• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bộ phim được chiếu tiếp.

Haibara Ai không quên nhắc nhở ba đứa trẻ: "Các cậu không được nói cho người khác biết phương pháp kinh doanh rạp chiếu phim kia đâu nhé, nếu có ai giành trước thực hiện thì không chừng rạp chiếu phim này không thể đông khách trở lại."

"Tớ biết rồi!"

"Yên tâm đi, bọn tớ sẽ không nói đâu!"

Genta và Mitsuhiko bảo đảm.

Ayumi cũng gật đầu: "Tớ cũng không nói cho ai đâu."

Sau khi chuyển dời sự chú ý của ba đứa trẻ sang bộ phim đang chiếu, Haibara Ai lại quay sang nói thầm với Ike Hioso: "Anh không sợ rạp chiếu phim này sử dụng phương pháp kinh doanh của anh nhưng lại không đồng ý cho anh đầu tư à?"

"Một rạp chiếu phim mà thôi." Ike Hioso vẫn nhìn lên màn ảnh: "Lợi nhuận không đáng kể."

Haibara Ai nhíu mày: "Nhưng đó là phương pháp anh nghĩ ra mà..."

Ike Hioso giải thích: "Anh chỉ muốn kiểm tra khả năng ứng biến của mình, bèn đặt mình vào vị trí của ông chủ, thế rồi nghĩ cách giải quyết đó mà thôi."

Haibara Ai: "..."

Cô bỏ qua chuyện Ike Hioso lưu ảnh của mình làm trò đùa dai, hao tâm tổn trí suy nghĩ cho hắn, vậy mà hắn lại tỏ vẻ thờ ơ "đây chỉ là chuyện nhỏ"?

Giận á!

"Nhưng không được đầu tư thì đúng là hơi thiệt, kiếm được bao nhiêu tiền thì hay bấy nhiêu." Ike Hioso nói: "Sau này bé Ai sẽ quán xuyến gia đình rất giỏi cho mà xem."

Sắc mặt Haibara Ai lập tức sa sầm: "Anh muốn nói em là bà quản gia?"

Ike Hioso: "Cảm ơn."

Haibara Ai sửng sốt, khí thế lập tức bay biến, im lặng quay đầu nhìn lên màn hình.

...

Hơn năm giờ chiều, cả nhóm rời khỏi rạp chiếu phim. Trên đường đi, Ike Hioso quay về khu chung cư đón Hiaka rồi mới đến nhà tiến sĩ Agasa.

Conan bất đắc dĩ kèm ba đứa trẻ chơi game.

Đành chịu thôi, chuột dúi ăn rất ngon nhưng không nên cho trẻ con nhìn thấy cảnh giết chuột. Trong thời gian Ike Hioso xử lý chuột dúi, cậu phụ trách phân tán sự chú ý của ba đứa trẻ...

Tiến sĩ Agasa đuổi theo Ike Hioso: "Cháu có cần bác giúp gì không?"

Haibara Ai nhìn tiến sĩ Agasa. Trông cậy vào bác ấy thì thà trông cậy vào cô còn hơn. Cô bèn lên tiếng: "Để em giúp anh."

Ike Hioso ngẫm nghĩ giây lát rồi hỏi: "Có lưới điện không bác?"

"Ơ, giết chuột dúi cần dùng đến lưới điện ư?" Tiến sĩ Agasa kinh ngạc. Ông cố nhớ lại: "Hình như không có. Nhưng nhà bác có dụng cụ, có thể làm một cái, đơn giản ấy mà..."

"Nếu không có lưới điện thì kim tiêm cũng được ạ." Ike Hioso lôi Hiaka ra ngoài, đặt bên cạnh thớt gỗ.

"Chủ yếu là cháu muốn làm mẫu cho Hiaka xem. Hôm qua cháu đã thực hiện phương pháp dìm nước, tức là dìm chuột dúi trong nước cho chết đuối. Hôm nay cháu muốn thực hiện một phương pháp khác."

Mặt Hiaka dại ra: "..."

Không không không, thật ra nó không muốn xem Ike Hioso làm mẫu chút nào!

Hiaka ngẩng đầu lên, tức thì đối diện với tầm mắt lạnh lùng bình tĩnh của Ike Hioso.

Thôi được rồi, nó muốn xem, chỉ cần không bắt nó thực hiện là được...

Tiến sĩ Agasa cũng đổ mồ hôi. Làm mẫu phương pháp giết chuột dúi cho một con rắn... Ông cảm thấy mạch não này thật kỳ lạ!

"Em nhớ là trong phòng thí nghiệm của tiến sĩ có kim tiêm." Haibara Ai hỏi: "Chỉ cần kim tiêm thôi hả anh?"

Tiến sĩ Agasa: "..."

Ông không có ống tiêm, rõ ràng là trong phòng thí nghiệm của Haibara mới có thứ này dùng cho chuột bạch!

"Nếu có Suxamethonium chloride (*)..." Ike Hioso tránh răng chuột, xách một con chuột dúi ra: "Liều lượng 1mg trên thể trọng 1kg chuột dúi, em chuẩn bị 3 mg nhé. Nếu không có thì lấy kim tiêm thôi cũng được."

(*) Suxamethonium chloride: là một loại thuốc được sử dụng để gây tê liệt ngắn hạn.

"Có Suxamethonium chloride, để em đi lấy." Haibara Ai xoay người đi tới phòng thí nghiệm của mình.

Tiến sĩ Agasa toát mồ hôi. Sao nấu ăn mà lại có cảm giác như vào phòng thí nghiệm thế này?

"Suxamethonium chloride..."

"Là một loại thuốc giãn cơ." Ike Hioso giải thích: "Sử dụng loại thuốc này thì trước khi chết chuột dúi không đau đớn, không giãy giụa, như vậy sẽ không tổn hại đến da và lông. Sau khi chuột dúi chết, lượng thuốc còn sót lại trong cơ thể không có độc tính, không ảnh hưởng tới việc ăn uống."

"Thế... thế à!" Tiến sĩ Agasa lau mồ hôi trên trán.

Chẳng mấy chốc Haibara Ai đã mang kim tiêm tới. "Em đã bơm Suxamethonium chloride vào ống tiêm rồi, 3mg anh ạ."

Conan vừa mới lấy cớ đi vệ sinh, tạm thời thoát khỏi nỗi sầu trông trẻ, trên đường trở về cậu vô tình nhìn thấy cảnh tượng này: "..."

Ba người này định làm gì thế?

"Phương pháp giết bằng thuốc." Ike Hioso nhận ống tiêm, sau đó nhanh tay tiêm vào người chuột dúi rồi ném nó vào bồn rửa: "Rất đơn giản."

Tiến sĩ Agasa liếc nhìn con chuột dúi bất động, quả nhiên không đau đớn, không giãy giụa, chết cực nhanh.

Haibara Ai còn nghiêm túc phân tích một câu: "Tương tự sự đột tử ở người."

"Đúng vậy." Ike Hioso nói với Hiaka: "Tiếp theo là phương pháp vặn gãy cổ. Mày nhìn cho kỹ nhé, rất hữu ích với mày đấy."

Hiaka trợn trừng mắt rắn tỏ ý mình quan sát rất nghiêm túc.

Ike Hioso lại lấy một con chuột dúi khác, kéo giật đầu nó về đằng sau rồi lại đẩy về phía trước.

Rắc!

Tiếng gãy xương giòn tan vang lên.

Động tác chuyên nghiệp, chuột dúi ra đi thanh thản.

Ike Hioso cũng ném con chuột dúi này vào bồn rửa: "Cũng rất đơn giản."

"Hình như Ike học Thú y phải không?" Tiến sĩ Agasa không kìm được bèn hỏi.

Chẳng phải ngành Thú y dạy chẩn đoán bệnh của động vật và chữa trị cho động vật sao?

Phải chăng mình thiếu kiến thức về Thú y?

"Vâng ạ." Ike Hioso quay đầu nhìn tiến sĩ Agasa: "Sao vậy bác?"

"Hix, không có gì. Quả nhiên Ike rất hiểu về động vật." Tiến sĩ Agasa gật đầu. Thấy Ike Hioso quay đi xử lý hai con chuột dúi, ông ấy mới nhìn Hiaka với ánh mắt đồng cảm.

Hiaka cảm nhận được ánh mắt của tiến sĩ Agasa, trong lòng có phần xúc động. Ôi chao, cuối cùng cũng có người để ý tới tâm trạng của nó rồi!

Tiến sĩ Agasa nghĩ thầm: may mà con rắn này không biết gì hết, nếu không nó quấn trên người chủ nhân, suốt ngày xem phương pháp giết động vật như thế thì kiểu gì cũng phát điên.

"Giết chuột bạch cũng có phương pháp vặn gãy cổ, xem ra phương pháp xử lý các loài chuột khá giống nhau."

Haibara Ai khá bình tĩnh. Cô xếp chuột dúi và chuột bạch ở vị trí ngang bằng, chỉ khác nhau ở chỗ một loài là vật thí nghiệm, một loài là nguyên liệu nấu ăn.

"Anh cho em một ít thịt sống được không ạ?"

Ike Hioso đồng ý: "Được chứ, nhưng em muốn làm gì?"

"Em muốn kiểm tra đo lường thành phần trong thịt chuột dúi." Haibara Ai vô cùng hứng thú: "Không chừng có thể trích xuất được thành phần thuốc hóa sinh nào đó."

"Có thể trích xuất, những bộ phận khác cũng cho em luôn." Ike Hioso xử lý chuột dúi, đầu cũng không ngẩng lên: "Em lấy đồ đựng đi, để anh cắt cho."

Haibara Ai lại lon ton chạy về phòng thí nghiệm của mình lấy không ít chai thủy tinh đã khử trùng mang đến: "Không có dụng cụ đựng mẫu thí nghiệm thích hợp, dùng mấy thứ này được không anh?"

"Em thấy tiện là được." Ike Hioso giải phẫu con chuột dúi đã lột da một cách thuần thục, sau đó bỏ phần não, gan, mỡ vào từng chai: "Nghe nói có thể trích xuất các thành phần trong thuốc hóa học như là axit alpha linolenic, yếu tố tăng trưởng tế bào gan, nhân tử hoạt tính chống ung thư xương mềm. Nhưng anh chưa từng tự kiểm nghiệm và trích xuất bao giờ."

Haibara Ai tựa như một đứa trẻ chờ nhận thưởng. Cô đứng chờ bên cạnh, trông rất nghiêm túc và ngoan ngoãn: "Để em làm thử, khi nào có kết quả em sẽ báo cho anh."

Tiến sĩ Agasa xem một lúc, sau đó lẳng lặng đi tới chỗ tivi chơi game với lũ trẻ.

Ông ấy cảm thấy mình không hợp với hai người kia...

"Hiaka?" Mitsuhiko trông thấy Hiaka trườn tới. Bởi vì cậu bé đã nhìn thấy Hiaka nhiều lần nên không sợ nữa. Cậu do dự một hồi, cuối cùng vẫn không dám chìa tay sờ Hiaka, bèn đặt tay cầm điều khiển máy chơi game xuống sàn nhà: "Mày có muốn chơi không?"

Conan đang pk với Mitsuhiko, cậu nói: "Mitsuhiko, rắn không hiểu gì đâu..."

Hiaka trườn tới, nhổm người nhìn chằm chằm vào tivi, đuôi cuốn lấy tay cầm điều khiển máy chơi game, sau đó dùng đuôi ấn lên bàn phím.

Dọa chết rắn rồi, nó phải chơi game để phát tiết!

Trong trò chơi, nhân vật mà Conan điều khiển die!

"Tuyệt vời!" Genta xông tới cầm lấy tay cầm điều khiển máy chơi game trong tay Conan.

"Tiếp theo tới lượt tớ chơi với Hiaka!"

Mitsuhiko cũng bật cười: "Conan à, cậu chơi game thua cả Hiaka, sau này cậu nhất định phải luyện tập chăm chỉ thì mới không làm mất thể diện của đội thám tử nhí chúng ta!"

Conan ngoảnh đầu nhìn bóng người đang nấu ăn với vẻ mặt ngổn ngang cảm xúc. Ike Hioso, rắn nhà anh thành tinh rồi!

Cho đến khi ăn cơm, Hiaka đã hoàn thành pentakill.

Sau khi Conan, Mitsuhiko, Genta và Ayumi thay phiên nhau thua liên tục, cả bọn còn kéo Haibara Ai tới pk với Hiaka.

Kết quả là chủ đề nói chuyện trên bàn ăn biến thành...

Mitsuhiko: "Hiaka siêu đỉnh!"

Genta: "Không được, không thể chịu thua, ăn cơm xong chiến tiếp!"

Mitsuhiko: "Nhưng mà Genta à, kỷ lục của cậu đã bị Hiaka phá vỡ rồi, còn làm mới rất nhiều lần."

Genta: "Người thấp điểm nhất là Conan. Cậu ấy là người đầu tiên bị phá vỡ kỷ lục!"

Conan nằm không cũng trúng đạn: "..."

Mitsuhiko: "Ừm... chúng ta có thể đổi game khác thử coi. Nhưng Conan thì đổi game nào cũng chơi tệ."

Conan nằm không cũng trúng đạn lần hai: "..."

Ơ này, đủ rồi đấy!

Ike Hioso phát hiện ra Ayumi không tham dự vào cuộc nói chuyện, trạng thái tinh thần cũng uể oải. Hắn đặt đũa xuống và hỏi: "Ayumi thấy khó chịu à?"

"Vâng..." Ayumi cũng lơ ngơ: "Em cảm thấy toàn thân mất sức, cổ họng hơi đau rát, không muốn ăn gì hết."

Mọi người thôi ồn ào.

Mitsuhiko suy đoán: "Có phải hôm nay cậu chơi mệt rồi không?"

Ike Hioso bất giác nhìn Hiaka cuộn tròn trên sofa xem tivi. Không đúng, nếu Ayumi bị Hiaka cắn thì không chỉ mất sức thôi đâu, chắc chắn là không cử động được.

"Có nhiệt kế không tiến sĩ Agasa?"

"Để em đi lấy." Haibara Ai lại lon ton chạy tới phòng thí nghiệm của mình.

"Có đèn pin không?" Ike Hioso hỏi tiếp.

Conan bật đèn pin trên đồng hồ đeo tay rồi đưa cho hắn: "Cái này được không anh?"

"Được." Ike Hioso nhận đồng hồ, đứng dậy đi đến chỗ Ayumi, ngồi xổm xuống trước ghế của cô bé.

"Ayumi há miệng nào, a..."

Ayumi hiểu được, lập tức há miệng như lúc đi khám bệnh: "A."

"Cháu học Thú y mà Ike..." Tiến sĩ Agasa cứ cảm thấy kỳ kỳ.

"Dạ vâng. Nhưng amidan sưng to thì cháu vẫn thấy được." Ike Hioso dùng đèn pin trên đồng hồ soi họng của Ayumi.

"Amidan khẩu cái sưng đỏ, lưỡi gà ngả vàng, trên amidan xuất hiện đốm trắng. Bị viêm amidan rồi, chắc là do cảm sốt."

"Lần trước anh Ike đã giúp anh Hattori chữa trật khớp đấy, còn giỏi hơn bác sĩ trong bệnh viện cơ!" Conan cũng nói giúp Ike Hioso. Sau cái lần Ike Hioso chữa khỏi chân cho Hattori Heiji một cách ngon lành, cậu cảm thấy Ike Hioso chữa trị cho người cũng rất lành nghề.

Tiến sĩ Agasa không biết nói gì hơn, lặng lẽ liếc nhìn Ike Hioso.

Ở đây có một bác sỹ thú y làm trái nghề nè!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK