Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngươi nói ngươi... Bắt cóc tất cả thiên kiêu của Man Hoang! Cự Quỷ Vương gả Hồng Trần Nữ cho ngươi?

- Ngươi... Ngươi nói ngươi trở thành giám sát sứ của Khôi Hoàng triều, xét nhà vô số!

- Ngươi giúp Đại Thiên Sư thôi động chúng ân lệnh? Ngươi là luyện hồn sư Địa Phẩm đỉnh phong!!

- Ngươi... Trời ạ, ngươi không có nói đùa chứ, đệ tử của ngươi là Minh Hoàng?

Thần Toán Tử hít thở dồn dập, đầu óc như nổ vang, vẻ mặt không dám tin, hắn hoảng sợ há hốc mồm khó nói thành lời, Bạch Tiểu Thuần nói những chuyện này hắn cảm giác như đầm rồng hang hổ, hoàn toàn khó mà tin tưởng.

Bạch Tiểu Thuần vội ho một tiếng, chú ý ánh mắt Thần Toán sau đó nội tâm hắn cực kỳ thoải mái, cảm giác trước khi rời khỏi Man Hoang không mang theo tiếc nuối.

Hưởng thụ ánh mắt Thần Toán Tử, Bạch Tiểu Thuần cũng khiêm tốn hiếm có.

- Cũng được, trên thực tế ta chỉ dùng một phần nhỏ khí lực mà thôi.

Bạch Tiểu Thuần hất tay áo lên và nói một câu bình thản.

- Các ngươi cũng biết, bất cứ chuyện gì, Bạch Tiểu Thuần ta phất tay một cái là tan thành mây khói, đây không phải lần đầu tiên.

Thần Toán Tử cảm thấy thiên lôi nổ vang bên tai, hắn vốn không tin nhưng hết lần này tới lần khác... Tống Khuyết ở bên cạnh nhăn nhó nhưng không nói một lời, những việc này càng làm Thần Toán Tử rung động, cảm giác không tin rất mạnh, nhất là câu cuối cùng, đệ tử Bạch Tiểu Thuần chính là Minh Hoàng, việc này làm nội tâm Thần Toán Tử sinh ra sóng to gió lớn cùng cảm khái vô hạn.

Hắn phát hiện người so với người là chuyện tàn khốc nhất, Bạch Tiểu Thuần đi tới nơi nào cũng có thể lăn lộn phong sinh khởi thủy.

Tinh Không Đạo Cực Tông, hắn có thể kéo bè kết phái hình thành một thế lực!

Trong Trường thành lại dựa vào chiến công trực tiếp trở thành Vạn phu trưởng vạn chúng chú mục!

Đến Man Hoang, gia hỏa bộc phát trở thành sư phụ Minh Hoàng!

Loại suy nghĩ này hóa thành kích thích làm Thần Toán Tử ngây ngốc đần độn suốt đoạn đường, trong lòng vẫn quanh quẩn những chuyện Bạch Tiểu Thuần nói, những chuyện như vậy đều là đại sự kinh thiên.

Cứ như thế đầu óc Thần Toán Tử mê muội, ba người đi tới lúc hoàng hôn cũng tới Sinh Mệnh Cấm Khu giáo giới Thông Thiên Hà đông mạch và bắc mạch trường thành.

Đó là một sơn mạch vô cùng to lớn, bước qua sơn mạch này có thể đi tới Sinh Mệnh Cấm Khu không ai dám bước vào trong truyền thuyết!

Nhìn sơn mạch trước mặt, Bạch Tiểu Thuần sờ sờ túi trữ vật, hắn tin tưởng người thủ lăng không gạt mình, vì vậy cắn răng một cái bay thẳng tới phía trước.

Tống Khuyết cũng thở sâu, trên thực tế nếu như có khả năng, hắn cũng không muốn đi tới nơi này, bởi vì trường thành sụp xuống, Thiên Tôn bố trí phong ấn cho nên bọn họ không thể thông qua.

Nếu như chờ đợi còn không biết chờ bao lâu, dường như Bạch Tiểu Thuần rất có lòng tin, Tống Khuyết cũng cắn răng quyết đoán đi theo.

Thần Toán Tử cảm thấy hoảng hốt, hắn nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, nội tâm vô cùng kính sợ, chỉ cảm thấy Bạch Tiểu Thuần chính là thần nhân, hắn tin tưởng chuyện vượt qua Sinh Mệnh Cấm Khu còn hơn xa Tống Khuyết, hiện tại không dám do dự, ba người lập tức vượt qua sơn mạch và đi vào... Sinh Mệnh Cấm Khu!

Sinh mệnh cấm khu của Thông Thiên thế giới được hình thành như thế nào, chuyện này có nhiều giả thuyết nhưng cuối cùng cũng không đi được đến kết luận nào cả. Có lẽ ở trong thiên địa này chỉ có một vài người mới biết được nó đã xuất hiện ra sao mà thôi.

Thậm chí bên trong sinh mệnh cấm khu rốt cuộc là tồn tại thứ gì, và vì sao tất cả sinh linh bước vào đó đều tử vong cũng trở thành một bí ẩn. Nhưng dù có làm sao đi nữa, bất kể là Thiên Nhân hay Bán Thần, chỉ cần bước vào nơi đây, tuyệt đối không thể trở ra... Chuyện này đã được năm tháng chứng thực.

Dù là có người nghiên cứu sinh mệnh cấm khu hay những tu sĩ tò mò nơi đây vì sao lại là tuyệt địa của hết thảy sinh mệnh, cũng chỉ biết ở trong cấm khu tồn tại một mảnh biển rộng màu trắng.

Biển rộng này không có chứa lấy một giọt nước mà chỉ toàn là xương cốt!

Nói cho chính xác thì đây là một biển xương. Đứng ở đỉnh núi mà quan sát, chỉ thấy trong cấm khu nhìn không thấy biên giới, quanh năm sương trắng bao phủ kia, mặt đất bên trên, sương mù bên dưới được từng lớp từng lớp xương trắng phủ kín...

Đám xương cốt này quá nhiều, có của người, có của thú, tích lũy ở một chỗ. Thực là không thể đoán được nó dày đến thế nào mà chỉ cảm nhận được bên trong biển xương này hoàn toàn tĩnh mịch, thậm chí còn tồn tại oán khí vô tận.

Nơi đây không có bất kì một sinh mệnh, một âm thanh nào, cái yên lặng và tĩnh mịch của nó đủ làm lòng người phải lạnh run.

Cũng chính là vì mảnh xương biển này nên mới có một truyền thuyết về sinh mệnh cấm khu, cũng là thuyết phổ biến nhất. Nó nói rằng, trước khi thế giới ra đời từng xảy ra một trận chiến thảm thiết không thể tưởng được, cũng vì trận chiến này mới tạo thành biển xương bên trong sinh mệnh cấm khu.

Mà bốn phía sinh mệnh cấm khu cũng là như vậy...

Vào lúc này ở phía đông bắc sinh mệnh cấm khu, đã qua bao năm rồi cuối cũng đã xuất hiện được ba người. Bạch Tiểu Thuần run như cầy sấy, tinh thần khẩn trương. Dưới chân hắn là vô tận xương cốt, thậm chí mỗi bước đặt xuống đều nghe thấy tiếng ken két cao vút, vang vọng ở trong sinh mệnh cấm khu đầy yên tĩnh này...

Dù là có lòng tin đối với Thủ Lăng Nhân nhưng lúc này Bạch Tiểu Thuần đã sợ hãi vô cùng, hắn nắm chặt lệnh bài trong tay. Tống Khuyết và Thần Toán Tử cũng run rẩy mà chăm chú đi sau lưng Bạch Tiểu Thuần.

Ba người Bạch Tiểu Thuần ngay khi bước vào sinh mệnh cấm khu, lệnh bài kia liền tỏa ra hào quang yếu ớt giống như lửa của đèn cầy vậy. Chùm sáng này có phạm vi mười trượng, bao trùm lấy ba người ở bên trong, sương mù xung quanh khi đụng phải nó liền tiêu tán.

Điều này mới làm ba người thở nhẹ ra, một đường vừa không ngừng đi tiếp vừa nghe những tiếng răng rắc. Lúc đầu ba người còn không dám bay đi, lúc này tinh thần đã vững vàng, quan sát bốn phía một phen đồng thời cũng bay đi thật nhanh.

Từ xa nhìn lại, bên trong sinh mệnh cấm khu tràn ngập sương mù này, phạm vi mười trượng xung quanh ba người Bạch Tiểu Thuần giống như đã trở thành ngọn đèn trong đêm tối, vô cùng dễ nhìn...

Bạch Tiểu Thuần sắc mặt trắng bệch, đoạn đường này bàn chân của hắn đã dẫm nát không biết bao nhiêu xương cốt rồi. Cũng may là bên trong sinh mệnh cấm khu thật sự không có bất cứ sinh mệnh nào tồn tại. Cứ như vậy, ba ngày trôi qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK