Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ tới đây, Đại Thiên Sư hít một hơi thật sâu. Ở bên trong đại điện này, hắn chăm chú nhìn Bạch Tiểu Thuần, trong mắt còn có ánh sáng nhìn xa trông rộng, chậm rãi mở miệng.

- Thiên Tôn, ngươi hiện tại có ba nỗi lo lớn. Tư Đồ nguyện ý hóa giải cho ngươi!

Lời nói này vừa ra, Đại Thiên Sư vốn giống như lão nhân bình thường vậy, nhất thời trên người hắn tản ra một loại khí chất đặc biệt, giống như có năng lực nắm giữ tất cả trong tay. Nếu có người bên ngoài nhìn thấy được, lúc này tất nhiên sẽ lập tức ý thức được, người này tuyệt đối không phải là hạng người tầm thường!

- Nguyện nghe nói rõ ràng!

Trong mắt Bạch Tiểu Thuần có tinh quang chớp hiện. Nghe được Đại Thiên Sư vừa tiến đến, lại nói ra những lời như vậy, hắn cũng hiểu rõ tâm ý của đối phương. Hắn mừng rỡ, nhìn về phía Đại Thiên Sư.

- Nỗi lo đầu tiên, không phải là quan hệ giữa ngươi cùng Linh Cửu Thiên Tôn, mà là ở Tiên Vực thứ hai này như vậy, làm sao đứng vững gót chân!

- Nỗi lo thứ hai, Tiên Vực của Vĩnh Hằng quá lớn, lại có rất nhiều ngăn cản. Ở dưới sự ngăn cản này, những người của thế giới Thông Thiên căn bản không có cách nào tập chung lại một chỗ. Theo thời gian lâu dài... tất nhiên sẽ dần dần bị dung hợp!

- Nỗi lo thứ ba, chính là chính ngươi cũng biết. Ngươi xem hình như có mục tiêu, nhưng trên thực tế... Chính ngươi cũng không xác định được phương hướng của ngươi!

Giọng nói của Đại Thiên Sư vang lên. Câu sau còn lớn tiếng hơn so với câu trước. Đến cuối cùng, sau khi nói xong ba nỗi lo lắng này, trong mắt hắn lộ ra ánh sáng màu, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần.

- Thiên Tôn, không biết Tư Đồ nói có đúng không?

Bạch Tiểu Thuần không nói gì, ngược lại là ngồi ở trên ghế thượng thủ, nhìn Đại Thiên Sư, khóe miệng vừa đúng lộ ra vẻ tươi cười. Trong nụ cười này mang theo một tia tán thưởng có thể bị nhìn ra.

Loại tư thái này cũng không phải là bản thân Bạch Tiểu Thuần biết được, mà là hắn học tập Thánh Hoàng. Trên thực tế Bạch Tiểu Thuần có năng lực học tập rất mạnh mẽ. Cả đời này của hắn, trên đường đi tới, hễ là nhìn thấy được người ưu tú hơn so với mình, hắn đều sẽ từ trên người đó bắt chước được một ít động tác cùng với thần thái.

Nếu người tới là đám người quen Cự Quỷ Vương, Bạch Tiểu Thuần tất nhiên sẽ không làm như vậy. Mà nếu là kiêu hùng giống như Đại Thiên Sư, cho dù mục đích đối phương đến, chính là muốn trợ giúp, nhưng Bạch Tiểu Thuần vẫn tin tưởng, nếu mình ở đây ngoại trừ tu vi ra, lại không có sở trường nào khác, như vậy xảy ra vấn đề, cũng chỉ là thời gian dài hay ngắn mà thôi.

Cho nên hắn theo bản năng, lại bắt chước được hình dáng của Thánh Hoàng, lúc này trong sự ôn hòa, cũng mang theo vẻ cổ vũ.

Tất cả những điều này, bị Đại Thiên Sư nhìn ở trong mắt. Hắn cười, nụ cười này mang theo sự chân thành, có cảm xúc sâu hơn. Nếu như nói trước đó hắn đã là vui lòng phục tùng, như vậy giờ phút này, trong lòng của hắn có chút hài lòng. Hắn cũng có suy nghĩ giống như Cự Quỷ Vương. Lúc này hắn thật sự cảm thấy, Bạch Tiểu Thuần trước mắt này, đã lớn lên.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ, mình kiên quyết không thể tiếp tục lại có loại tư tưởng này. Từ này về sau, không nói phần quân thần, nhưng phân biệt giữa chủ yếu và thứ yếu nhất định phải có. Nếu mình còn có loại tâm tình cho rằng đối phương lớn lên, như vậy sau này tất nhiên sẽ có một ngày, ở trên một điểm này phạm phải sai lầm lớn, đưa tới họa sát thân.

Đại Thiên Sư hít một hơi thật sâu, hai mắt nhắm nghiền lại. Thời điểm hắn lại mở mắt ra, trong mắt hắn lộ ra, lại là hoàn toàn cung kính. Hắn hướng về phía Bạch Tiểu Thuần cúi đầu thật sâu. Sau đó, Đại Thiên Sư lộ ra thần sắc nghiêm nghị, chậm rãi mở miệng.

- Thiên Tôn, hóa giải nỗi lo đầu tiên. Nếu chỉ là muốn đứng vững gót chân, chuyện này quá dễ dàng. Bất luận là thu mua lòng người, hay đảo khách thành chủ, lão phu đều có biện pháp làm được!

Trong mắt Đại Thiên Sư lộ ra vẻ nhìn xa trông rộng, âm thanh bình tĩnh, hình như vô cùng có tự tin.

- Biện pháp đơn giản nhất, chính là Thiên Tôn hạ chỉ, cho Tiên Vực thứ hai, từ Bán Thần cho tới Trúc Cơ, tất cả mọi người mỗi tháng thu được bổng lộc. Ở trên cơ sở vốn có, lại tăng thêm gấp đôi. Tất cả tiêu hao, từ thành Kinh Châu đưa ra!

- Kể từ đó, Linh Cửu nếu như từ chối, tất nhiên sẽ khiến cho tất cả oán khí. Nếu như đồng ý, lại thành toàn cho uy danh của Thiên Tôn. Điều này khiến cho hắn trước sau khó xử, rầu rĩ vô cùng. Vốn cũng không phải là do tiền tài của Thiên Tôn lấy ra, lấy ra đi tặng người, tất nhiên là tốt nhất.

Bạch Tiểu Thuần nghe đến đó, mắt nhất thời chợt sáng lên. Hắn chỉ cảm thấy một chiêu này tàn nhẫn vô cùng. Sử dụng tiền của người khác, đi thu mua lòng người. Hết lần này tới lần khác đối phương tiến thoái lưỡng nan. Nếu như bàn về trình độ khiến cho người buồn nôn, so với mình trước đó mạnh mẽ nói xấu, lại cao minh hơn rất nhiều.

- Chỉ có điều Thiên Tôn, theo lão phu thấy, ngồi vững vàng nơi đây không có bất kỳ ý nghĩa gì. Có Linh Cửu Thiên Tôn ở đây, như vậy ở trong quá trình này, không quan tâm chúng ta lấy được ưu thế gì, Linh Cửu Thiên Tôn cũng có thể trực tiếp phá tan quy tắc, ra tay đánh một trận!

- Ở dưới tu vi tuyệt đối này, tất cả kế sách đều chỉ là vô nghĩa. Đồng dạng, đây cũng là chỗ ưu thế của Thiên Tôn ngài.

- Cho nên, lão phu kiến nghị Thiên Tôn nghĩ lại. Mục tiêu của chúng ta không phải là đứng vững ở chỗ này, mà là làm như thế nào mượn ưu thế hôm nay, cùng với hành động tiếp theo, đi đạt được một thế cục càng có lợi hơn đối với chúng ta... Ví dụ như... hiện tại bắc bộ đã không thuộc về Thánh Hoàng Triều...

Đại Thiên Sư nói đến đây, lại liếc mắt nhìn Bạch Tiểu Thuần.

Lúc này tâm thần Bạch Tiểu Thuần chấn động, dường như suy nghĩ tới điều gì. Lời Đại Thiên Sư nói không rõ ràng, nhưng hắn nghe vẫn hiểu được. Đây là có ý, hiện tại tất cả mọi thứ của mình, đều phải phục vụ vì một mục tiêu. Mục tiêu này... Chính là bắc bộ!

- Thu được một thân phận trên danh nghĩa sao...

Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên mở miệng.

Đại Thiên Sư cười, hướng về phía Bạch Tiểu Thuần lại cúi đầu.

- Hiện tại lão phu nói một chút về nỗi lo thứ hai. Ngăn cản đến từ hai đại hoàng triều cũng tốt. Thời gian quá lâu dẫn đến người của thế giới Thông Thiên bị dung hợp cũng tốt. Biện pháp giải quyết, chỉ có một. Đó chính là... Tự lập!

- Chỉ cần tự lập, thậm chí cũng không cần ba phần thiên hạ, có thể có trình độ tự chủ nhất định, như vậy thì có thể khiến cho người của thế giới Thông Thiên, tập trung đến.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK