• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên cạnh, tiến sĩ Agasa đã chào tạm biệt chú Mamiya Mitsuru - người đã gọi điện xong và đi ra ngoài này. Tiếp đó, ông thúc giục lũ trẻ: "Chúng ta đi chào tạm biệt anh Ike rồi về thôi các cháu!"

"Anh ấy phải về bệnh viện hả chú?" Haibara Ai ngẩng đầu hỏi chú Mamiya Mitsuru.

Chú Mamiya Mitsuru ngây ra giây lát mới nhận ra Haibara Ai đang nói về Ike Hioso.

"Ike có thể ở lại đây thêm mấy ngày, bố của cậu ấy sẽ sắp xếp người khác tới chăm sóc cậu ấy."

Haibara Ai gật đầu, không nói gì thêm.

Sau đó, tiến sĩ Agasa dẫn theo một đám trẻ con chào tạm biệt Ike Hioso, ngoài ra còn trao đổi phương thức liên lạc.

...

Ngày hai mươi hai tháng tám.

Bảo tàng mỹ thuật Cận đại Suzuki ở Osaka.

Khi Conan đi cùng Suzuki Sonoko tới đây, Ike Hioso đang nói chuyện với Suzuki Shiro - bố của Suzuki Sonoko.

"Ung dung điềm tĩnh, rất có phong phạm của bố cháu!" Ông Suzuki Shiro cười híp mắt khen ngợi.

"Bác quá khen ạ." Ike Hioso lịch sự đáp lời.

Conan cảm thấy giọng nói này quen quen, hơn nữa giọng điệu bình tĩnh này...

Cậu ngẩng đầu lên, tức thì câm nín luôn...

Ai có thể nói cho cậu biết tại sao anh chàng này lại ở đây không?

Tuy nhiên, bởi vì Conan đã phân tích ra Ike Hioso không có quan hệ gì với tổ chức kia, cho nên cậu cũng chỉ cảm thấy cạn lời vì tần suất gặp mặt Ike Hioso dạo gần đây khá cao mà thôi.

"Ồ..." Suzuki Sonoko hơi bất ngờ: "Anh Ike đến rồi ạ."

"Tối qua anh đã đến Osaka rồi. Sáng nay anh đi dạo một lát, cuối cùng vẫn quyết định đến sớm." Ike Hioso giải thích.

"Cậu ấy đến đúng lúc con ra ngoài đón anh Mori." Ông Suzuki Shiro mỉm cười nói với Suzuki Sonoko: "Bố còn thắc mắc sao con trai của anh Shinnosuke lại đến đây, thật không ngờ các con đã quen nhau ở biệt thự trên núi tuyết."

Suzuki Sonoko nhớ lại, cô từng nghe bố mình nhắc đến Ike Shinnosuke.

"Là chú Ike Shinnosuke tập đoàn Shinike hả bố?"

"Đúng vậy!" Ông Suzuki Shiro tươi cười gật đầu: "Có lẽ hai đứa từng gặp nhau ở buổi tiệc nào đó rồi, có điều Hioso không thích giao tiếp lắm, mà con thì lần nào cũng lén bỏ chạy giữa chừng, cho nên con không nhớ thôi..."

"Đúng là con không nhớ thật..." Suzuki Sonoko hơi tiếc nuối: "Thảo nào hôm đó em thấy anh Ike quen quen..."

Conan: "..."

Vì lý do ngớ ngẩn này mà cậu phải giả ngu hát đồng dao sao?

À đúng rồi, hình như Ike Hioso còn quay video. Cậu nhất định phải tìm cơ hội xóa video!

"Tập đoàn Shinike?" Mori Ran ngẫm nghĩ: "Hình như tớ từng nghe thấy cái tên này..."

"Tập đoàn Shinike và Tập đoàn Field là tập đoàn vợ chồng nổi tiếng trong giới, nhưng chủ yếu phát triển ở nước ngoài, chắc là vì thế nên cậu không biết. Có lẽ cậu đã từng nhìn thấy logo của họ trên sản phẩm điện tử đấy, chính là cái hình trong một vòng tròn có ba đường cuộn sóng..." Suzuki Sonoko vừa nói vừa dùng tay diễn tả.

Mori Ran bừng tỉnh, mỉm cười đáp: "Đúng vậy, tớ từng nhìn thấy logo này trên máy chụp ảnh."

Suzuki Sonoko gật đầu lia lịa: "Mặc dù xét về tổng thể thì Tập đoàn Shinike kém hơn Tập đoàn tài chính Suzuki nhà tớ chút xíu, nhưng trong nước ngoại trừ mấy tập đoàn tài chính lớn ra, Tập đoàn Shinike có thực lực mạnh nhất đó. Hơn nữa, mấy năm nay Tập đoàn Shinike phát triển rất mạnh!"

"Kìa Sonoko..." Ông Suzuki Shiro cười gượng.

So sánh với tập đoàn khác thì chẳng nói làm gì, Tập đoàn tài chính Suzuki nhà họ hơi kiêu ngạo chút cũng không sao. Nhưng Tập đoàn Shinike thật sự rất mạnh, còn hợp tác với Tập đoàn Field, vả lại đang phát triển ở nước ngoài. Giữa Tập đoàn Shinike và Tập đoàn tài chính Suzuki không có nhiều sản nghiệp xung đột, không cạnh tranh quá gay gắt, có thể làm đối tác tốt.

Sonoko lại nói trước mặt Ike Hioso là "Tập đoàn Shinike kém hơn Tập đoàn tài chính Suzuki chút xíu", con bé này cũng thật thà quá đấy...

"Mình nhớ là mình cũng từng nhìn thấy logo này ở trường đua ngựa." Ông Mori Kogoro lẩm bẩm: "Cụ thể là chỗ nào nhỉ..."

Lúc này ông Suzuki Shiro mới nhớ ra ở đây vẫn còn những vị khách khác, bèn lên tiếng chào hỏi: "Chào anh Mori. Xin lỗi vì nãy giờ tôi tiếp đón không chu đáo, đồng thời cảm ơn anh đã vượt đường xa tới đây."

"Không sao, anh khách sáo quá." Mori Kogoro hoàn hồn, sau đó bắt tay trò chuyện với ông Suzuki Shiro.

Tiếp đến ông Suzuki Shiro lại chào hỏi Ran và Conan. Sau khi hỏi thăm tình hình của Hattori Heiji và Toyama Kazuha, ông không hề tỏ ra kiêu ngạo mà tiếp tục chào hỏi mấy người khác, dễ dàng nhận được thiện cảm của mọi người.

Sau đó, ông Suzuki Shiro còn giới thiệu những người khác có mặt ở đây.

Thư ký viên cao cấp làm việc ở đại sứ quán Nga, ông Sergei Ovchinnikov.

Nhà môi giới nghệ thuật mà ông Suzuki Shiro mời tới, ông Inui Shoichi.

Nhà nghiên cứu vương triều Romanov, cô Hoshi Seiran.

"Xin chào." Hoshi Seiran nói bằng tiếng Trung.

Ike Hioso liếc nhìn đối phương, không cắt ngang lời giới thiệu của ông Suzuki Shiro.

Cuối cùng là nhà làm phim tự do được mời đến để quay chụp bảo vật, anh Sagawa Ryu.

Xem ra mọi người đều có hứng thú với Trứng Phục Sinh, song không thể bỏ ra tám trăm triệu để mua nó.

Cho đến khi mấy người này rời đi, Ike Hioso vẫn không vội vã bắt chuyện với Hoshi Seiran. Hắn ở lại ngắm nhìn "Trứng Phục Sinh Hoàng Gia" mà hồi bé Suzuki Sonoko coi là đồ chơi.

Ông Suzuki Shiro mở cơ quan trên quả trứng, rồi lại lấy một cuốn sách ra đặt lên bàn: "Trong tài liệu lịch sử vương triều Romanov có ghi chép về quả trứng này. Mọi người xem này... nó được phiên dịch là quả trứng hồi ức."

"Quả trứng hồi ức..." Mori Ran thắc mắc: "Là dịch từ tiếng Nga sang phải không bác?"

"Phải." Ông Suzuki Shiro trả lời: "Nguyên văn tiếng Nga là воспоминаниe, dịch sang tiếng Nhật là hồi ức."

Conan lại biến thành cậu bé tò mò: "Vì sao đọc sách lại tượng trưng cho hồi ức nhỉ?"

"Ngốc thế không biết!" Ông Mori Kogoro lên tiếng: "Là bởi vì Sa hoàng gọi con cái đến cùng nhau đọc sách, điều này tượng trưng cho hồi ức đẹp của họ."

"Chắc là album đấy." Ike Hioso rảnh phát chán, phán một câu xanh rờn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK