Conan không biết nói gì hơn: "Vậy chúng ta cũng ra ngoài thôi, sau đó báo cảnh sát đến bắt người..."
"Không vội." Ike Hioso bình tĩnh phân tích: "Em nói xem lúc trước đối phương đã xác nhận em chưa được cứu ra ngoài, nhưng tại sao bà ta còn quay trở lại căn phòng bí mật đó? Lẽ nào bà ta không biết càng đi lại nhiều thì càng dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn sao?"
Conan bừng tỉnh: "Ý anh là lại có thêm người bị bà ta bắt được? Bà ta đến là để nhốt người đó chung với em?"
"Vậy nên..." Ike Hioso dừng bước, điều chỉnh cơ quan ở bức tường đối diện: "Nhân lúc bà ta rời đi, chúng ta phải cứu thêm một người nữa... Đúng không tiến sĩ Agasa?"
Cửa từ từ mở ra.
Conan cũng bật chế độ soi đèn trên đồng hồ. Cậu nhìn thấy tiến sĩ Agasa bị trói chặt, nằm trên mặt đất giống cậu lúc trước. Nhưng điểm khác nhau là miệng của tiến sĩ Agasa bị dán lại.
Có lẽ đối phương cảm thấy cậu được cứu là vì tiếng la hét khiến cho Ike Hioso phát hiện ra vị trí chăng?
Tiến sĩ Agasa đã tỉnh lại. Sau khi nhìn thấy Ike Hioso và Conan, ông thở phào nhẹ nhõm.
Ike Hioso thả Conan xuống, đi tới cắt đứt dây trói cho tiến sĩ Agasa.
Conan cũng tiến đến hỗ trợ, lột đoạn băng dính dán trên miệng tiến sĩ Agasa ra.
"Tiến sĩ ơi, đã xảy ra chuyện với bác vậy?"
Tiến sĩ Agasa cảm thấy bộ râu của mình bị lột ra kh khá theo băng dính.
"Lúc bác dự định lén lút đi báo cảnh sát, bác phát hiện chiếc mũ của cháu có dính máu rơi dưới đất. Bác chạy đến thì bị đánh ngất, khi tỉnh lại đã nằm ở đây, ngay cả hung thủ là ai bác cũng không nhìn thấy..."
"Bác đi vào một cánh cửa đột nhiên mở ra đúng không?" Ike Hioso hỏi.
"Lúc đó bác nhìn thấy mũ của Shin... hix, Conan, lại thêm bên cạnh có cửa ngầm đang mở, cho nên bác muốn vào xem tình hình bên trong rồi tính tiếp..." Tiến sĩ Agasa ngại ngùng giải thích, sau đó nói với Conan: "Trước khi Ike đi tìm cháu đã dặn bé Ai cẩn thận với người nhà này, đừng cho bất cứ ai biết chuyện báo cảnh sát, cũng đừng đi vào cánh cửa nào đột nhiên mở ra..."
"Kết quả là bác bước vào đúng không?" Conan cạn lời. Người ta đã nhắc nhở rồi, thế mà bác vẫn trúng chiêu!
"Kéo dài quá lâu rồi, chúng ta mau ra ngoài thôi." Ike Hioso xoay người đi ra khỏi căn phòng bí mật.
Hắn đã nhắc nhở nhưng tiến sĩ Agasa vẫn dính bẫy, như vậy hắn cũng chẳng trông chờ những người khác nghe theo lời khuyên "đừng tách nh qáau ra đi riêng lẻ".
Không đúng, Haibara Ai và ba đứa trẻ kia chưa chắc "tách nhau ra đi riêng lẻ", rất có thể là bọn chúng "bị bắt cả lũ".
Ba người còn chưa đến cửa ra, Ike Hioso Hioso đột nhiên dừng bước, xoay người khởi động cơ quan bên cạnh, mở ra một đường hầm khác, sau đó kéo Kojima Genta đã ngất xỉu ra ngoài.
Conan lo lắng: "Không phải là các cậu ấy bị tóm toàn bộ rồi chứ?"
"Chắc là không." Ike Hioso trở lại con đường cũ, tiện tay đóng cơ quan, mắt nhìn về phía trước: "Còn một người nữa đã thành công chui vào đây."
Hắn vừa dứt lời, Mitsuhiko xuất hiện ở góc rẽ, còn cầm cặp kính lúc trước Conan đánh rơi. Cậu bé đang bật đèn pin trên đồng hồ đeo tay nên cũng nhìn thấy nhóm Ike Hioso, liền vội vàng chạy tới: "Co... Conan! Còn cả anh Ike và tiến sĩ Agasa nữa, may mà mọi người không sao! Genta..."
Ike Hioso xách Genta lên lắc qua lắc lại: "Ngất rồi. Cậu bé không có vấn đề gì ngoại trừ cái gáy u một cục."
"Phù... vậy là tốt rồi." Mitsuhiko chạy đến trước mặt mọi người, vừa thở hổn hển vừa giải thích: "Em nhặt được kính của Conan, sau đó em dùng chức năng theo dõi trên kính và định vị trên phù hiệu thám tử mới tìm được đến đây. Lúc đó cánh cửa trước mặt em bỗng mở ra, nhưng Haibara nói anh Ike dặn bọn em phải cảnh giác với cánh cửa đột nhiên mở ra, cho nên em không đi vào mà cầm kính rời khỏi chỗ đó trước... Conan, kính của cậu nè!"
Ike Hioso bất giác nhìn sang tiến sĩ Agasa, một đứa trẻ còn biết nghe lời khuyên hơn ông ấy...
Tiến sĩ Agasa cười gượng: "À đúng rồi, bé Ai và Ayumi..."
Mitsuhiko vội nói: "Trước đó chúng cháu tìm thấy tòa tháp bị cháy vào bốn năm trước, hai bạn ấy đang ở gần đó!"
Conan đeo kính lên, kiểm tra định vị của hai huy hiệu thám tử còn lại. Cậu nói với Ike Hioso: "Hiện tại hai người kia đang ở cạnh nhau, cách chúng ta không xa. Chúng ta đi tìm hai bạn ấy trước đã."
"Để anh dẫn mọi người đi con đường ngắn nhất." Ike Hioso tiếp tục đi về phía trước, tìm được một cơ quan ở góc rẽ. Bức tường mở ra để lộ thang dây dẫn lên phía trên. Hắn xách Genta bằng một tay, tay kia bám vào thang dây leo lên.
"Leo lên trên là đến tầng một của tòa tháp."
Conan bám sát theo sau: "Em nghe chú Tabata nói cụ ông nhà này và ông nội anh là họ hàng. Trước đây anh từng tới lâu đài nên mới hiểu rõ đường hầm ở đây như vậy sao?"
Ike Hioso: "Không phải."
Conan ngẫm nghĩ: "Nếu mò mẫm mà cũng tìm được... Lẽ nào trước đây tòa lâu đài này là của nhà anh? Hoặc là anh có bản vẽ đường hầm?"
"Không phải, không có. Anh đã ở đây một thời gian, chẳng lẽ lại không phát hiện ra điều gì?" Ike Hioso phủ nhận phán đoán giàu sức tưởng tượng của Conan, đồng thời vươn tay chuẩn bị đẩy cánh cửa trên đỉnh đầu ra: "Tắt đèn trên đồng hồ đeo tay đi. Có lẽ bà ta cũng biết vị trí của bé Ai và Ayumi, có khi đang ở bên trên chờ chúng ta cũng không chừng."
"Khoan đã! Vị trí của hai bạn ấy di chuyển rồi!" Conan nhìn màn hình định vị trên mắt kính: "Hình như họ cũng vào đường hầm rồi... hướng đi là lâu đài trung tâm."
Ike Hioso câm nín giây lát, sau đó buông lời cà khịa với thái độ bình tĩnh, nghiêm túc: "Tối nay mọi người chơi trốn tìm tập thể đấy à?"
Conan chỉ biết cười gượng: "Chúng ta vẫn nên đi tìm họ trước anh ơi."
"Được rồi, đi thôi." Ike Hioso nói: "Anh sẽ dẫn mọi người đi con đường ngắn nhất."
Conan: "..."
Rốt cuộc là anh chàng này biết bao nhiêu con đường hả?