Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi... Ngươi bắt ta lại, mục đích đúng là... Muốn một Thiên Nhân Hồn Kim thuộc tính?

Cự Quỷ Vương hỏi theo bản năng, hắn cảm thấy đây là việc quá hoang đường, là trò cười cho thiên hạ.

- Thế nào, không cho đúng không, lão gia hỏa ngươi đừng ép ta!

Bạch Tiểu Thuần vội vàng, thiên tân vạn khổ đi tới bước này, nếu Cự Quỷ Vương không đồng ý, hắn thật muốn khóc... Lập tức hét lớn đe dọa Cự Quỷ Vương.

- Ta cho, ta cho...

Nội tâm Cự Quỷ Vương có cảm giác sụp đổ, mặc dù Thiên Nhân Hồn quý giá nhưng với hắn mà nói không tính là cái gì, hắn vốn cho rằng Bạch Hạo có tính toán càng lớn, nhưng lại không nghĩ tới chỉ cần một cái Thiên Nhân Hồn...

- Đáng chết, Bạch Hạo đáng chết sao không nói sớm, đến mức chỉ vì một cái Thiên Nhân Hồn, vì một cái Thiên Nhân Hồn... Chút chuyện như vậy liền mang ta ra khỏi ma lao?

Nội tâm Cự Quỷ Vương gào thét.

- Nhanh chóng mang ra đi! Có phải trong túi trữ vật hay không?

Bạch Tiểu Thuần không kiên nhẫn nói ra, sau khi nói xong liền nhìn loạn chung quanh, hắn chui vào một cái hẻm.

- Bản vương... Trên... Trên người ta không có, trong túi trữ vật không có, bên trong đều là một chút tạp vật, tu vi ta chưa khôi phục nên không thể mở bí điện, Bạch Hạo huynh đệ, ta có đề nghị, ngươi suy tính một chút, ngươi xem... Nêu ngươi bảo vệ ta, ngươi bảo hộ ta một tháng, một tháng sau ta khôi phục tu vi, ta thề lập tức mở bí điện lấy Thiên Nhân Hồn cho ngươi!

Cự Quỷ Vương thận trọng nói ra, hắn đang nói thật, thật sự bởi vì hắn không bỏ ra cái gì, trải qua việc lão tổ Thiên Nhân của Bạch gia vừa rồi, Cự Quỷ Vương nhìn rõ, đi theo Bạch Tiểu Thuần chính là hi vọng sống duy nhất, nếu bên cạnh không có Bạch Tiểu Thuần, bản thân sẽ nguy hiểm, trọng yếu nhất, hắn cảm nhận và phán đoán Bạch Tiểu Thuần có khả năng giúp mình chạy thoát khỏi tay ba đại gia tộc.

Cự Quỷ Vương vừa nói xong, Bạch Tiểu Thuần nổi nóng, toàn thân bộc phát sát khí, hắn vươn tay vỗ đầu Cự Quỷ Vương một cái, tức giận nói:

- Lão gia hỏa, ngươi cho rằng Bạch gia ta là kẻ ngu sao, một khi ngươi khôi phục tu vi, kẻ ngươi giết đầu tiên chính là ta.

Bạch Tiểu Thuần cắn răng, cảm thấy Cự Quỷ Vương quá xấu, dám xem hắn là đồ đần.

- Lúc trước lão tổ Bạch gia muốn giết ta, ngươi cũng xem như giúp ta, ta vẫn cảm tạ ngươi, còn thẩm vấn phạm nhân cho ngươi, còn giúp ngươi đoạt hồn tràng Thái gia, ngươi lại lấy oán trả ơn, tước đoạt thân phận lính canh ngục của ta, còn bắt ta làm phạm nhân.

Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần sinh ra hào quang hung tàn, hiện tại nội tâm hắn rất khẩn trương, biết mình làm một chuyện động trời, trói cường giả Bán Thần... Trước kia hắn không bao giờ nghĩ tới việc này, hiện tại không có biện pháp, trong mắt hắn có quyết đoán, suy nghĩ có lẽ nên dùng Cự Quỷ Vương đi nói chuyện với ba đại gia tộc, có lẽ có thể đổi lấy một cái Thiên Nhân Hồn...

Ánh mắt này đã chấn nhiếp Cự Quỷ Vương, trái tim Cự Quỷ Vương đập loạn, nội tâm rung động, hắn nhanh chóng giải thích.

- Bạch Hạo huynh đệ tuyệt đối đừng xúc động, tuyệt đối không nên xúc động, ngươi... Ngươi nghe ta nói, ngươi có thể hạ cấm chế lên người ta, ngươi hạ cấm chế, cũng không cần lo lắng ta khôi phục tu vi sẽ hại ngươi.

- Ta tu vi gì, ngươi tu vi gì, ta làm sao hạ cấm chế lên ngươi, lão gia hỏa, ngươi khinh người quá đáng!!

Bạch Tiểu Thuần càng nổi giận, cảm thấy Cự Quỷ Vương đang sỉ nhục tâm trí của hắn, hắn hất tay muốn quyết đoán, nội tâm Cự Quỷ Vương run rẩy, hắn bi phẫn hô to.

- Ngươi tu vi không đủ, không quan hệ, ta dạy ngươi một cấm chế, ta giúp ngươi hạ cấm chế lên người ta...

Cự Quỷ Vương khóc không ra nước mắt, hăn đã nói tới mức này, với thân pâận của hắn đã cực lâu chưa nói với ai nhiều như thế, hiện tại trơ mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần, đáy lòng biệt khuất nhưng không có cách nào...

- Ngươi giúp ta hạ cấm chế lên người của ngươi?

Bạch Tiểu Thuần bị lời của Cự Quỷ Vương làm hồ đồ, Cự Quỷ Vương sợ Bạch Tiểu Thuần lại nổi giận làm việc điên cuồng gì đó, hai tay hắn bấm niệm pháp quyết, hắn há miệng phun máu tươi, không tiếc tình trạng cơ thể, thậm chí còn cắn răng bức một giọt tinh huyết bản mệnh dung nhập vào trong ấn ký, trong chớp mắt giữa hai tay của hắn xuất hiện cấm chế năm màu.

- Bạch Hạo huynh đệ, ngươi... Ngươi chỉ cần dung nhập một giọt máu tươi vào trong đó, sau đó đánh cấm chế vào trong người của ta là xong.

Cự Quỷ Vương cẩn thận nói ra.

Bạch Tiểu Thuần nhìn cấm chế kia, chần chờ một chút, nếu không tới mức vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn giao dịch với ba đại gia tộc, dù sao giao dịch này có kết quả rất khó đoán trước, bản thân mình cũng gặp không ít nguy hiểm.

Nếu như có loại cấm chế phòng ngừa Cự Quỷ Vương sau khi khôi phục tu vi sẽ trả thù... Như vậy mình có thể liều một lần, thất bại thì cũng thôi đi, ném Cự Quỷ Vương liền chạy, chỉ khi nào thành công...

Bạch Tiểu Thuần nghĩ tới đây liền động tâm, ánh mắt của hắn mở to.

- Lão gia hỏa, đến lúc này ngươi còn dám đùa nghịch tâm cơ?

Bạch Tiểu Thuần tức giận.

- Ta không có, thật không có, Bạch Hạo huynh đệ ngươi phải tin tưởng ta, ta... Ta thật không có lừa ngươi!!

Cự Quỷ Vương nói sự thật, đến lúc này hắn đã không tâm tư lừa gạt Bạch Tiểu Thuần, cũng không dám lừa gạt, một khi bại lộ thì hắn phải chết.

- Nói bậy!

Khí thế Bạch Tiểu Thuần hùng hổ, hắn hét lớn.

- Thật không có... Ta thề...

Cự Quỷ Vương bị buộc, bắt đầu thề.

Bạch Tiểu Thuần cẩn thận nhìn Cự Quỷ Vương, cảm thấy đối phương biểu hiện rất chân thành, hắn vẫn không cảm thấy yên lòng, hừ lạnh một tiếng, tay phải vỗ vào túi trữ vật.

- Tiểu ô quy, đi ra cho ta!

Trong túi trữ vật không phản ứng chút nào...

- Con bà nó chứ, tiểu ô quy ta cảnh cáo ngươi, lần này là do ngươi gây phiền toái, nếu ngươi dám không đi ra, chúng ta ân đoạn nghĩa tuyệt, lại có chuyện gì thì đừng tìm ta.

Bạch Tiểu Thuần tức giận lên tiếng.

Hắn nói thế túi trữ vật nhúc nhích, tiểu ô quy ló đầu ra ngoài, nó có chút xấu hổ, thậm chí lần đầu tiên có vẻ mặt xấu hổ thế này.

- Bạch tiểu tử đừng nóng giận, ta... Ta cũng không nghĩ tới mà...

Tiểu ô quy nhìn sang, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần vỗ tới liền không né tránh, mặc cho Bạch Tiểu Thuần nắm lấy bắt nó ra.

- Bớt nói nhảm, nhìn cấm chế này có vấn đề gì hay không?

Bạch Tiểu Thuần hừ một tiếng, hắn bảo tiểu ô quy nhìn vào tay Cự Quỷ Vương.

Cự Quỷ Vương nhìn tiểu ô quy, nội tâm cũng rất hận, hắn hiểu sở dĩ Bạch Hạo nhìn ra thân phận của mình là vì tiểu ô quy này.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK