."

Hattori Heiji đơ ra giây lát mới hiểu ra ý của Ike Hioso là 'còn phải nói lại một lần nữa á, phiền lắm, em tự nói đi'. Cậu cạn lời luôn. Nhưng lúc này cuộc gọi đã kết nối, cậu đành phải thuật lại suy đoán của Ike Hioso.

Ike Hioso xem giờ trên điện thoại.

Conan ngẩng đầu nhìn, chỉ cho là hắn sốt ruột vì thấy thời gian không còn nhiều. Cậu tiếp tục cúi đầu vắt óc suy nghĩ.

Hattori Heiji đã gọi điện xong.

"Em đã liên lạc với cảnh sát rồi. Thanh tra Nakamori đã chuyển quả trứng đến một nơi chỉ có anh ấy và hai cảnh sát khác biết. Họ không muốn nói địa điểm cho chúng ta. Nhưng nếu biết được thời gian thì đến lúc đó họ sẽ tăng cường cảnh giác. Chỉ cần bảo vệ được quả trứng thì xem như Kid thua rồi..."

Bây giờ Conan chẳng buồn diễn trước mặt Ike Hioso nữa, dù sao đối phương cũng tìm được lý do cho cậu rồi. Bệnh tâm thần cũng chẳng sao! Cậu nhíu mày nói: "Nhưng không tìm ra địa điểm thì em không cam lòng! Rõ ràng là chúng ta sắp suy luận ra kết quả rồi!"

Hattori Heiji cũng tập trung suy nghĩ: "Trong cụm từ tòa nhà chọc trời tỏa sáng, chắc hẳn tòa nhà chọc trời chỉ kiến trúc nào đó rất cao, nhưng từ tỏa sáng lại không giải thích được... Nếu nói đến các tòa nhà sáng đèn vào buổi tối thì có rất nhiều kiến trúc phù hợp..."

Ike Hioso xem giờ, đã sáu giờ bốn mươi chín phút rồi.

"Tháp Tsutenkaku." Hattori Heiji bỗng ngẩng phắt đầu, nhìn vào mắt Ike Hioso. Sau đó, cậu lập tức xoay người chạy tới tháp Tsutenkaku: "Đi thôi!"

"Ơ này, chờ đã..." Conan không hiểu ra sao, đang định chạy theo thì bị Ike Hioso xách lên.

Ike Hioso đi tới ven đường, vẫy tay bắt một chiếc taxi.

Conan nhìn theo Hattori Heiji đã chạy xa chỉ còn bóng lưng, rồi lại nhìn chiếc xe taxi mới bắt được, rơi vào im lặng.

Lần đầu tiên cậu nghi ngờ liệu có phải IQ của thám tử còn thấp hơn IQ của người phải vào bệnh viện tâm thần hay không...

Sau khi lên taxi, Ike Hioso thả Conan ra. Hắn chỉ vào Hattori Heiji sắp biến mất trong tầm mắt và nói với tài xế: "Đuổi theo thằng nhóc da ngăm mặc áo xanh quần nâu kia."

"Ơ?"

"Đó là bạn của tụi cháu, chú lái nhanh lên!"

"Được được."

Tài xế lái xe đuổi theo.

Nhưng mà...

Hattori Heiji chạy rất nhanh!

Xe taxi không đuổi kịp. Chẳng dễ gì mới đuổi kịp thì lại gặp đèn đỏ, bị Hattori Heiji bỏ lại.

"Nếu duy trì tốc độ này thì cậu ấy sẽ đến trước chúng ta." Ike Hioso phán đoán.

Nhìn bóng lưng chạy như bay phía trước, Conan che mặt đầy bất lực.

Tài xế nghe vậy lại tưởng Ike Hioso chê mình lái chậm, cũng hơi xấu hổ. Mình lái ô tô mà không đuổi kịp một người chạy bộ, như vậy coi sao được?

Thế là chú ta giẫm mạnh chân ga!

Trên vỉa hè, Hattori Heiji chạy băng băng qua đám đông, đầu không ngoảnh lại.

"À đúng rồi, phải mau chóng thông báo cho cảnh sát nữa. Co... Conan, em gọi điện đi!"

Không có ai đáp lại.

Bấy giờ Hattori Heiji mới nhận thấy bất thường. Cậu từ từ dừng lại, ngoảnh đầu nhìn phía sau.

Không thấy bóng dáng của Ike Hioso và Conan đâu cả.

Hai giây sau, một chiếc taxi phóng vèo tới, phanh gấp bên cạnh cậu rồi dừng lại.

Conan suýt văng ra theo quán tính, va vào cửa kính chắn gió phía trước. May mà có Ike Hioso lôi lại.

Ike Hioso hạ cửa sổ xuống gọi Hattori Heiji: "Lên xe!"

Hattori Heiji ngồi vào ghế phụ, thở hồng hộc.

Hôm nay cậu chạy dưới nắng chiều không chỉ lãng phí thời gian và thể lực của mình, mà còn suýt cắt đứt hai tình bạn.

"Vậy là hai người ngồi trên xe nhìn tôi chạy phía trước hả?"

"Lạy hồn! Là anh nóng vội không chờ tụi em mà!" Conan lừ mắt: "Bọn em bắt taxi và bảo tài xế đuổi theo anh."

Tài xế cũng góp lời: "Đúng vậy. Cậu hiểu nhầm hai người họ rồi. Chúng tôi cứ đuổi theo cậu mãi, cậu chạy nhanh quá!"

Hattori Heiji lập tức trố mắt: "Vậy... vậy sao?"

7h14'

Xe taxi dừng lại trước tháp Tsutenkaku.

Ike Hioso trả tiền xe, trong khi đó Conan và Hattori Heiji đã vội vã chạy vào tháp Tsutenkaku. Thấy thang máy chưa xuống, hai người dứt khoát leo thang bộ.

Ike Hioso chậm một bước. Hắn đi tới trước cửa thang máy, nhìn phím thang máy đã ấn sẵn, trong đầu thầm tính toán.

Nếu thang máy không dừng liên tục ở mỗi tầng thì thời gian leo thang bộ lên tầng thượng và thời gian đi thang máy không chênh lệch nhiều. Mà hiện đang là buổi tối, không có người đến tháp Tsutenkaku nên không có khả năng thang máy dừng ở mỗi tầng.

Tinh!

Thang máy đã đến tầng một, cửa mở ra.

Ike Hioso đi vào thang máy. Thám tử đúng là loài sinh vật nóng vội!

Trên tầng thượng, Kuroba Kaito đứng trên giá đỡ, thả chú bồ câu trong tay ra. Cậu giang hai tay, áo choàng trắng bay phần phật trong gió: "Thưa các quý bà và quý ông!"

Quả nhiên là Kaito Kid!

Hattori Heiji và Conan đang leo cầu thang nhìn nhau, ra sức tăng tốc chạy lên tầng thượng, mở cửa thoát hiểm thông với tầng thượng.

Kuroba Kaito giơ tay đè lên mũ: "Màn trình diễn bắt đầu..."

Cạch!

Cửa thoát hiểm mở ra.

Conan chống hai tay trên đầu gối, khom người thở hổn hển, nhưng vẫn ngẩng đầu nhìn Kuroba Kaito trên giá đỡ: "Không, e là màn trình diễn của mi phải kết thúc rồi... Kaito Kid!"

Tinh!

Cửa thang máy phía sau mở ra.

Ike Hioso ra khỏi thang máy, liếc nhìn trạng thái của Hattori Heiji và Conan. Quả nhiên hắn đoán không sai, thời gian chênh lệch không nhiều.

Hattori Heiji ngoảnh đầu nhìn Ike Hioso thảnh thơi đi tới: "..."

Hix... Phải chăng lúc nãy cậu và Conan nên chờ thang máy?

Nhân lúc hai người quay đầu nhìn Ike Hioso, Kuroba Kaito ấn điều khiển từ xa.

Ở một nơi khác, không trung trên lâu đài Osaka nở pháo hoa rực rỡ.

Hattori Heiji tỉnh táo lại, nhìn Kaito Kid: "Mi định dẫn cảnh sát ở khu vực quanh tháp Tsutenkaku tới lâu đài Osaka phải không? Nhưng thật đáng tiếc, trên đường tới đây bọn ta đã báo cho cảnh sát rồi, họ tuyệt đối sẽ không mắc lừa!"

"Dự định ban đầu là thế, tôi cũng không ngờ mấy người lại giải được mật mã." Kuroba Kaito quay lại nhìn ba người, thái độ rất nho nhã lịch sự: "Nhưng dù sao pháo hoa cũng chuẩn bị xong xuôi cả rồi, cứ để chúng tô điểm chút sắc màu cho đêm hè đi, bởi vì... rất nhanh thôi Osaka sẽ mất đi mọi màu sắc."

"Giả vờ giả vịt! Làm sao Osaka có thể vì mi..." Sắc mặt Hattori Heiji tối sầm. Cậu còn chưa nói xong, Kuroba Kaito đã ấn điều khiển từ xa một lần nữa.

Nhà máy điện đằng xa phát nổ, toàn bộ đèn trong thành phố tắt phụt, quả đúng là mất đi sắc màu.

"Gì vậy?" Conan chạy đến lan can nhìn ra ngoài: "Mất điện à?"

Kuroba Kaito dùng ống nhòm quan sát thành phố đã chìm trong bóng tối. Cậu nghe lén thiết bị truyền tin của cảnh sát nên biết Ike Hioso đã giải được mật mã. Vốn dĩ cậu mời Ike Hioso tới xem biểu diễn mà, Ike Hioso tham dự với vai trò gì cũng được, cậu không để ý.

Vừa hay có thể nhân cơ hội này phủi sạch quan hệ giữa "Kaito Kid" và Ike Hioso.

Ike Hioso đứng phía sau, lặng lẽ tháo tạ đeo trên tay chân ra.

Hattori Heiji cực kỳ kinh ngạc trước chuyện bị mất điện. Cậu quay đầu lại, đang định bàn bạc với Ike Hioso thì trông thấy quá trình hắn tháo tạ. Cậu hơi sửng sốt: "Anh..."

Conan cũng tò mò quay đầu, chăm chú nhìn tạ trên mặt đất. Không phải chứ, lẽ nào bình thường anh chàng này cũng đeo tạ đi lại?

Ike Hioso lôi Hiaka ra rồi đặt nó xuống đất: "Mày ngoan ngoãn đợi ở đây nhé!"

Sau khi Hattori Heiji nhìn thấy con rắn thè lưỡi, cậu lập tức nhảy ra xa: "Anh mang theo những gì trên người thế này!"

Ike Hioso bơ Hattori Heiji, nhìn sang Kuroba Kaito: "Mi đã biết cảnh sát giấu quả trứng ở nơi khác, nhưng không biết vị trí cụ thể..."

Kuroba Kaito cũng chú ý tới hành động của Ike Hioso. Cậu nheo mắt lại, tranh thủ thời gian dùng ống nhòm tìm kiếm: "Đúng vậy."

Conan lập tức hiểu ra: "Để đảm bảo sự an toàn của quả trứng, cảnh sát sẽ tìm một nơi kín đáo, đồng thời chuẩn bị máy phát điện để ứng phó với tình huống đặc biệt. Chỉ cần làm cho cả thành phố mất điện thì sẽ thấy được nơi nào sử dụng máy phát điện. Loại trừ mấy nơi thường có máy phát điện như khách sạn lớn và bệnh viện là có thể tìm ra nơi cảnh sát giấu quả trứng!"

"Trả lời đúng rồi!" Kuroba Kaito đã phát hiện ra mục tiêu, liền cất ống nhòm đi.

"Hattori! Mau gọi điện cho..." Conan đang hét dở thì thấy Ike Hioso xông lên với tốc độ đáng kinh ngạc, sau đó thực hiện một loạt động tác vươn tay kéo giá đỡ, lộn ngược, giẫm chân, nhảy lên, đứng vững. Hắn tựa như một cái bóng không có trọng lượng vọt lên giá đỡ, cấp tốc quấn lấy với Kaito Kid.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK