Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Hừ hừ, đồ nhi nhìn thấy chưa, vi sư làm việc quyết đoán, nói không xuất hiện biển lửa thì tuyệt đối sẽ không xuất hiện biến lửa, tối đa chỉ là một ít khói đen mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần ngạo nghễ buông tay ra, nhìn một đám khói đen cuối cùng bốc lên, hắn đắc ý nhìn sang Bạch Hạo.

Bạch Hạo lúc này thật muốn sụp đổ, hắn thở dài chỉ lên bầu trời.

- Sư phụ, chúng ta nên chạy trốn để khỏi chết đi... Ngươi nhìn bên trong.

Bạch Tiểu Thuần sững sờ, lúc trước hắn chuyên tâm luyện hỏa nên không có chú ý bầu trời biến hóa, vào lúc này hắn ngẩng đầu nhìn lên, đôi mắt hắn mở to, sắc mặt biến hóa.

Trong mắt hắn, bởi vì Bạch Tiểu Thuần bóp nát hỏa diễm cho nên sinh ra đám mây hình nấm, đám mây không ngừng lan ra chung quanh, trong nháy mắt hình thành biển mây đen kịt, mây đen nặng chịt, chúng đang phiêu động và chìm xuống, mà phương hướng đám mây bay và chìm xuống là hướng quân doanh.

- Mây đen này... Tại sao ta lại cảm thấy quen mắt... Không thể nào, năm đó ta luyện dược cũng xuất hiện mây đen, nhưng bây giờ luyện hỏa cũng xuất hiện mây đen...

Bạch Tiểu Thuần há hốc mồm, thì thào nói nhỏ, nội tâm cũng lo sợ, hắn nhìn chằm chằm vào mây đen chậm rãi bay về hướng quân doanh, mây đen càng ngày càng chìm xuống, đến cuối cùng cách quân doanh trăm trượng chín chạm đất.

Hồn tu trong quân doanh sớm chú ý tới đám mây đen, lúc mây đen bay tới gần thì có người dùng pháp thuật oanh kích, ý đồ đánh tan mây đen, cùng lúc đó còn có từng tiếng gào thét quanh quẩn quân doanh.

Mặc kệ những người này oanh kích như thế nào, mây đen không có giảm bớt, ngược lại chìm xuống nhanh hơn, Bạch Tiểu Thuần trợn mắt há hốc mồm, hắn nhìn thấy đám mây đen cuối cùng bao phủ quân doanh.

Rất nhanh có vô số tiếng ho khan, tiếng gào thét bén nhọn bao trùm cả quân doanh.

- Bạch Hạo, ngươi đáng giết ngàn đao!!

- Khục khục, đây là cái gì... Khục khục... Bạch Hạo, lại là ngươi...

- Trời ơi, trước là biển lửa, bây giờ là mây đen, khục khục... Ánh mắt ta, cuống họng của ta... Bạch Hạo, ta muốn giết ngươi!

Tiếng gào thét kinh thiên động địa quanh quẩn bốn phía, Bạch Tiểu Thuần cũng sắp khóc, lần này hắn cảm thấy mình quá vô tội.

- Ta cũng không tạo thành biển lửa, vì các ngươi nên ta mới làm như thế, ta cũng không nghĩ không xuất hiện biển lửa nhưng xuất hiện khói đen, không thể oán ta được.

Tâm tình Bạch Tiểu Thuần bất định, trái tim đập rộn ràng, hồn Bạch Hạo bên cạnh lo lắng và thương lượng.

- Sư tôn, chúng ta thương lượng một chút, ngươi có thể đổi tên hay không, lúc ở thành Cự Quỷ ta đã muốn nói, bây giờ ở nơi này... Ngươi gặp rắc rối thì bọn họ đều hô tên ta, muốn giết ta...

Bạch Tiểu Thuần không có tâm tình để ý tới Bạch Hạo, hắn đang sốt ruột và hối hận, tiếng hô và gào thét trong quân doanh càng lúc càng lớn, thậm chí còn nhìn thấy từng thân ảnh lao ra khỏi đen bay về phía mình, bộ dạng sát khí đằng đằng, nội tâm Bạch Tiểu Thuần vô cùng rung động.

- Xong rồi...

Bạch Tiểu Thuần lui nhanh ra phía sau, hắn lập tức dùng ngọc giản truyền âm cầu cứu Cự Quỷ Vương, đúng lúc này trong quân doanh có tiếng gào thét có càng nhiều người lao ra khỏi quân doanh, càng làm cho Bạch Tiểu Thuần sợ hãi là, hắn nhìn thấy thân ảnh Hồng Trần Nữ bay nhanh như sấm sét giết ra khỏi mây đen, nàng như mũi tên màu đỏ bay về phía hắn.

Hồng Trần Nữ cảm giác mình sắp điên rồi, lúc này nàng cũng hiểu vì sao phụ thân lại ném đối phương tới bên cạnh mình, gia hỏa này chính là tai họa.

Còn chưa tới nửa tháng nhưng Bạch Tiểu Thuần đã làm cho quân đoàn Cự Quỷ rối loạn hai lần, Hồng Trần Nữ cũng cảm thấy việc này không tưởng tượng nổi, loại chuyện này, cho dù bảo nàng làm sợ rằng cũng không làm được như Bạch Tiểu Thuần, thật sự làm người ta phát điên mà...

- Bạch Hạo, ngươi muốn chết!!

Trong tiếng gào thét, Hồng Trần Nữ thẳng bay thẳng tới đỉnh núi của Bạch Tiểu Thuần.

- Lần này ta không có phong hỏa.

Bạch Tiểu Thuần vô cùng khiếp sợ, hắn lui ra sau và lên tiếng giải thích.

Hắn không giải thích khá tốt, vừa giải thích đã làm Bạch Hạo bên cạnh kêu không xong, muốn ngăn cản cũng đã muộn, chỉ thấy hồn tu của quân đoàn Cự Quỷ đang hùng hổ lao tới, bọn họ giận dữ rống càng lớn, liên tục nghĩ tới sự kiện biển lửa lúc trước, thù mới hận cũ thêm cùng một chỗ, lập tức cuồng bạo.

Bởi vì tốc độ của Hồng Trần Nữ nhanh hơn, nàng nâng tay phải vỗ vào đỉnh núi, cách không đánh một chưởng, lúc này ý chí của Hồng Trần Nữ hoàn toàn thay thế thiên địa, trở thành thiên ý, trước mặt nàng ngưng tụ một bàn tay cực lớn đánh thẳng vào đỉnh núi.

Đại địa chấn động, đỉnh núi bị đánh nát bấy quét ngang tám phương, thân thể Bạch Tiểu Thuần biến mất thật nhanh, lúc xuất hiện đã ở cách đó ngàn trượng, hắn hít thở dồn dập và quát lớn.

- Chu Tử Mạch, ngươi có giảng đạo lý hay không, ta đâu có phóng hỏa.

Nội tâm Bạch Tiểu Thuần thay đổi thật nhah, hắn nhanh chóng truyền âm cho Cự Quỷ Vương.

- Ân?

Hồng Trần Nữ nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần tránh được một kích của mình, phải biết rằng nàng là Thiên Nhân, một chưởng vừa rồi xem như thay thế thiên ý giáng xuống, lúc đánh ra chắc chắn sẽ đánh trúng Bạch Tiểu Thuần nhưng đối phương lại tránh được.

- Chiến lực của người đúng như phụ vương đã nói, rất không tầm thường...

Hồng Trần Nữ hừ lạnh một tiếng, đang muốn tiếp tục ra tay nhưng lúc này lại cau mày, ngọc gian truyền âm trong túi trữ vật có tiếng rống giận của Cự Quỷ Vương.

Sắc mặt Hồng Trần Nữ âm trầm, sau khi cầm ngọc giản liền đứng giữa không trung truyền âm cho Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng thở ra một hơi.

- Ta không thể ở lại nơi này, Hồng Trần lão nữ không giảng đạo lý, ta cũng đâu cố ý phong hỏa.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, cảm giác mình mệnh khổ, đồng thời cũng chột dạ, vụng trộm dò xét Hồng Trần Nữ.

Các hồn tu quân đoàn Cự Quỷ chung quanh nhìn thấy đại thống lĩnh ra tay cũng nhịn xuống, bọn họ vây quanh Bạch Tiểu Thuần, phong tỏa đường lui của hắn, trong mắt bắn ra sát khí nồng đậm làm Bạch Tiểu Thuần kinh hãi.

Lại nói tới Hồng Trần Nữ, nàng nói chuyện với phụ thân cũng không thoải mái, đến cuối cùng Hồng Trần Nữ bóp nát ngọc giản truyền âm, lúc ngẩng đầu liền lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Bạch Tiểu Thuần nhìn đối phương bóp nát ngọc giản liền kinh ngạc.

- Nếu ngươi có thể ngăn cản một kích của ta mà không chết, ta thả ngươi rời khỏi quân doanh, từ nay về sau đừng xuất hiện trước mặt của ta.

Giọng nói lạnh như băng của Hồng Trần Nữ vang lên, lúc nói ra lời này nàng bước về phía trước một bước, trong nháy mắt đã tới bên người Bạch Tiểu Thuần và nâng tay phải đánh xuống, một cơn cuồng phong màu đỏ bộc phát đánh thẳng về phía Bạch Tiểu Thuần.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK