- Lần này ta cẩn thận một chút, Lại thử một chút!
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, giống như sắp đi quyết đấu cùng người khác. Mắt chậm rãi đã xuất hiện tơ máu. Vào giờ phút này, lực lượng thân thể trong cơ thể bỗng nhiên vận chuyển.
Theo sự vận chuyển, Bạch Tiểu Thuần lần này nhận thấy được rõ ràng, bên trong thân thể mình không phải xuất hiện một vòng xoáy... Mà là... Vô số vòng xoáy. Bất kỳ một giọt máu tươi nào hình như đều trở thành một vòng xoáy, đều đang hấp thu tất cả sức sống của thân thể mình.
Bạch Tiểu Thuần lại có kích động muốn khóc lên. Nhất là khi nhận thấy được lực lượng những dược lực mình nhétvào. Chỉ là một hít thở, lại lập tức bị vô số vòng xoáy hút đi này, hắn lại càng là không nói gì, Ngưng nghẹn.
Chuyện tu luyện Nhanh sẽ kết thúc. Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên sửng sốt. Hắn chợt ngẩng đầu, đoán chỗ... Chính là chỗ nơi Máu trổ tưới Huyết Khê Nhất Mạch...!!
Trước đó, thời điểm lần đầu Bạch Tiểu Thuần tu luyện Bất Tử Huyết, vì sức sống này bị cắn nuốt quá mức kinh người, hắn sợ đến mức lập tức dừng lại. Cho nên hắn không nhận thấy được chỗ Huyết Tổ có gì khác biệt.
Nhưng lúc này cũng không đúng. Tốc độ tu luyện của hắn rõ ràng chậm lại. Trọng điểm phải đi cảm nhận nhu cầu của tu luyện Bất Tử Huyết đối với sức sống, cho nên mới có thể nhận thấy được rõ ràng... chỗ Huyết Tổ tồn tại đã biến hóa!
Vào thời điểm này, một cảm nhận không có cách nào nói rõ hiện lên ở trong lòng Bạch Tiểu Thuần. Hắn cảm nhận được một sự bi thương, tràn ngập phẫn nộ, cùng với bi thương cùng tức giận, còn có chấp nhất mãnh liệt đến mức tận cùng!!
Ở trong một chớp mắt này, bên tai của hắn còn dường như nghe được một tiếng rít gào khiến cho trời cao biến sắc.
- Hơi thở hôm nay, đổi lấy thức tỉnh ngày mai. Thời điểm ta thức tỉnh... Chiến!!
Tiếng rít gào này chỉ có một câu nói. Nhưng ở trong tâm thần Bạch Tiểu Thuần dâng lên sóng to gió lớn, nổ mạnh trong toàn bộ thân thể của hắn. Đồng thời còn có một loại ảo giác giống như mình cùng đối phương là cùng một người.
Giống như khí huyết dao động, giống như Bất Tử Quyển!!
- Huyết Tổ!
Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần lộ ra sự gấp gáp. Đây là lần đầu tiên hắn cảm nhận được rõ ràng tâm tình của Huyết Tổ. Thậm chí lần này so với lần hắn đã từng dung nhập Huyết Tổ, điều khiển thân thể Huyết Tổ còn mãnh liệt hơn vô số lần.
Vào giờ phút này, loại cảm nhận nhất mạch tương thừa này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần cũng dâng lên ý chí chiến đấu vô cùng vô tận. Máu của toàn thân vận chuyển, dường như đang cùng thân thể Huyết Tổ, hô hoán lẫn nhau!
Càng vào giờ phút này, trong ý thức Bạch Tiểu Thuần bất tri bất giác đã cảm nhận được trời đất này. Ngoại trừ Huyết Tổ ra, còn có thể có một vài khu vực... Một ít sinh mạng trong cơ thể, lại có thể đều có dao động!
Chỉ có điều rõ ràng đã yếu đi rất nhiều. Bất luận là so với Huyết Tổ, hay là so với chính mình, đều như vậy.
Mà địa phương những sinh mạng này tồn tại, lại có hai chỗ... Chính là ở bên trong Nghịch Hà Tông. Gần như trong phút chốc Bạch Tiểu Thuần lại nhận thấy được, trong đó một người lại là... con hầu tử của Linh Khê Tông!
Còn có một sinh mạng khác. Lại là... con thỏ mách lẻo của Huyết Khê Tông kia!!
Sự phát hiện này, khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần lại chấn động. Ngay sau đó hắn lại cảm nhận được, ở trong những khu vực khác, sinh mạng thể đều giống như Huyết Tổ đều có sự dao động của mình.. Mình lại có thể có cảm giác quen thuộc!
Hắn thấy được phi điểu, thấy được con hổ có cánh, thấy được con ngỗng lớn giống như hộ vệ... Những động vật này, Bạch Tiểu Thuần căn bản không có cách nào quên được. Chính là những động vật năm đó hắn uống đan dược vào, xuất hiện dị biến!
- Sao có thể như vậy được!
Bạch Tiểu Thuần mở to mắt, hít sâu một hơi. Thân thể hắn chợt suy yếu. Hắn nhanh chóng dừng tu luyện Bất Tử Huyết. Toàn thân hắn đều đổ mồ hôi, thở hổn hển.
Sau khi hắn kết thúc tu luyện Bất Tử Huyết, loại liên hệ cùng Huyết Tổ cùng với những động vật biến dị, đều đột nhiên biến mất. Sau một hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên. Trên mặt hắn vẫn mang biểu tình không thể hiểu.
- Tiểu thú này... Lại có thể có liên quan cùng Huyết Tổ?
Bạch Tiểu Thuần mơ hồ cảm thấy, chuyện năm đó nhất định chôn giấu một bí ẩn cực lớn!
- Tất cả những điều này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra...
Bạch Tiểu Thuần trầm mặc hồi lâu. Hắn bước lên trước. Trong giây lát bóng dáng của hắn biến mất. Thời điểm hắn xuất hiện lại, không ngờ đã ở bên trong Huyết Khê Nhất Mạch, đứng vững vàng không nhúc nhích trên vai của Huyết Tổ!
Nơi đây trống trải. Xuất phát từ sự tôn kính đối với Huyết Tổ, người có thể có tư cách tới chỗ này chỉ có cường giả trình độ lão tổ. Lúc này bốn phía xung quanh không có người. Chỉ có Bạch Tiểu Thuần đứng ở nơi đó. Hơi thở của hắn vẫn chưa hoàn toàn bình phục lại. Tay phải hắn giơ lên, nhẹ nhàng đặt ở trên da thân thể dồi dào của Huyết Tổ. Loại cảm giác này giống như chạm đến mặt đất, không có ẩn chứa một chút sinh cơ nào, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cảm thấy cảm nhận trước đó giống như đều là ảo giác.
- Không thể nào là ảo giác!
Bạch Tiểu Thuần khẽ nói. Sau khi trầm mặc một lát, hắn thoáng hạ xuống, cuối cùng chui vào trong thân thể Huyết Tổ. Theo con đường năm đó, hắn đi thẳng đến chỗ trái tim của Huyết Tổ.
Hồi lâu sau, khi Bạch Tiểu Thuần từ trong thân thể Huyết Tổ đi ra, trong mắt hắn vẫn lộ vẻ mờ mịt. Chuyến đi này... Hắn hoàn toàn không có thu hoạch được chút nào. Nhưng trong lòng của hắn trước sau có một suy đoán.
- Hơi thở hôm nay, đổi lấy thức tỉnh ngày mai... Huyết Tổ... Rốt cuộc có ngã xuống hay không?
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần có chút phức tạp. Hắn vốn tưởng rằng theo người giữ lăng truyền vị trí Minh Hoàng truyền cho Bạch Hạo. Sau khi mình hiểu rõ chuyện của Thiên Tôn, mảnh thế giới này ở trong mắt mình đã không có quá nhiều bí mật.
Nhưng lúc này, Bạch Tiểu Thuần lại phát hiện, chuyện mình không biết chung quy rất nhiều. Huyết Tổ này chính là một.
- Còn nữa, vì sao Đỗ Lăng Phỉ năm đó phải đi tới một tông môn nhỏ giống như Linh Khê Tông... Là bởi vì đã từng qua Bắc Mạch Hàn Môn sao? Nhưng nếu thật sự là như vậy, sau đó vì sao nàng lại muốn đi Huyết Khê Tông...