Tu vi của Trần Mạn Dao hoàn toàn khác với trí nhớ của Bạch Tiểu Thuần, một thân khí tức Nguyên Anh cực kỳ thâm hậu, hiển nhiên trỏ lại Man Hoang có được tạo hóa không cạn.
Trần Mạn Dao xuất hiện đã khoi gợi ký ức của Bạch Tiểu Thuần, trong chớp mắt hắn vô hạn nhớ Nghịch Hà tông, cuối cùng hắn vẫn phải trỏ về hiện tại, hắn tại Man Hoang cách Nghịch Hà tông... Quá xa.
- Các vị đạo hữu, người đã đủ, lão phu ngoại trừ hộ tống Nhị hoàng tử tới đây ra, còn nhận lệnh Đại thiên sư phụ trách mỏ Luyện Hồn Hồ.
Lúc Bạch Tiểu Thuần đang hoảng hốt, người thứ ba sau lưng Nhị hoàng tử và Trần Mạn Dao lên tiếng.
Đây là nam tử trung niên, mặt không biểu tình, trong mắt lạnh nhạt, ngay cả âm thanh cũng khàn khàn mang theo băng hàn quanh quẩn bốn phưong, Bạch Tiểu Thuần thở sâu, hắn thức tỉnh từ trong hoảng hốt, sau đó phức tạp nhìn Trần Mạn Dao, Bạch Tiểu Thuần bình tĩnh trỏ lại.
- Vô Thường đạo hữu, Vân Son đạo hữu, còn có Hồng La đạo hữu, xin trợ giúp lão phu một ít sức lực.
Tu sĩ trung niên lên tiếng, hắn ra một bước tới trước Luyện Hồn Hồ, cùng lúc đó Vô Thường Công cùng hai nam nữu hộ tống Chu Hoành, Hứa San cũng gật đầu đi ra.
Bốn người đứng trên bầu trời Luyện Hồn Hồ sau đó bấm niệm pháp quyết, Thiên Nhân chi lực giáng lâm, hình thành gợn sóng bao phủ Luyện Hồn Hồ.
Rất nhanh, tiếng nổ ngập trời vang lên, đột nhiên Luyện Hồn Hồ chấn động, từ trong miệng ấm có rất nhiều hắc vụ bay ra ngoài, chúng không ngừng lan ra khắp thiên địa.
- Các ngươi còn thời gian một nén hương chuẩn bị, sau một nén hương, chúng ta sẽ mở Luyện Hồn Hồ, các ngươi lập tức bước vào Luyện Hồn Hồ, bốn người chúng ta chỉ có thể mở ấm này trong nửa nén hương, cho nên... Trong nửa nén hương, nhất định phải đi vào toàn bộ. Trong quá trình đó khó mà đi ra, chỉ sau khi hoa nở, Luyện Hồn Hồ mới tự động mở ra, các ngươi phải trong một canh giờ đi ra ngoài, bằng không sẽ gặp nguy cơ.
Nam tử trung niên chủ trì mở Luyện Hồn Hồ lên tiếng, đám thiên kiêu chung quanh gật đầu, bọn họ vận chuyển tu vi, yên lặng chờ đợi sau đó âm thầm truyền âm với nhau.
Bạch Tiểu Thuần nhìn Luyện Hồn Hồ kia, đáy lòng suy nghĩ nên lề mề như thế nào, nhưng cho dù lề mề thế nào cũng khó kéo dài nửa nén hương..
- Thôi thôi...
Bạch Tiểu Thuần phiền muộn, đột nhiên cảm giác được có chút không đúng, ẩn ẩn phát giác có ánh mắt nhìn mình đã vượt qua mấy chục đạo, hắn nhìn bốn phía, vừa nhìn đã làm Bạch Tiểu Thuần cảnh giác.
Hắn nhìn thấy thiên kiêu bốn phía đang nhìn mình, ánh mắt dò xét nhưng không mang theo hảo ý, xem như Chu Hoành, Hứa San và Công Tôn Dịch cũng như vậy, Bạch Tiểu Thuần nói thầm không ổn.
- Quả nhiên bọn chúng liên thủ với nhau.
Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập, đây là cục diện hắn lo lắng nhất, nếu đám người này đồng loạt ra tay, Bạch Tiểu Thuần suy nghĩ mình có mạnh hơn cũng vô dụng, đây là hơn trăm người... Nếu bọn họ thi triển đòn sát thủ, chỉ sợ Thiên Nhân cũng không thể làm gì.
- Những người này quá ghê tởm, bọn chúng thật to gan, ta lợi hại như vậy, là Vạn phu trưởng Trường thành thanh danh hiển hách, đường đường đại tổng quản thành Cự Quỷ, ta dám xuất thủ với Thiên Nhân, ta cũng dám trói Bán Thần, há sợ bọn chúng?
Bạch Tiểu Thuần cảm thấy mình không thể thua khí thế người ta, tự an ủi mình.
- Ta không khi dễ các ngươi, thôi thôi, thân phận của ta quá cao, lại là Thiên Đạo Nguyên Anh, không chấp nhặt với bọn họ, lần này ta phải khiêm tốn, sau khi đi vào cũng phải cẩn tâận, không đi tranh đoạt với đám thiên kiêu kia.
Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây, hắn cảm thấy tâm cảnh của mình vượt qua đám thiên kiêu trước mặt, hắn lập tức nở nụ cười thân thiện với đám thiên kiêu chung quanh.
Nụ cười thiện ý của hắn không có tác dụng, những ánh mắt không có hảo ý kia chẳng những không có giảm bớt, thậm chí đám người Chu Hoành, Triệu Đông Sơn càng xem thường và mỉa mai.
Ánh mắt này làm Bạch Tiểu Thuần tức giận, hắn cảm thấy mình quá lợi hại, đã chủ động biểu đạt thiện ý, đám người này lại làm ra biểu lộ không biết điều.
- Quá phận... Thôi thôi, chút chuyện nhỏ này ta không tính toán với bọn họ.
Bạch Tiểu Thuần nhìn đối phương người đông thế mạnh, buồn bực nhịn xuống, đang muốn thu hồi ánh mắt thì tâm thần hắn rung động.
- Không đúng...
Lần này hắn nhìn thấy sát cơ trong mắt một số người... Không phải tất cả thiên kiêu nơi đây giỏi ẩn giấu, bên trong có một ít, có lẽ cảm thấy không cần thiết ẩn giấu, sát cơ trong mắt bị Bạch Tiểu Thuần phát giác.
- Bọn chúng muốn giết ta?!
Nội tâm Bạch Tiểu Thuần chấn động, đây chỉ là một lần tranh đoạt Quỷ Vương Hoa mà thôi, hắn đại biểu Cự Quỷ Vương, tuy hắn biết có nguy hiểm nhưng từ đầu chỉ cho rằng chính mình chỉ cần không tham dự cướp đoạt thì nguy hiểm không giáng lâm.
Nhưng bây giờ đám người kia sinh ra sát cơ, Bạch Tiểu Thuần lập tức cảnh giác.
Trên thực tế Bạch Tiểu Thuần cảm nhận không sai, mặc dù không phỉa toàn bộ những thiên kiêu này đều như vậy nhưng có một ít vẫn có sát ý, cũng không phải là nhằm vào Bạch Tiểu Thuần, bởi vì bọn họ biết thân phận Bạch Tiểu Thuần không phải hoàng thân quốc thích gì đó, chỉ là thủ hạ của Cự Quỷ Vương mà thôi, đương nhiên bọn họ dám giết người như vậy.
Mà giết Bạch Tiểu Thuần là phương pháp giải quyết vấn đề đơn giản nhất, chỉ cần Bạch Tiểu Thuần vừa chết, như vậy đại biểu Quỷ Vương Hoa không thể tranh đoạt Cự Quỷ Vương, trừ khi Cự Quỷ Vương có an bài khác.
Về phần cuối cùng bị vị Vương gia nào thu hoạch được đã không trọng yếu, tất cả sẽ dùng trao đổi với Cự Quỷ Vương, mà phương thế lực dưới trướng Vương gia nào cũng có thể cầm thứ tốt, ai có thể cướp được sẽ lập xuống công đầu, chỗ tốt cầm lớn nhất mà thôi.
Việc này tất nhiên sẽ đắc tội Cự Quỷ Vương, nếu đổi lại lúc khác, những quyền quý kia sẽ có lo lắng này, hiện tại ba đại Thiên Vương liên hợp thao tác, có ba người bọn họ bảo hộ, cho dù Cự Quỷ Vương tức giận thế nào cũng không phát tác được.
Tất cả chỉ là một hồi nhân quả, dù sao tất cả mọi người biết, bốn đại Thiên Vương không hợp nhau, từ mấy lần Man Hoang xuất hiện bí bảo đều như vậy, bốn đại Thiên Vương cướp đoạt đều bị Cự Quỷ Vương bá đạo đắc thủ, cho nên bây giờ Quỷ Vương Hoa cực kỳ trọng yếu với Cự Quỷ Vương, ba đại Thiên Vương hiếm có hình thành nhận thức chung, phải thừa dịp này ngăn cản Cự Quỷ Vương!
Phương diện Bán Thần đấu pháp đối với mấy thiên kiêu mà nói quá xa xôi, Bạch Tiểu Thuần chỉ là tiểu nhân vật tùy thời có thể bóp chết.