Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dịch giả: hoangtruc - nhóm dịch: HTP

Bạch Tiểu Thuần tê dại cả da đầu, đột nhiên trợn tròn mắt. Phía sau bàn tay nhỏ tái nhợt kia là tiểu nữ hài áo trắng, khuôn mặt tựa như cười mà không phải cười đầy quỷ dị và dữ tợn.

Hơn nữa mái tóc đen lại tán loạn che kín nửa khuôn mặt khiến nữ hài này càng thêm khủng bố. Trên cánh tay nhỏ này còn tản ra từng luồng tử khí, hóa thành từng con rắn nhỏ dài như muốn chui vào thất khiếu và mấy lỗ chân lông trên người Bạch Tiểu Thuần.

Nhưng ngay khi vừa đụng chạm vào hắn, khí tức chín tầng Thiên đạo Linh hải trong cơ thể hắn đột nhiên tràn ra, khiến tất cả tử khí liền tan vỡ ra. Những con rắn độc này rít gào đầy thảm thiết rồi bị tiêu tán đi, cánh tay nhỏ trong chớp mắt trở nên khô héo, lộ ra làn da chết với đầy máu mủ còn nhỏ giọt xuống đầy kinh người.

Trong nháy mắt lùi lại đấy, một tiếng gào thét không cam lòng từ hư vô cũng truyền ra.

Cùng lúc đó, lực lượng truyền tống xung quanh Bạch Tiểu Thuần cũng được bộc phát, thân ảnh của hắn biến mất trong Vẫn Kiếm thế giới này.

Sau khi tất cả mọi người biến mất, Vẫn Kiếm thế giới vẫn cứ tiếp tục sụp đổ xuống. Nhưng đột nhiên từ trong không trung, rồi từ trong mấy khe nứt trên mặt đất tràn ra một lượng lớn sương mù mờ mịt, sương mù màu xám này trong chớp mắt đã bao phủ toàn bộ phiến thế giới. Tử khí bộc phát, vạn vật mục nát, thậm chí bao trùm cả bốn Truyền tống trận sử dụng một lần vốn làm lối thoát khẩn cấp kia, khiến chúng nhanh chóng biến thành phế tích mục nát.

Toàn bộ thế giới này trong tích tắc…như trở thành Quỷ vực. Ngay sau đó, từng tiếng gào thét đột ngột từ trong sương mù truyền ra, tiếng gào thét chấn động tâm thần. Dường như tất cả các Sát hồn nơi này không còn mờ mịt như trước nữa, mà đã xuất hiện dấu hiệu thức tỉnh.

Đại kiếm, quỷ dị là không còn tiếp tục sụp đổ!

Bên ngoài đại kiếm, bốn người Âu Dương Kiệt tận mắt chứng kiến thân kiếm ngừng vỡ vụn lại, nhưng lại có một lượng lớn hắc khí tràn ra ngoài, bốn người đưa mắt nhìn nhau đầy kinh hãi. Rồi từng người nhanh chóng bay ra, cố gắng tìm cách vào trong đó lần nữa, lần này cũng đã thuận lợi bước vào, nhưng bốn người lại bị biến hóa của thế giới này chấn kinh.

Hơn nữa, còn nhận ra có một khí tức đầy thần thánh sót lại trong phiến thế giới này.

“Khí tức này…”

“Thiên mạch khí!!! Đây chính là Thiên mạch khí!!!” Vẻ mặt bốn người trong nháy mắt đều đầy chấn động mãnh liệt. Đột nhiên, một giọng nói của nữ tử đầy lạnh lẽo, từ trong sương mù…mang theo tàn nhẫn truyền khắp thiên địa.

“Thiên Mạch khí đã bị đệ tử các ngươi hút đi. Như vậy từ nay về sau, nơi này sẽ được gọi là…Cửu U Quỷ vực. Các ngươi thông báo cho tất cả bên ngoài biết, ngày sau không được bước vào đây nửa bước, nếu trái lời đồ sát toàn tông!”

Thanh âm này truyền ra, tâm thần đám người Âu Dương Kiệt như nổ vang, từng người đều phun ra máu tươi, vẻ mặt đầy kinh hãi. Thanh âm bên tai như sấm động cuồn cuộn, cả người như không khống chế được mà cuốn ngược ra sao, bị hất thẳng ra khỏi phiến thế giới này.

“Sát linh!!!” Bốn người Âu Dương Kiệt la lên thất thanh. Uy áp mà bọn họ cảm nhận được ở nơi này vượt trên cả Nguyên Anh, thân thể mỗi người đều run lên, trong lòng trào lên sóng gió ngập trời. Sau khi ra ngoài, mỗi người đều cấp tốc chạy về, đem tin tức này nhanh chóng truyền về tông môn.

“Vẫn Kiếm thế giới vậy mà lại hóa thành Cửu U Quỷ vực. Bên trong đó xuất hiện một…Sát hồn sau khi thức tỉnh, hóa thành Sát linh!!!”

“Thiên mạch khí bị hút đi? Là ai, đến cùng là đệ tử tứ tông nào hút đi Thiên mạch khí. Điều này có nghĩa là…Thiên đạo Trúc cơ!”

Ngay khi bốn người hãi hùng khiếp vía cấp tốc chạy đi xa, thì bên trong sương mù của phiến thế giới đã từng là Vẫn Kiếm thế giới, nay trở thành Cửu U Quỷ vực, một tiểu nữ hài áo trắng ôm trong ngực Lôi Sơn đã không còn lớp da, cả người bị co rút lại, thu lại ánh nhìn hướng lên bầu trời. Bốn phía xung quanh nàng này, có hàng ngàn hàng vạn Sát hồn, từng cái…đang quỳ lạy nàng!

Lặng ngắt như tờ!

Chỉ có hai mắt Lôi Sơn vẫn còn mang đầy sợ hãi và thống khổ, dường như đã hoảng sợ đến cực hạn.

Thêm nữa, bên người nữ hài này, là một nữ tử trẻ tuổi, hai mắt vô thần, như một khôi lỗi. Người này chính là….Công Tôn Uyển Nhi.

Độc trên người nàng đã biến mất, những độc trùng không còn nữa, mà thân ảnh con nhện mặt người trong não bộ của nàng này cũng hóa thành một đoàn sương mù. Thân thể nàng từ trong ra ngoài đều rực rỡ hẳn lên, rất sạch sẽ gọn gàng…

“Tiểu ca ca, ngươi không chơi với ta…Nhưng cũng không sao, rất nhanh thôi, ra sẽ ra ngoài tìm ngươi. Để ngươi xem xem bộ y phục mới này của ta có xinh đẹp hay không.” Tiểu nữ hài cười khanh khách, ánh mắt liếc qua nhìn Công Tôn Uyển Nhi bên cạnh, thanh âm lạnh lẽo vô cùng quỷ dị.

Vẫn Kiếm thế giới đổi lại thành Cửu U Quỷ vực là một việc đại sự đối với toàn bộ Đông mạch hạ du Tu chân giới. Có nghĩa là từ nay về sau nơi này sẽ không còn là thánh địa Trúc cơ nữa, mà đã trở thành hung Vực!

Thậm chí trong đó còn xuất hiện một Sát hồn sau khi thức tỉnh, hình thành nên Sát Linh vô cùng kinh khủng hơn nhiều với đầy đủ cả thần trí. Việc đại sự này khiến tâm thần bốn trưởng lão Tứ tông chạy được ra ngoài đều bị chấn động mãnh liệt.

Mọi việc đã đến nước này rồi cũng khó mà thay đổi được, mặc dù ảnh hưởng không nhỏ, và cũng chính là tổn thất chung của cả Tứ tông. Thế nhưng khiến trong lòng bọn họ thực sự chấn động chính là lời nói cuối cùng của nữ tử kia khiến bọn họ phát giác ra…Thiên mạch khí!

Thiên mạch khí, đại biểu chính là Thiên đạo Trúc cơ.

“Đến cùng là ai…Đệ tử của tông môn nào thu được Thiên Mạch khí!”

“Chết tiệt, nếu như tam tông kia xuất hiện cái dạng đệ tử Thiên đạo Trúc cơ này, nhất định phải giết chết ngay lúc còn nhỏ yếu. Bằng không mà nói, một khi người này Kết Đan, thì khó mà có thể ngăn cản được hắn tiến một bước lên trời!”

“Nhất định là Huyết Khê tông ta, ha ha, Sau Vô Cực Tử, Huyết Khê Tông ta lại xuất hiện một kẻ…khiến cho tất cả tu sĩ cùng thế hệ của tam tông kia phải tuyệt vọng!”

Bốn trưởng lão tứ tông đều triển khai tốc độ cao nhất của mình, trong nháy mắt đã đi xa. Đồng thời bọn họ cũng nhanh chóng xuất ra ngọc giản, dùng tốc độ nhanh nhất truyền hai thông tin này về tông môn.

Cùng lúc đó là cố gắng liên hệ với đám đệ tử được truyền tống ra ngoài, với ý định truyền âm hỏi thông tin chính xác. Có điều lại phát hiện những đệ tử bị truyền tống ra ngoài vì chịu ảnh hưởng của không gian ba động nên trong thời gian ngắn khó mà liên hệ được.

Bốn người đầy lo lắng, còn thông tin bọn họ truyền về tông môn cũng khiến toàn bộ Huyết Khê Tông, Huyền Khê Tông, Đan Khê Tông và Linh Khê Tông rung động, thậm chí còn kinh động đến lão tổ Tứ tông. Một lượng lớn các trưởng lão và hộ pháp trưởng lão Trúc cơ, cả Thái thượng Trưởng lão cũng được xuất động, toàn lực tìm kiếm trong toàn bộ phạm vi bốn phía xung quanh tông môn.

Chỉ cần tìm được một đệ tử của mình, là lập tức biết được, rốt cuộc bên trong Vẫn Kiếm thế giới đã xảy ra chuyện gì. Mà trọng yếu nhất, chính là ai thu được…Thiên Mạch khí!

Trong Linh Khê Tông, lão tổ đời thứ nhất tự mình hạ xuống phong mệnh, trong một ngày này có vô số đệ tử nội môn, trưởng lão Trúc cơ đồng thời bay ra khỏi tông môn, tìm kiếm khắp nơi. Toàn bộ hai bờ Nam Bắc đều được phát động, thậm chí đệ tử ngoại môn cũng tản ra tìm kiếm, nhiệm vụ của bọn họ chính là tìm kiếm đệ tử được truyền tống trở về từ trong Vẫn Kiếm Thâm uyên.

Chỉ cần có người tìm ra, phải lập tức bẩm báo về tông môn.

Đệ tử đầu tiên được tìm thấy, không phải là đệ tử Linh Khê Tông có số lượng Truyền tống về nhiều nhất, mà là chỉ năm người còn lại của Đan Khê Tông!

Bên trong Vẫn Kiếm thế giới, Đan Khê Tông có tổng cộng tám mươi người, tử vong vượt qua chín thành. Có thể do vận khí đến chậm, mà lúc này năm đệ tử này lại được truyền về thẳng ngay phía ngoài sơn môn.

Lúc Chưởng môn và các trưởng lão Đan Khê Tông đồng loạt tiến đến, thì đám đệ tử Đan Khê Tông vì trải qua truyền tống mà đã vô cùng suy yếu, hơi thở yếu ớt, được đồng tông nhanh chóng đến đỡ lấy, dung nhập Linh lực vào người mới có thể gắng gượng nói được. Cả người bọn hắn run rẩy, ánh mắt đầy kinh hãi, thanh âm suy yếu mang đầy hoảng sợ.

“Đều chết hết rồi, Phương Lâm đại sư huynh chết rồi, Triệu Nhu sư tỷ cũng đã chết, tất cả đều bị tên phi nhân tính Linh Khê Tông Bạch Tiểu Thuần diệt sát!!!”

“Bạch Tiểu Thuần…Địa mạch chín lần Triều tịch. Cuối cùng tranh đoạt Thiên Mạch khí với Tống Khuyết thành công...Thiên đạo Trúc cơ!!!”

Thanh âm đệ tử này vang lên, khiến tất cả trưởng lão và đệ tử Đan Khê Tông xung quanh, kể cả Chưởng môn đều chấn động tâm thần, hơi thở của mỗi người đều trở nên dồn dập, hai mắt trợn to không cách nào tin tưởng được.

"Thiên Đạo. . . Trúc Cơ?!"

"Bạch Tiểu Thuần? Linh Khê tông?!"

“Lập tức truyền tin cho tất cả các Ám tử trong phạm vi Linh Khê Tông, điều động toàn bộ, trước khi Linh Khê Tông tìm được Bạch Tiểu Thuần, không tiếc phải trả giá thế nào cũng phải diệt sát!!!” Hai mắt chưởng môn Đan Khê Tông lóe lên đầy lạnh lẽo ra lệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK