• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Giám đốc Sở cảnh sát tỉnh Osaka là Hattori Heizo đích thân dẫn đội. Ông nghiêm nghị nhìn Sakata Yusuke đăm đăm: "Sakata, cậu là cảnh sát nhưng lại sát hại bốn người, phạm tội nghiêm trọng, cậu có gì muốn nói không?"

Sakata Yusuke sững sờ, hành động của hắn có sơ hở gì, sao lại bị phát hiện?

Conan và Hattori Heiji cũng sửng sốt. Chuyện gì thế này? Anh cảnh sát tốt bụng vẫn luôn lái xe đi cùng bọn họ là hung thủ của vụ án ư?

Hattori Heizo nghiêm túc nói: "Điểm chung của bốn vụ án là con dao hung khí đâm xuyên qua ví tiền, găm vào ngực nạn nhân. Mà trong ví tiền của bốn nạn nhân đều có bằng lái xe."

Hattori Heiji vốn định hỏi bố mình có phải nhầm rồi không, nhưng nghe bố nói vậy, cậu bèn im lặng vì điều này giống manh mối mà họ chú ý tới.

"Theo điều tra của chúng tôi, hai mươi năm trước cả bốn nạn nhân đều tham gia một lớp huấn luyện lái xe..."

Hattori Heizo lấy ra một bức ảnh: "Ngoài bốn người họ ra còn có nghị sĩ Goji Sotaro, tội phạm truy nã Numabuchi Kiichiro, ngoài ra còn có một người liên quan... huấn luyện viên Inaba Tetsuji phụ trách lớp huấn luyện lái xe lúc đó, cũng chính là bố của cậu!

Hai mươi năm trước, vào ngày sáu học viên kết thúc khóa học, Inaba Tetsuji say rượu lái xe gây tai nạn dẫn đến tử vong.

Nhưng thật ra đây là trò đùa dai của học viên. Bọn họ chuốc say Inaba Tetsuji và phá hỏng phanh xe, muốn xem Inaba Tetsuji được gọi là huấn luyện viên ma quỷ có sợ hãi hay không. Kết quả là Inaba Tetsuji mất mạng vì tai nạn xe.

Hai mươi năm sau, cậu biết được chân tướng cái chết của bố mình, dự định giết năm người khác rồi vu oan giá họa tên tội phạm giết người đang lẩn trốn Numabuchi Kiichiro..."

Sakata Yusuke thấy chuyện hai mươi năm trước đã được điều tra làm rõ, lập tức hết hi vọng. Nghe nguyên nhân tử vong thật sự của bố mình, anh ta không có cách nào dối lòng chỉ trích Hattori Heizo nói hươu nói vậy, đành phải thừa nhận: "Đúng vậy... Thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự đối với tội mưu sát là mười lăm năm, hiện tại đã hai mươi năm trôi qua, không thể truy cứu trách nhiệm, cho nên tôi quyết định thay trời hành đạo... định tội cho bọn chúng!"

"Đừng tự cho là đúng!" Hattori Heizo lạnh lùng nói: "Sakata, hiện tại cậu vẫn cảm thấy mình thi hành chính nghĩa sao? Cậu tước đoạt tính mạng của người khác là đại diện cho chính nghĩa sao? Là cảnh sát nhưng lại phạm tội giết người. Cậu vốn phải bảo vệ pháp luật nhưng lại làm trái pháp luật. Huy hiệu hoa anh đào trên thẻ chứng nhận cảnh sát cũng phải khóc vì cậu!"

Các cảnh sát khác đưa Sakata Yusuke mất hồn mất vía đi.

Conan không nhịn được cảm khái với Hattori Heiji: "Cảnh sát Osaka các cậu giỏi thật đấy!"

Không chỉ có năng lực điều tra mạnh mẽ, mà Hattori Heizo nói một tràng cũng có tính tuyên truyền thức tỉnh, cực kỳ chính trực...

Bình thường toàn là cậu đã biết tất cả, đám cảnh sát vẫn còn lơ ngơ. Nhưng lần này cậu mới chú ý tới manh mối quan trọng, người ta đã nắm rõ động cơ giết người và kế hoạch phạm tội rồi.

Cảnh sát Osaka rất khác biệt!

"Đương nhiên rồi." Hattori Heiji cũng có chút xíu kiêu ngạo, hớn hở nói: "Không ngờ họ còn điều tra được sự việc hai mươi năm trước."

Conan gật đầu: "Đúng vậy, cứ như là tận mắt nhìn thấy ấy! Bình thường những lời ca ngợi này đều dành cho thám tử..."

"Có điều..." Hattori Heiji ngước mắt nhìn Giám đốc sở Hattori Heizo. Thấy Hattori Heizo nhìn sang, cậu đắc ý hỏi: "Mọi người vẫn chưa phá giải được thủ đoạn gây án đúng không?"

Hattori Heizo híp mắt nhìn Hattori Heiji. Ánh mắt của thằng nhóc thúi này... Nó còn vênh váo trước mặt ông bố này?

"Không cần phá giải, hỏi thẳng Sakata là được."

"Khụ..." Hattori Heiji nghẹn lời: "Vậy chứng cứ thì sao? Cũng tìm được chứng cứ rồi ư?"

Conan cũng nhìn Giám đốc sở Hattori Heizo. Cậu và Heiji chưa tìm được một chứng cứ nào, không biết phía cảnh sát...

"Đã bắt được Numabuchi Kiichiro rồi, hắn đã khai toàn bộ." Hattori Heizo hờ hững cất lời: "Hiện tại đã có nhân chứng. Dựa theo lời khai của gã, cảnh sát đã tìm được vật chứng ở chỗ Sakata nhốt gã."

Khóe miệng Hattori Heiji run rẩy: "Tức là mọi người bắt được Numabuchi Kiichiro trước, sau đó biết được những chuyện này từ gã?"

"Là cảnh sát chỉ cần phá được án, bắt được hung thủ thật sự, tìm được chứng cứ định tội là được. Có quá trình suy luận màu mè hay không không quan trọng." Hattori Heizo xoay người rời đi: "Ngược lại cũng thế."

"Ngược... ngược lại cũng thế?"

Hattori Heiji đơ chốc lát, sau đó híp mắt: "Ngược lại tức là 'cho dù có quá trình suy luận màu mè nhưng không phá được án, không tìm thấy chứng cứ, không bắt được phạm nhân thì cũng vô dụng' đúng không? Bố tớ đại diện cho cảnh sát chạy tới trước mặt bọn mình khoe khoang, còn nói bóng nói gió bày tỏ sự bất mãn với cánh thám tử bọn mình đúng không?”

"Không tính là bất mãn, hẳn là bác cảm thấy cảnh sát đã hòa một ván, kiêu hãnh tí ấy mà..." Conan nhìn Hattori Heiji: "Ngoài ra còn cảnh tỉnh cậu với thân phận bố ruột!"

Sắc mặt Hattori Heiji tối sầm: "..."

Tuy câu này rất có lý, nói cho cùng thì suy luận là để bắt được phạm nhân, lấy được chứng cứ, nhưng... đột nhiên bị bố mình cà khịa, lại còn không thể không thừa nhận bố nói rất có lý, đây mới là điều khó chịu nhất!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK