• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong văn phòng trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng click chuột thỉnh thoảng vang lên.

Vẻ mặt của Kanehara Masu dần trở nên nghiêm túc.

Khẩu cung của Numabuchi Kiichiro, điều tra công ty chuyển phát nhanh, điều tra hiện trường Numabuchi Kiichiro bị nhốt, màn hình giám sát bên ngoài trụ sở cảnh sát tỉnh, điều tra sim điện thoại...

Thông tin mà cảnh sát tỉnh Osaka cung cấp dù chi tiết đến mấy cũng chỉ có thế.

Thậm chí còn có một số công việc điều tra không cần thiết nhưng họ cũng đã điều tra. Có lẽ phía trụ sở cảnh sát tỉnh Osaka cũng tò mò rốt cuộc ai đã giao nộp Numabuchi Kiichiro.

Nhưng đáng tiếc, điều tra nhiều như vậy mà đến tuổi tác của đối phương cũng không rõ chứ đừng nói chi đến ngoại hình và dấu vân tay.

Cho dù là cuộc gọi từ "công ty chuyển phát nhanh", đối phương cũng cố ý thay đổi giọng nói.

Đây là một người cẩn thận tỉ mỉ!

Điều khiến Kanehara Masu không hiểu nổi là làm sao đối phương có thể khiến Numabuchi Kiichiro che giấu cho mình?

Hay người này là đồng bọn của Numabuchi Kiichiro?

Không, nhiệm vụ truy bắt là ngẫu nhiên, rất có thể sẽ sai một ly đi một dặm, mục tiêu không phải Numabuchi Kiichiro mà là tên tội phạm đang lẩn trốn nào đó.

Hay là may mắn, đúng lúc hai người có quen biết?

Nhưng quen biết đến mức độ nào? Numabuchi Kiichiro bị truy nã chứng tỏ gã không muốn bị bắt, đâu thể vì chút tiền thưởng mà phối hợp với người khác đưa mình vào tù đúng không?

Không thể nào hiểu nổi!

Chàng trai đứng chờ bên cạnh, nghe thấy âm báo có email mới trên điện thoại.

"Hix, tôi xin lỗi..."

"Không sao, cậu xem đi. Cậu là người liên lạc với Tháng Bảy, chưa biết chừng là hắn ta tìm cậu đấy." Nét mặt của Kanehara Masu dịu lại, ông nói đùa một câu, nhưng lại thấy vẻ mặt của chàng trai hơi khác thường: "Sao thế?"

Chàng trai hắng giọng đáp: "Là Tháng Bảy. Hắn ta gửi email nói đã hoàn thành nhiệm vụ tìm chứng cứ, hỏi chúng ta muốn giao đồ đến đâu..."

Kanehara Masu im lặng.

Chờ đã, để ông phân tích sắp xếp lại đã...

Tối hôm kia, Tháng Bảy đăng ký.

Trưa hôm qua, Tháng Bảy bắt được Numabuchi Kiichiro, đưa đến trụ sở cảnh sát tỉnh Osaka.

Sáng nay, Tháng Bảy lại hoàn thành nhiệm vụ tìm chứng cứ ở Tokyo.

Tạm thời không nói tới chuyện đối phương truy tìm Numabuchi Kiichiro bằng cách nào, Kanehara Masu biết chỉ riêng nhiệm vụ tìm chứng cứ đã khó cỡ nào.

Mục tiêu rất cảnh giác, mấy năm nay gần như không đích thân phạm tội, cho dù ra ngoài thì trong nhà và nơi làm việc cũng có người canh chừng. Trừ khi gọi điện thoại, nếu không người canh chừng sẽ không cho bất cứ ai đi vào.

Yêu cầu nhiệm vụ nói "chứng cứ phạm tội gì cũng được" là vì chỉ có thể cưỡng chế điều tra hoặc lẻn vào điều tra, nếu không bọn họ sẽ không nắm được thóp đối phương.

Nếu cưỡng chế điều tra thì tương đương với phá vỡ quy ước ngầm với băng Inagawa, đối phương sẽ không để mặc bọn họ "bắt nạt", sẽ gây ra hỗn loạn. Nếu lẻn vào điều tra mà bị phát hiện thì sẽ để lại nhược điểm cho đối phương.

Dùng thợ săn tiền thưởng thì không cần sợ đông sợ tây, dù sao cũng không phải người trong thể chế.

Thế nhưng thợ săn tiền thưởng có mật danh Tháng Bảy lại tìm được chứng cứ trong thời gian chưa tới một ngày?

Đùa đấy à!

Chàng trai lẳng lặng chờ chỉ thị của cấp trên.

Kanehara Masu hoàn hồn: "Bảo hắn ta đưa đến Sở Cảnh sát, gửi số điện thoại của tôi cho hắn ta. Nhân tiện nói với hắn ta, nếu đồng ý thì chúng ta có thể gặp mặt nói chuyện."

"Vâng!" Chàng trai đáp lời. Một lát sau, anh ta lại đọc mail mới: "Tháng Bảy nói ngoài chứng cứ ra, hắn ta còn có tin tình báo khác sẽ đưa tới luôn, yêu cầu chúng ta xem xét giá trị để tăng giá."

Kanehara Masu nhíu mày. Trả giá ư?

Không đúng, nếu là trả giá thì đối phương sẽ không đưa đồ cho họ xem trước. Đến lúc đó, có tăng giá hay không chẳng phải do họ quyết định hay sao?

Có nghĩa là đối phương rất có lòng tin với tin tình báo kia?

"Đồng ý đi. Cậu thay đồ bình thường, tới khu vực gần Sở Cảnh sát theo dõi! Nhìn thấy Tháng Bảy thì đừng đánh động đến hắn ta. Nếu bị hắn ta phát hiện thì phải chân thành nói rõ chúng ta không có ý xấu, chỉ muốn nắm bắt tình hình cơ bản mà thôi."

Chàng trai lập tức nghiêm mặt đáp: "Rõ!"

"À này." Kanehara Masu bổ sung: "Cho người tới Phòng Điều tra hình sự một chuyến. Numabuchi Kiichiro bị bắt, bọn họ cũng phải phụ trách một nửa tiền thưởng chứ. Mặc dù chúng ta phát nhiệm vụ, nhưng ba vụ án liên quan đến Numabuchi Kiichiro là do Phòng Điều tra hình sự phụ trách mà. Huống chi bọn họ còn nhờ đó mà phá được một vụ án."

"Khụ, vâng!"

Chàng trai cảm thấy thật vi diệu.

Đây là sếp lo bọn họ thiếu kinh phí ư?

Có điều nghĩ đến hiệu suất đáng gờm của Tháng Bảy, thật sự có khả năng kinh phí của họ sẽ bị càn quét sạch.

Sau khi chàng trai rời đi, Kanehara Masu tiếp tục xử lý công việc.

Nhiệm vụ tiền thưởng do bọn họ phụ trách, trước đây không có thợ săn tiền thưởng xuất sắc hoạt động nên kinh phí cho nhiệm vụ tiền thưởng không nhiều, chỉ khoảng mười triệu yên cho có lệ.

Nhất định phải nhanh chóng báo cáo lên trên, nói rõ tình huống. Nếu vì kinh phí mà dừng nhiệm vụ tiền thưởng, hoặc là đối phương đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng bọn họ lại không phát tiền thưởng thì mất hết thể diện quốc gia, chắc chắn sẽ trở thành trò cười cho giới thợ săn tiền thưởng trong và ngoài nước.

Còn nữa, một lần là trùng hợp, hai lần thì sao?

Tháng Bảy không đơn giản, cần phải chủ động báo cho đội Zero!

Kanehara Masu tiếp tục bận rộn công việc, gần mười phút sau điện thoại đổ chuông.

Giọng nam ở đầu dây bên kia có phần chất phác xen lẫn căng thẳng: "Chào ông, hàng chuyển phát nhanh của ông đã đến cổng Sở Cảnh sát, nếu có thời gian xin vui lòng xuống dưới nhận hàng."

Lại là chuyển phát nhanh?

Kanehara Masu bắt đầu nghi ngờ phải chăng Tháng Bảy có chấp niệm gì đó với chuyển phát nhanh, hoặc là bản thân ẩn núp làm việc ở công ty chuyển phát nhanh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK