- Về phần Thiên Tôn... Ở một khắc khi tu sĩ Bán Thần tu vi đột phá, bước vào đại thửa, sẽ ở bên trong thân thể ngưng tụ ra một rễ niệm chôn sâu, sau đó hình thành đạo chủng!
- Đạo chủng này sẽ ở trong quá trình tu luyện, không ngừng mọc rễ nẩy mầm, dung nhập toàn thân, cuối cùng đột phá, giống như nở hoa, hình thành đạo niệm vô cùng vô tận!
- Khi đó, có thể đột phá Thiên Tôn, trở thành, vị Hoàng giả Thái Cổ thứ ba trên đời hiện nay!
- Đáng tiếc bước này thật quá khó khăn. Đến nay cũng chỉ có hai đại Hoàng giả, mới là cường giả Thái Cổ cảnh hình thành đạo niệm của bản thân!
Công Tôn Uyển Nhi nhẹ giọng mở miệng, âm thanh yếu ớt vang vọng. Bạch Tiểu Thuần nghe được vào trong tai, tâm thần chấn động. Cự Quỷ Vương đứng ở bên cạnh, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
- Niệm lực, niệm căn, đạo chủng, đạo niệm!
Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ.
- Chúng sinh vạn vật đều có niệm lực. Nó là tất cả cơ sở, thiên biến vạn hóa, bao hàm thiên địa, bao hàm thế giới, càng bao hàm vạn vật chúng sinh! Từng ngọn cây cọng cỏ đều như vậy. Toàn thế giới giống như một ngọn núi lớn, từ trên xuống dưới, có thể nghiền ép, hoàn toàn khống chế. Từ dưới lên trên, chúng sinh đang từng bước tu luyện, không ngừng leo lên, khiến cho niệm lực của bản thân hóa thành rễ, chôn sâu trong linh hải, cuối cùng ngưng tụ ra hạt giống đạo, sinh ra đạo niệm!
- Thiên Tôn thi triển ra thần thông đạo pháp, sở dĩ không phải là cực hạn của bản thân, không phải là cực hạn của thiên địa. Tất cả thế giới này đều có thể lấy ra làm thuật pháp của mình, cũng chính bởi vì hạt giống đạo tồn tại!
- Đạo chủng vừa ra, liền là đại tôn thần linh chân chính, vượt qua thiên địa, vì vậy được gọi là Thiên Tôn!
Âm thanh của Công Tôn Uyển Nhi giống như sấm sét, nổ mạnh ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần, khiến cho hắn đối với Thiên Tôn, cuối cùng cũng có nhận thức rõ ràng.
- Đối với chúng sinh cơ sở nhất này đều có đầy đủ niệm lực. Từ cổ chí kim không hề có phương pháp cùng giải độc. Phần lớn mọi người cho rằng niệm lực có thể coi là niềm tin. Giống như trước bản tôn Quỷ Mẫu của ta, thi triển đạo pháp, chính là ngưng tụ lực lượng niềm tin của chúng sinh trên Tà Hoàng Triều!
Đây cũng là tồn tại căn bản của hoàng triều. Đạo lý tương tự, ta mặc dù không hiểu rõ Thái Cổ toàn diện, nhưng đối với tồn tại Thái Cổ Cảnh mà nói, lãnh thổ của hắn càng lớn, con dân của hắn càng nhiều, lực lượng của hắn lại càng mạnh mẽ!
- Mặt khác... Đạo chủng càng là tồn tại khiến tu si cảnh giới Thiên Tôn còn quý trọng hơn so với thần hồn. Có thể nói đó là tất cả nền tảng của bản thân. Cũng chính bởi vì có đạo chủng, cho nên bọn họ mới có thể sau khi tử vong, được cường giả Thái Cổ làm sống lại!
Công Tôn Uyển Nhi hít một hơi thật sâu. Nhưng lời nói của nàng, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cùng với Cự Quỷ Vương sau khi nghe được, lập tức thần sắc biến hóa kịch liệt.
- Sống lại?
Cự Quỷ Vương lập tức hỏi.
- Sống lại!
Công Tôn Uyển Nhi nghiêm túc nói.
- Đây là nguyên nhân Thái Cổ mặc dù được gọi là Hoàng giả, đồng thời cũng ở trong Thánh Hoàng Triều năm đó, rõ ràng bị nghiền ép đến trình độ nhất định, nhưng theo Thánh Hoàng đột phá, khiến cho Tà Hoàng cũng không thể không kiêng kỵ nhượng bộ!
- Cường giả Thái Cổ cường hãn như thế nào, không người nào biết được. Hai đại Hoàng giả này cũng chưa từng chiến đấu ở trước mặt người khác. Điều duy nhất bị người đời biết, chính là năng lực làm sống lại Thiên Tôn!
Công Tôn Uyển Nhi nhìn Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương. Nàng hiểu rất rõ những lời này của mình, đối với hai người chưa từng tiếp xúc qua tin tức này, sẽ hình thành chấn động thế nào.
Sự thực cũng đúng là như thế, Bạch Tiểu Thuần hít thở dồn dập. Tâm thần Cự Quỷ Vương cũng là sóng lớn ngập trời. Nội tình của hai đại hoàng triều cường hãn, theo như lời Công Tôn Uyển Nhi nói, đã hiện ra một góc núi băng ở trước mặt bọn họ.
- Chỉ cần là tu sĩ Bán Thần, ở thời khắc đột phá Thiên Tôn, ở trong chớp mắt khi ngưng tụ ra đạo chủng, tách ra một tia đạo chủng của bản thân đưa vào Đạo Trung Điện trong hoàng triều. Như vậy sau khi hắn chết, Hoàng giả Thái Cổ có thể dựa vào đạo chủng của người này, khiến hắn một lần nữa sống lại!
Công Tôn Uyển Nhi dừng lại một chút, chờ Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương tiêu hóa chuyện mình vừa nói xong, lại mở miệng lần nữa.
- Cho nên, chiến lực của Thiên Tôn chính là bên trong thế giới Vĩnh Hằng hiện tại, ở dưới tình huống Hoàng giả không ra, chính là tu sĩ đỉnh phong nhất!
- Chỉ có điều sống lại cũng không phải là hoàn mỹ. Hhông chỉ Thái Cổ cần phải trả cái giá thật lớn, đồng thời mỗi lần Thiên Tôn sống lại, bản thân đều sẽ bị vĩnh viễn suy yếu hơn một phần!
- Cái giá lớn này cũng liền khiến cho tu sĩ Thiên Tôn cho dù có thể được sống lại, nếu không phải vạn bất đắc dĩ, cũng cũng không muốn ngã xuống.
Nói đến đây, Công Tôn Uyển Nhi lại dừng lại. Sau khi suy nghĩ một chút, biết có một số việc, Bạch Tiểu Thuần cùng Cự Quỷ Vương mặc dù hiện tại không biết, nhưng vì đây vốn cũng không phải là bí mật gì. Chờ sau khi bọn họ đến Thánh Hoàng Triều, tự nhiên sẽ biết.
Nếu như vậy, cũng không nhất thiết phải giấu giếm. Vì vậy nàng tiếp tục mở miệng.
- Cho nên lần này bản tôn ta bị các ngươi bắt, không sợ chết vì có thể sống lại. Nhưng Tà Hoàng vì chiếu cố đại cục, vì cảm tưởng của các Thiên Tôn khác, còn là vì thi ân, hắn cũng nhất định sẽ tới đổi ta lại!
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần thoáng lộ ra một tinh quang. Lúc này đối với chuyện làm như thế nào trở thành Thiên Tôn, hắn đã rất rõ ràng. Hắn còn biết được chỗ kinh người của hai đại Hoàng giả. Nhưng trong lòng hắn hiện tại, nghi ngờ lớn nhất... Lại là chuyện sống lại theo lời Công Tôn Uyển Nhi. Nghi ngờ này thật lâu không tiêu tan.
- Thông Thiên đạo nhân... Rốt cuộc chết hay chưa?
Trong mắt Bạch Tiểu Thuần ẩn sâu một tia băng hàn. Hắn mơ hồ nhớ ra, trước khi thế giới Thông Thiên tan vỡ, thân thể của Thông Thiên nhân vỡ nát diệt vong, bay ra tồn tại giống như hạt giống vậy.