Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thông tri xuống dưới, nghỉ ngơi và hồi phục chấm dứt, nửa nén hương sau tụ tập quân ra khỏi thành, trở về Trường thành!

Triệu Long chấn động, lập tức đồng ý, hắn nhanh chóng thông tri xuống dưới.

- Bạch lão đệ, đây là..

Thành chủ Giới thành kinh hãi, vội vàng hỏi.

- Không có cái đại sự gì, Man Hoang lại chiến, lão ca, ta i trước, về sau hữu duyên gặp lại.

Bạch Tiểu Thuần cười ha ha, cũng không quan tâm thành chủ mập mạp, hắn lập tức đi ra bên ngoài.

Nghe Bạch Tiểu Thuần nói phải rời đi, thành chủ Giới thành vui vẻ, lập tức cung kính.

Bạch Tiểu Thuần yêu cầu nửa nén hương, nửa nén hương sau năm ngàn tu sĩ tập hợp hoàn tất, Bạch Tiểu Thuần phất tay, đại quân trực tiếp bay lên không trung Giới thành, bọn họ bay về hướng Trường thành.

Nhưng lúc năm ngàn tu sĩ của Bạch Tiểu Thuần bay ra khỏi Giới thành trên bầu trời xa xa có hai đạo hào quang bay nhanh về phía này, hiển nhiên là một trận đuổi giết.

Tu sĩ trong hào quang tóc tai bù xù, mặc dù không có thương tổn thân thể nhưng bởi vì linh khí khô kiệt nên hắn không kiên trì nổi, nếu không phải có tín niệm chèo chống, sợ rằng hắn đã sớm cầu xin tha thứ.

- Thần Toán Tử, ngươi lại dám đoạt hồn của ta, ngươi muốn chết!! Hôm nay không ai có thể cứu ngươi!

Kẻ đuổi giết phía sau là một thanh niên, sắc mặt thanh niên này lãnh khốc, trên người tỏa ra khí tức như khối băng, trong mắt hắn mang theo tức giận thật lớn, không tiếc tiêu hao linh lực phải đuổi giết kẻ trước mặt.

- Tả Đạo, ngươi đừng khinh người quá đáng, rõ ràng là ta nhìn thấy trước, ngươi lại đến đoạt!

Hai người này chính là Thần Toán Tử cùng Tả Đạo, hiện tại nghe Thần Toán Tử nghe vậy liền cắn răng, không tiếc tiêu hao linh lực trong người xuất ra một tiểu kỳ và vung lên, tốc độ của hắn nhanh hơn không ít, vèo một tiếng, trực tiếp đi xa, lúc này ẩn ẩn nhìn thấy Giới thành, còn có năm ngàn thân ảnh tu sĩ giữa không trung Giới thành.

Sau khi nhìn thấy những người này, ánh mắt hắn vui vẻ, tín niệm chèo chống hắn bay tới nơi đây, những năm qua hắn vô cùng thê thảm, thậm chí bởi vì một lần xảy ra chuyện ngoài ý muốn, túi trữ vật của hắn sụp đổ, tất cả pháp bảo, vật phẩm và lệnh bài đại biểu thân phận và ngọc giản truyền âm đều tan biến, bản thân lâm vào cảnh cửu tử nhất sinh, cũng may cũng không phải không có thu hoạch, tiểu kỳ gia trì tốc độ chính là đại thu hoạch trong lần đó, đây là một kiện trọng bảo không tầm thường.

Vì cầu sinh, hắn chỉ có thể tiêu hao linh lực thôi diễn một phen, lại tính toán ra bước ngoặc nhân sinh của mình nằm ở Giới thành, lúc này mới một đường chạy đến đây, trên đường hắn tìm hiểu tin tức, càng biết được Bạch Tiểu Thuần đã trở thành Vạn phu trưởng.

Việc này làm hắn rung động thật lâu, nội tâm hắn vô cùng kích động, hai mắt càng sáng lên, hạ quyết tâm phải tìm tới nương tựa Bạch Tiểu Thuần.

Trên đường đi ngoài ý muốn gặp được một Nguyên Anh hồn, hắn vui mừng bắt được nhưng Tả Đạo xuất hiện muốn cướp đoạt, hắn cũng không phân rõ Nguyên Anh hồn là ai phát hiện trước, dù sao đã bị hắn thu vào trong tay, hắn liều mạng chạy như điên, cũng may có tiểu kỳ, nếu không tốc độ của hắn không thể trốn khỏi Tả Đạo đuổi giết.

Lúc này nhìn thấy năm ngàn tu sĩ trên không trung Giới thành, Thần Toán Tử lập tức hô to.

- Thiểu tổ cứu mạng!! Tả Đạo muốn giết ta!

Ánh mắt Tả Đạo xuất hiện tinh quang, nội tâm cũng ăn cả kinh, hắn cũng nhìn thấy rất nhiều tu sĩ trên không trung Giới thành, nội tâm kinh nghi bất định, hắn nhìn ra được đám người này tới từ Trường thành, tính cách của hắn quái gở không tiếp xúc với người kháchắn không biết tin tức Bạch Tiểu Thuần trở thành Vạn phu trưởng, đột nhiên hắn có cảm giác điềm xấu xuất hiện, hắn dừng lại và lui ra sau, trong mắt mang theo sát ý, cảm thấy không thể để Thần Toán Tử chạy đến chỗ đối phương, hắn cắn răng một cái, tay phải bấm niệm pháp quyết sau đó sắc mặt đỏ rực, một chưởng ấn thật lớn ngưng tụ trước mặt hắn.

- Không ai có thể cứu ngươi!

Trong tiếng nổ vang, một đạo khí thế kinh tâm động phách bộc phát trong chưởng ấn, chưởng ấn đánh thẳng về phía Thần Toán Tử, đây là đòn sát thủ của Tả Đạo, hắn không tiếc thi triển trong khu vực linh khí khô kiệt, đối với hắn mà nói đây là phụ tải không nhỏ, cũng không dễ dàng sử dụng, cho nên kéo dài đến bây giờ mới thi triển ra.

Sắc mặt Thần Toán Tử biến hóa, nội tâm xuất hiện cảm giác sinh tử tồn vong, gương mặt hắn tái nhợt như tờ giấy, hắn ý thức được cho dù mình dựa vào tiểu kỳ bỏ chạy cũng không thể chạy thoát, nội tâm vô cùng tuyệt vọng.

Cùng lúc đó, Bạch Tiểu Thuần cũng phát hiện tình hình Thần Toán Tử gặp phải, hắn nhận ra thân ảnh Thần Toán Tử cũng nghe được tiếng Thần Toán Tử cầu cứu, càng nhìn thấy chưởng ấn khủng bố.

Đồng tử Bạch Tiểu Thuần co rút lại, hắn không kịp suy nghĩ quá nhiều, thân thể tiến lên phía trước một bước, một bước này vừa chạm vào hư không liền bộc phát tốc độ cực hạn, mọi thứ chung quanh chậm lại, chỉ có thân ảnh của hắn hóa thành hào quang xuất hiện trước mặt Thần Toán Tử, xuất hiện trước chưởng ấn cực lớn.

Hắn nâng tay phải đánh vào chưởng ấn, âm thanh rầm rầm nổ mạnh kinh thiên, thế giới trong mắt Bạch Tiểu Thuần khôi phục như thường, trong tiếng nổ mạnh vừa rồi, lực trùng kích tứ tán sinh ra chấn động không nhỏ.

Tất cả diễn ra quá nhanh, năm ngà tu sĩ bên cạnh Bạch Tiểu Thuần không có bao nhiêu người phát giác, về phần Tả Đạo cùng Thần Toán Tử càng không phát hiện, trong mắt Tả Đạo, thậm chí hắn không nhìn thấy bóng dáng Bạch Tiểu Thuần, chỉ nhìn thấy chưởng ấn của mình đột nhiên sụp đổ.

Trong lúc sụp đổ, hắn mới nhìn thấy một thân ảnh thon dài xuất hiện trước mặt Thần Toán Tử.

Đôi mắt Tả Đạo ngưng trọng, hắn hít sâu một hơi, đầu óc kêu ông ông, hắn khiếp sợ không dám tin tưởng, hắn cũng nhận ra người này chính là Bạch Tiểu Thuần, cũng nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, hắn hiểu rõ tốc độ của Bạch Tiểu Thuần nhanh như thuấn di, đối phương xuất hiện trước chưởng ấn sau đó hóa giải đòn sát thủ của mình..

Hết lần này tới lần khác... Sau khi chưởng ấn sụp đổ hắn mới phát hiện Bạch Tiểu Thuần, mà đối phương hời hợi không có chuyện gì, lông tốc không tổn thương.

Tâm thần Tả Đạo chấn động mãnh liệt, trong năm ngàn tu sĩ chỉ có hai Nguyên Anh cung phụng mới phát hiện ra tình hình vừa rồi, tâm thần rung động rất mạnh khi nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần, bọn hắn không nghĩ tới tốc độ của Bạch Tiểu Thuần lại nhanh như vậy.

Loại tốc độ này làm bọn họ hãi hùng khiếp vía, biết rõ nếu Bạch Tiểu Thuần đi ám sát Nguyên Anh, sợ rằng không ai thoát khỏi...

Thần Toán Tử cho rằng mình chạy trời không khỏi nắng, hắn run rẩy và phát hiện mình không chết, nhìn thấy thân ảnh Bạch Tiểu Thuần sau đó kích động nhảy lên.

- Thiểu tổ cứu mạng, Tả Đạo muốn giết ta!

- Ngươi... Vì sao ngươi muốn giết người của ta?

Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu nhìn sang Tả Đạo, chậm rãi mở miệng, hắn hiện tại mặc áo giáp màu vàng tràn ngập uy nghiêm, khí thế kinh người.

---------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK