Hắn vừa nói câu này, tên Thiên Công râu đẹp và tám Thiên Công khác đều đứng ra, không ai lên tiếng chỉ cúi đầu với Đại Thiên Sư, mặc dù bọn họ không nói nhưng động tác này đã biểu đạt ý chí của bọn họ.
Ánh mắt Đại Thiên Sư lóe sáng, do dự biến mất hoàn toàn, vào lúc phải đưa ra quyết định, lúc này lời của Bạch Tiểu Thuần vang vọng đại điện.
- Các ngươi kết thúc biểu diễn chưa? Hiện tại tới ta đi!
Loại tình huống nghiêng sang một bên như vậy, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy cũng bất định và hoảng hốt, hắn hít sâu và bình tĩnh như cũ, sau đó hắn cười lạnh và lên tiếng.
Lời này mang theo ý khiêu khích, chẳng khác gì ném nước đá vào nồi nước sôi, tất cả Thiên Hầu nổ tung.
- Bạch Hạo, ngươi thật lớn mật!
- Ngươi phạm phải trăm tội, trong Thiên Sư điện không phải nơi ngươi làm càn.
Nhất là Lưu Dũng, ánh mắt hắn sáng lên, giống như lại bắt được chân đau của Bạch Tiểu Thuần, hắn như muốn nhảy lên và chỉ vào Bạch Tiểu Thuần, hét lớn:
- Bạch Hạo, ngươi mục vô tôn trưởng, đây là nơi nghiêm túc, là thời điểm chúng ta đang thẩm phán ngươi, ngươi vu oan thành biểu diễn, đây là tội khi quân, tội nói bừa, tội vu oan! Hiện tại ngươi không còn trăm tội nữa, là một trăm lẻ ba tội.
Lưu Dũng nói lời này làm mọi người chấn động, liên tục cảm thấy Lưu Dũng quả thật chính là đồng đội thần tiên, liên hợp với loại người này thật sự làm người khác cảm thấy thoải mái.
Hiện tại mọi người vô cùng hưởng ứng.
Bạch Tiểu Thuần cười lạnh, hắn không thèm nhìn đám Thiên Hầu nơi đây, hắn nhìn sang Đại Thiên Sư, ôm quyền cúi đầu.
- Đại Thiên Sư, ta cho ngài xem một vật!
Hắn vừa nói ra lời này làm mọi người cười lạnh, nói thầm Bạch Tiểu Thuần xuất ra chứng cớ Chu Vũ Đạo làm phản? Cho dù như thế cũng không thể giúp Bạch Tiểu Thuần thoát khỏi tội cố ý giết người.
Bởi vì hắn không thể quyết định mình bị xử lý thế nào.
Ánh mắt Đại Thiên Sư nhìn lên người Bạch Tiểu Thuần, nội tâm hơi động, bởi vì từ đầu tới cuối Bạch Tiểu Thuần tuy có một ít tâm thần bất định nhưng chưa từng tuyệt vọng, việc này không phù hợp phán đoán của Đại Thiên Sư, hắn đang suy nghĩ gì đó liền gật đầu, muốn xem xem Bạch Tiểu Thuần lấy ra cái gì.
Đạt được Đại Thiên Sư đồng ý, Bạch Tiểu Thuần vỗ túi trữ vật, hắn lấy một cái hồn dược ra, hồn dược này không phải tầm thường, nó có rất nhiều sắc thái, sáng chói khôn cùng, vừa mới xuất hiện đã có nhiều hòa quang chiếu sáng cả Thiên Sư điện, hồn lực chấn động bao phủ tứ phương.
Bởi vì nó có tiêu chuẩn thấp nhất là mười tám màu, nó là... Hồn dược cực phẩm!!
Hồn dược vừa xuất hiện, ánh mắt Đại Thiên Sư bắn ra hào quang sáng ngời, không chỉ có hắn, đám người Trần Hảo Tùng cũng khiếp sợ biến sắc, ngay sau đó là đám Thiên Hầu cũng nhìn thấy hồn dược trong tay Bạch Tiểu Thuần, lúc này sắc mặt nhiều người tái nhợt.
- Hồn dược cực phẩm!
- Thấp nhất phải luyện chế hỏa diễm mười tám màu mới có thể tạo thành hồn dược cực phẩm!
- Hồn dược cực phẩm còn gọi là hồn dược địa phẩm, bất cứ viên hồn dược nào cũng cực kỳ quý giá.
Đám Thiên Hầu trực tiếp kinh hô, bởi vì Bạch Tiểu Thuần xuất ra hồn dược làm bọn họ chấn động.
Nội tâm bọn họ sinh ra nghi vấn.
- Hồn dược cực phẩm có liên quan gì tới việc Chu Vũ Đạo tử vong?
- Cho dù hắn dâng hồn dược lên cũng không thể hóa giải trăm tội của hắn, Bạch Hạo muốn làm gì! Chẳng lẽ hắn muốn nói hắn luyện ra hồn dược này?
Người nói lời này chính là Lưu Dũng, hắn cười lạnh lên tiếng, sau khi nghe hắn nói câu này rất nhiều Thiên Hầu sợ hãi.
- Lúc trước hắn từng luyện ra biển lửa mười tám màu.
- Không có khả năng, Luyện Hồn Sư Địa phẩm đâu xuất hiện dễ dàng như thế.
Cả Thiên Sư điện chấn động không nhỏ.
- Bạch Hạo, ngươi đừng vội giả thần giả quỷ lấy ra một viên hồn dược là chứng minh mình thành Luyện Hồn Sư Địa phẩm! Thật sự hoang đường!
- Tất cả im miệng cho ta!
Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu hét lớn, hắn không quan tâm đám Thiên Hầu đang hô quát, khí thế của hắn bộc phát và rống lớn làm nhiều người sững sờ.
Hắn biết rõ mình xuất hồn dược cũng không thể chứng minh mình là Luyện Hồn Sư Địa phẩm, bởi vì hắn biết sẽ có người nghi ngờ, hắn sẽ để mọi người được kích thích nhiều hơn.
Luyện Hồn Sư Địa phẩm chính là át chủ bài của hắn.
Đám người này không phải nói bản thân mình chính là luật pháp của Khôi Hoàng triều sao, như vậy chính mình sẽ rút củi đáy nồi, hắn dựa vào pháp luật tuyệt địa phản kích!! Luyện Hồn Sư Địa phẩm, trong Khôi Hoàng triều hôm nay chỉ có ba người, cho dù sau khi dời tới Man Hoang, vào lúc Khôi Hoàng cường thịnh nhất cũng chỉ có năm Luyện Hồn Sư Địa phẩm mà thôi.
Có thể tưởng tượng địa vị và thân phận của Luyện Hồn Sư Địa phẩm cao cỡ nào, không cần nói cũng biết, cho nên trong luật pháp Khôi Hoàng triều cũng có ghi... Luyện Hồn Sư Địa phẩm, chỉ cần không phạm tội lớn phản tộc, bất cứ kẻ nào cũng không có quyền lợi chém giết.
Đây chính là chỗ dựa vào của Bạch Tiểu Thuần, đặc quyền của Luyện Hồn Sư Địa phẩm!
- Các ngươi không tin hồn dược do ta luyện ra, như vậy Bạch mỗ hôm nay luyện chế hỏa diễm mười tám màu trước mặt các ngươi.
Bạch Tiểu Thuần phất tay áo, sắc mặt ngạo nghễ, lời nói của hắn truyền khắp bốn phương, trực tiếp áp chế đám Thiên Hầu đang xôn xao.
Ánh mắt Đại Thiên Sư bắn ra hào quang sáng ngời, thập đại Thiên Công, nhất là Trần Hảo Tùng cũng ngừng thở, hắn dùng ánh mắt khó tin nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, bọn họ lúc này đã tin Bạch Tiểu Thuần thật sự là Luyện Hồn Sư Địa phẩm.
- Ngoan cố chống cự, phô trương thanh thế mà thôi!
Trần Hảo Tùng nheo mắt, nội tâm cười lạnh, vài tên Thiên Công khác hít sâu vài hơi, nội tâm cũng có vài phần nghi ngờ.
- Khẩu khí thật là lớn, Bạch Hạo, nếu ngươi luyện thành hỏa diễm mười tám màu, về sau Triệu Hùng Lâm nhìn thấy ngươi sẽ quỳ lạy.
- Đúng vậy, ngươi muốn giãy chết, làm sao dễ dàng trở thành Luyện Hồn Sư Địa phẩm như vậy?
- Không biết lượng sức!
Đám Thiên Hầu sau khi chấn động một ít liền cắn răng phản bác, bọn họ hôm nay cường đại chưa từng có, bọn họ tự tin đẩy Bạch Tiểu Thuần vào chỗ chết.
Bạch Tiểu Thuần cười lạnh nhìn đám người kia, nhất là nhìn Triệu Hùng Lâm một hồi, hắn thu hồi ánh mắt sau đó không quan tâm tới, hắn vỗ túi trữ vật, bên trong có mười đám hỏa diễm mười bảy màu bay ra ngoài.