Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Nhất Tinh đã ở thành Cự Quỷ, hắn cách Bạch Tiểu Thuần một đoạn rất xa, thành Cự Quỷ không cho phép phi hành nên đành phải chạy tới mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần vừa chờ đợi vừa đi dạo, cũng nhìn thấy mấy cửa hàng bán oan hồn, những cửa hàng này có lớn có nhỏ, rất lớn thì xa hoa, nho nhỏ cũng cực kỳ tinh xảo, chẳng qua lúc Bạch Tiểu Thuần đi vào hỏi ý thì buồn bực phát hiện oan hồn trong cửa hàng rất khan hiếm, mặc dù mở cửa cũng chỉ mua chứ không bán.

Lúc đi tới bảy tám nhà đều như thế, đây là việc làm Bạch Tiểu Thuần kỳ quái.

- Xảy ra chuyện gì, cửa hàng buôn bán oan hồn lại không bán hồn?

Bạch Tiểu Thuần nóng nảy, hắn ra ngoài mua oan hồn, vì vậy đi lên con đường khác, liên tục đi tới bảy tám cửa hàng cũng chỉ mua chứ không bán, Bạch Tiểu Thuần khiếp sợ và tức giận, hắn bắt lấy tiểu nhị cửa hàng hơi lớn và hỏi.

- Tại sao không có hồn... Xảy ra chuyện gì?

- Ai biết xảy ra chuyện gì, không có hồn, ngươi bắt ta làm gì, chẳng lẽ còn muốn luyện ta thành hồn sao?

Tiểu nhị lườm Bạch Tiểu Thuần.

Hắn sống trong thành Cự Quỷ nhiều năm, đã tự nhận sớm luyện ra hỏa nhãn kim tinh, thường ngày chỉ nhìn sơ là đoán ra thân phận của khách nhân, hiện tại nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, lại nghe vấn đề của hắn liền hiểu đó là người từ bên ngoài tới.

Đối với người từ bên ngoài tới đây, hắn không quan tâm, lúc này trừng mắt muốn quát tháo, Bạch Tiểu Thuần bị thái độ của đối phương làm phát cáu, cũng trừng mắt nhìn lại, nghĩ đến thị vệ tuần tra nhìn thấy hắn bay ra khỏi sông bảo vệ thành, bọn chúng lưu lại trên không trung một lát, lại lộ ra bộ dạng không trêu chọc liền rời đi, vì vậy cầm lệnh bài ngục tốt đưa tới trước mặt tiểu nhị.

- Ngươi có gan nói thêm câu nữa!

Bạch Tiểu Thuần quát tiểu nhị.

Tiểu nhị vốn không kiên nhẫn, lúc nhìn thấy lệnh bài thân phận ma lao của Bạch Tiểu Thuần liền hít khí lạnh, da đầu sắp nứt ra, thân thể run rẩy vài cái, lúc này cười đắng chát.

- Đại nhân thứ lỗi cho, hiện tại toàn bộ thành Cự Quỷ không còn mấy cửa hàng còn oan hồn đâu.

Tiểu nhị sống nhiều năm trong thành Cự Quỷ, hắn biết rõ người nào không thể đắc tội, trong đám người đắc tội không có thành phần tội phạm, mà là đám ngục tốt của ma lao.

Bởi vì ma lao trong truyền thuyết là nơi làm người ta run rẩy, trong truyền thuyết đám ngục tốt đều là kẻ hung thần ác sát, nhất là tiên thủ trong đó có thủ đoạn cực kỳ tàn khốc.

- Đều bị mua rồi?

Bạch Tiểu Thuần cau mày hỏi.

- Đúng vậy, ba đại gia tộc thu mua hồn trên phạm vi lớn suốt mấy năm qua, nghe nói chuẩn bị vì người thừa kế Minh Hoàng... Nếu đại nhân nếu có nhu cầu cấp bách, trong tiệm của ta còn lưu một ít, số lượng không nhiều lắm.

Tiểu nhị không muốn đắc tội người ma lao, liền vội mở miệng, nghĩ tới bản thân lúc trước còn đắc tội người ta, nội tâm hắn kêu khổ, hắn nhanh chóng ôm quyền với Bạch Tiểu Thuần, lúc này lui ra khỏi nội đường, chuẩn bị mang số hồn trong còn sót lại trong tiệm đuổi người này đi.

- Thật là bá đạo, vì người nào đó thừa kế Minh Hoàng nên mua sạch oan hồn.

Bạch Tiểu Thuần cảm thấy phiền muộn, hắn không ngờ chuyện thừa kế Minh Hoàng cách mình rất xa, hôm nay lại ảnh hưởng tới bản thân mình.

Vừa nghĩ tới sau này mình luyện hỏa cần đại lượng hồn, nếu không mua được trong thành Cự Quỷ, như vậy bản thân mình khó luyện hỏa.

- Vậy phải làm sao bây giờ, ba đại gia tộc hơi quá đáng, lúc đầu ta nên vơ vét trong Bạch gia một ít.

Bạch Tiểu Thuần thở dài, hắn chỉ hi vọng vào Chu Nhất Tinh, suy nghĩ bản thân mình cắt xén bớt, hôm nay thu hoạch của Chu Nhất Tinh có lẽ không ít, vả lại trong đám trọng phạm có Luyện Hồn Sư, chúng có không ít hồn dược.

Thời điểm Bạch Tiểu Thuần đang cân nhắc, tiểu nhị cửa hàng đi vào hậu đường, cầm lấy một hồn tháp, bước nhanh tới trước mặt Bạch Tiểu Thuần sau đó mỉm cười làm lành.

- Đại nhân, bên trong có mười vạn phần hồn, không còn nhiều lắm.

Bạch Tiểu Thuần dùng linh thức quét qua, mặc dù số hồn này kém xa số lượng hắn cần nhưng tốt hơn không có, cũng không cưỡng cầu, đang muốn mua thì bên ngoài có giọng nói truyền vào.

- Bổn công tử muốn số hồn này.

Giọng nói quanh quẩn, từ bên ngoài cửa hàn có hai thanh niên đi vào, hai người mặc quần áo hoa lệ, quần áo làm từ tơ tằm nào đó dệt thành, bên trong còn có bảo quang xuất hiện, thậm chí nhìn kỹ có thể thấy nó được luyện linh bảy lần.

Phải biết rằng trong Man Hoang có khá nhiều pháp bảo được luyện linh, nhưng trên thực tế xác xuất thành công giống với thế giới Thông Thiên, số lần luyện linh càng nhiều, tỷ lệ thất bại càng lớn.

Một khi thất bại thì khí hủy, có thể nói bất cứ linh vật nào được luyện linh nhiều lần, trừ phi là vận khí đặc biệt nghịch thiên, bằng không đều dùng vô số tài nguyên và thất bại vô số lần chồng chất mà thành.

Hai người này tu vi Trúc Cơ Đại viên mãn đã có bảo y, đây là điểm khác với người thường, vả lại sau lưng bọn họ còn có bảy tám Hồn Tu, bảy tám người này phần lớn đều là Trúc Cơ, bên trong có hai Hồn Tu tu vi Kết Đan.

Nhìn những người này giống tôi tớ, hai thanh niên đi vào vô cùng nổi bật, không phú tức quý.

Bạch Tiểu Thuần cũng bị y phục của hai gia hỏa này hấp dẫn, ngay sau đó bên cạnh có tiếng hít khí lạnh vang lên, ngay cả tiểu nhị bên cạnh cũng biến sắc, hắn cười lấy lòng còn tươi hơn khi cười với Bạch Tiểu Thuần, lập tức chạy tới gặp mặt.

- Tiểu nhân bái kiến Trần công tử, Thái công tử.

- Thái mỗ muốn số hồn này.

Một thanh niên lên tiếng, sau khi đi vào cũng không thèm nhìn Bạch Tiểu Thuần lần nào, ngữ khí bình thản nhưng thần sắc cao cao tại thượng, sau khi hắn nói xong liền có tôi tớ tiến lên, bộ dạng cực kỳ cao ngạo cầm túi trữ vật muốn thu hồn tháp.

Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy liền lên tiếng.

- Chậm đã, ta mua số hồn này trước!

Bạch Tiểu Thuần tức giận.

Ánh mắt hai thanh niên lạnh lùng nhìn sang Bạch Tiểu Thuần, cho dù nhìn ra tu vi Bạch Tiểu Thuần là Kết Đan nhưng không quan tâm, hiển nhiên còn không nhận ra hắn là Bạch gia Bạch Hạo.

- Hồn dược tăng gấp đôi.

Tên Thái công tử lên tiếng, nói xong cũng không quan tâm tới nơi này, hắn và gia hỏa Trần gia đi ra khỏi cửa hàng, dường như với hắn đây chỉ là việc nhỏ mà thôi..

Bạch Tiểu Thuần có cảm giác bị nhục nhã, nhất là nhìn thấy tiểu nhị đang nhìn trộm hắn, bộ dạng xem náo nhiệt rất rõ ràng, Bạch Tiểu Thuần cảm thấy bọn chúng khinh người quá đáng, nhịn không được nữa rồi, lúc này lên tiếng.

- Ta ra gấp ba!

- Gấp mười lần!

Bên ngoài cửa hàng, tên tộc nhân dòng chính Thái gia không quay đầu lại, có cảm giác tài đại khí thô, lời nói rất cao ngạo.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK