Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Thiên Kiêu ở bên cạnh nhìn thấy một cảnh tượng nghịch chuyển như vậy, chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

- Bạch Tiểu Thuần này thật sự không phải là người bình thường!

Trần Hạ Thiên cũng sắp phát điên rồi. Đánh cũng đánh không lại. Trốn cũng tránh không thoát. Vừa nghĩ tới hình ảnh sau này đối phương gặp phải chuyện gì, người đầu tiên tới đánh chính là mình, Trần Hạ Thiên chỉ cảm thấy trước mắt biến thành màu đen, trời đất quay cuồng. Hắn có cảm giác phát điên, không có cách nào hình dung được. Trong lòng hắn vô cùng hối hận. Hắn thầm nghĩ sớm biết sẽ như vậy, hắn đã quyết không đi trêu chọc vào Bạch Tiểu Thuần giống như cao da chó này.

- Ta trêu ai ghẹo ai chứ...

Trần Hạ Thiên khóc không ra nước mắt. Càng nghĩ hắn càng thấy hậm hực. Nhất là khi nhìn thấy những kiến trúc ở bốn phía xung quanh, vì cuộc đấu pháp trước đó đã bị phá hủy không ít, chỉ còn lại một mảnh hỗn độn, hắn lại càng bị đè nén.

- Người khác bắt đồng môn của hắn, hắn tới tìm ta...

Trần Hạ Thiên căm giận, trong lòng cũng đang rầu rỉ. Hắn thật sự lo lắng, có lần đầu tiên này, sau này còn có thể có lần thứ hai, lần thứ ba...

- Chỉ có điều chuyện này cũng là một cơ hội. Nếu như hắn cùng Lý Hiển Đạo đánh nhau, như vậy ta cũng có thể mượn đề tài chuyện này để nói chuyện của mình... Vừa rồi chúng ta ra tay, Bán Thần lão tổ nhất định cũng đã chú ý tới. Mặc dù không nói gì, nhưng nếu Bạch Tiểu Thuần này tiếp tục nữa, nhất định chắc chắn sẽ khiến Bán Thần lão tổ không vui!

Trần Hạ Thiên nghĩ tới đây, trong mắt lóe lên ánh sáng tàn nhẫn. Hắn lập tức truyền âm cho Lý Hiển Đạo, muốn bảo đối phương cùng mình phối hợp, tranh thủ lần này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần chịu chút vị đắng.

- Bạch Tiểu Thuần, đây chính là mầm tai vạ chính ngươi đưa tới cửa!

Ở trong lúc Trần Hạ Thiên ở đây tính toán, trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng có cân nhắc. Hắn biết Tinh Không Đạo Cực Tông này, trên đầu của mình còn có Bán Thần lão tổ. Mình ở đây, không thể làm chuyện gì quá mức...

Lúc này tìm được chính chủ, trong lòng hắn sau khi cân nhắc một phen, đã có quyết đoán. Tốc độ của hắn cực nhanh, liên tiếp phát ra những tiếng nổ lớn, lao thẳng đến chỗ ở của Lý Hiển Đạo.

Bạch Tiểu Thuần một đường đường hoàng, rất nhanh đã đến Lý gia. Vừa tiến tới gần, lập tức bên trong Lý gia lại có một ý chí Thiên Nhân, phóng lên cao.

- Bạch đạo hữu, không nên gấp gáp. Đây là hiểu nhầm, hiểu nhầm...

Giọng nói của Lý Hiển Đạo, cũng theo bóng dáng hắn xuất hiện, vang vọng khắp nơi.

- Lão phu đã cho người đi thả đồng môn của Bạch đạo hữu ra. Chờ một lát là được rồi.

Lý Hiển Đạo nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần ôm quyền cúi đầu. Trên mặt hắn lộ ra dáng vẻ tươi cười. Chỉ có điều ở phía sau nụ cười này lại là sự do dự. Dựa theo tính tình của hắn, nếu như đổi lại là một người khác, hắn đã sớm một kiếm đâm qua, trực tiếp chém giết đối phương. Nhưng Bạch Tiểu Thuần ở đây, hắn thật sự vô cùng kiêng kỵ. Thật ra, đánh một trận ở Nghịch Hà Tông trước đó, khiến cho lòng hắn lo sợ rất lâu.

Nếu Bạch Tiểu Thuần vẫn chưa trưởng thành, hắn còn có thể lựa chọn ngăn chặn. Nhưng hôm nay một hạng người đã trưởng thành lên thiên kiêu như vậy, tương lai của người này là không thể đong đếm được. Nếu có thể không động tới, có thể đi hóa giải, mới là lựa chọn tốt nhất.

Nhưng lại hắn nhận được Trần Hạ Thiên truyền âm tới, cũng biết kế hoạch của Trần Hạ Thiên. Trong lòng hắn thầm công nhận chuyện này.

Điều này khiến cho hắn do dự. Trong lòng đang cân nhắc. Lúc này hắn còn chưa có quyết đoán. Nhưng bất luận làm thế nào, đều cần hắn ở thời điểm mặt đối mặt với Bạch Tiểu Thuần, thể hiện ra sự yếu thế mới tốt. Chỉ có như vậy, mới có thể khiến cho Bạch Tiểu Thuần này ở trong mắt Bán Thần lão tổ, lộ rõ một mặt càng nhiều cường thế bá đạo.

Mà lấy sự hiểu biết của hắn đối với Bán Thần lão tổ, đối với loại Thiên Nhân bá đạo này, cho dù Bán Thần lão tổ không nói cái gì, nhưng trong lòng nhất định không hề vui.

Huống hồ, ở trước mặt Bạch Tiểu Thuần lộ ra yếu thế, cũng không ảnh hưởng tới mặt mũi của hắn. Dù sao mọi người đều là cảnh giới Thiên Nhân. Lý Hiển Đạo cảm thấy coi như mình chủ động cúi đầu, cũng có thể lý giải được. Đương nhiên nếu Bạch Tiểu Thuần không phải là Thiên Nhân, cho dù hắn có chiến lực Thiên Nhân, Lý Hiển Đạo cũng sẽ không như vậy.

Thật sự dưới Thiên Nhân, hắn thấy đều giống như con kiến hôi. Chỉ có đến tầng thứ tương đương với mình, mới xem như là cường giả của mảnh thế giới này!

Mắt thấy Lý Hiển Đạo lại có thể chủ động cúi đầu, ánh mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên, có chút hồ nghi. Hắn cảm thấy chuyện này không thích hợp, vì vậy trợn mắt.

- Bắt người của ta, còn bảo với ta không nên gấp gáp? Lý Hiển Đạo, ngươi nói vậy là có ý gì!

Bạch Tiểu Thuần quát khẽ, làm ra vẻ muốn bay đi gặp Lý Hiển Đạo. Ánh mắt Lý Hiển Đạo lóe lên, không đi tranh phong, mà nhanh chóng lui về phía sau.

Mắt thấy Lý Hiển Đạo lui về phía sau, Bạch Tiểu Thuần nheo mắt lại, đã suy nghĩ ra mánh khóe.

- Chủ động tỏ ra yếu kém, đây là đào hầm cho ta sao. Thật hay cho một Lý Hiển Đạo ngươi!

Trong đầu Bạch Tiểu Thuần nhanh chóng chuyển động. Hắn đã có chủ ý, tốc độ đột nhiên bạo phát, trực tiếp đuổi theo. Hắn lập tức ra tay. Nhất thời có tiếng sấm vang vọng. Rốt cuộc hắn đã trực tiếp lại đánh nhau.

Lúc này, các tu sĩ trên Thải Hồng khác đều chuyển lực chú ý từ chỗ Trần Hạ Thiên tới nơi đây. Tất cả đều quan tâm chú ý. Thần thức của Trần Hạ Thiên cũng tập trung ở nơi đây, xem ra còn nghiêm túc hơn so với những người khác.

Hắn không có cách nào khác không nhìn. Trong lòng hắn thật sự ủy khuất. Hắn không chỉ có oán hận đối với Bạch Tiểu Thuần, còn có ý nghĩ tính kế hãm hại Bạch Tiểu Thuần. Lúc này vừa nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần ra tay, hắn cười lạnh.

- Đánh đi. Đánh càng kịch liệt càng tốt!

Trần Hạ Thiên nhìn cảnh tượng như vậy trong lòng thoáng cái liền thoải mái hơn một ít. Mắt hắn không chớp nhìn chăm chú.

Về phần Bạch Trấn Thiên, hắn thật sự không có áp lực. Nhìn Bạch Tiểu Thuần cùng Lý Hiển Đạo đấu pháp, trong lòng hắn cũng rất thoải mái. Hắn cảm thấy thật may mắn. Mình ngoại trừ chuyện của Nghịch Hà Tông ra, liền không có ân oán gì với Bạch Tiểu Thuần.

- Đây là một kẻ điên không nói đạo lý.

Trong lúc Bạch Trấn Thiên cảm thán một câu, cũng nhận thấy được Lý Hiển Đạo không thích hợp. Sau khi thoáng suy nghĩ một chút, dựa vào hiểu biết của hắn đối với Trần Hạ Thiên, trong lòng hắn đã đoán được bảy tám phần. Mà giờ khắc này Bạch Tiểu Thuần cùng Lý Hiển Đạo ra tay cũng càng thêm kịch liệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK