Cho đến khi một tiếng nổ lớn kinh thiên, giống như người khổng lồ rít gào, giống như trời xanh trong u minh đang tức giận gào thét, đến từ trên bầu trời, đến từ trên mặt biển, đến từ hỏa diễm tám phương này. Chỉ trong chớp mắt một cái, liền trực tiếp đánh vào trên Thông Thiên Đảo.
Bãi cát xung quanh đảo vốn đã nứt ra, trong phút chốc lại tan vỡ nổ tung, chia năm xẻ bảy. Những khối vụn này không chờ bắn ra bốn phía, lại ở trong ngọn lửa kia, trực tiếp trở thành tro bụi!
Dường như hai mươi hai màu lửa này đã ẩn chứa ý chí của Bạch Hạo, không chỉ muốn cứu Bạch Tiểu Thuần, còn phải biến Thông Thiên Đảo, thành lửa cháy hừng hực lan ra đồng cỏ. Cho dù sinh linh đồ thán cũng muốn hoàn toàn đốt cháy!
Tiếng sấm không ngừng vang vọng trên thế giới. Biển lửa này giống như cuồng phong, gào thét hiện lên ở khắp nơi, hình thành cái miệng lớn, chớp mắt một cái đã nuốt lấy Thông Thiên Đảo vào bên trong!
Trong một chớp mắt này, tất cả thực vật Trên Thông Thiên Đảo... trực tiếp tiêu tan. Từng dãy núi cũng ở dưới ngọn lửa này, trực tiếp đỏ đậm, bị cứng rắn vỡ nát thành tro!
Càng không cần phải nói tới những lầu các khắc thế lan ngọc, ở trong ngọn lửa này quét ngang, trong nháy mắt tiêu tan sạch sẽ. Còn có quá nhiều dược thảo trân quý trên đảo này, còn có mọi chỗ trong thiên địa ẩn chứa càng nhiều lực lượng thiên địa, do nước Thông Thiên Hải ngưng luyện ra đầm nước, thác nước, tất cả đều ở trong hỏa diễm này, trở thành một phần hư vô.
Cũng may Bạch Hạo có thiện tâm. Lúc này mặc dù hỏa diễm xem như bao vây xung quanh Thông Thiên Đảo, nhưng hắn cuối cùng cũng không liên lụy tới những thị vệ trên đảo Thiên Tôn. Giờ khắc này, mỗi một thị vệ đang hoảng sợ, nhanh chóng chạy ra. Cho đến khi cách xa Thông Thiên Đảo, mỗi người bọn họ nhìn Thông Thiên Đảo bị ngọn lửa cắn nuốt, trong tâm thần đã nổi lên sóng to gió lớn.
- Cái này... cái này...
- Lại dám tập kích bất ngờ Thông Thiên Đảo...
Những thị vệ này mỗi một người đều kinh ngạc kêu lên. Trong bọn họ còn có hai lão già, tản ra tu vi Bán Thần. Hai người này chính là thần vệ của Thông Thiên Đảo!
Chỉ có điều, cho dù là bọn họ, lúc này tâm thần cũng điên cuồng run rẩy. Bọn họ nhìn ngọn lửa kia, càng hoàn toàn không dám tới gần. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn biển lửa vô tận này, lúc này từ bốn phía xung quanh Thông Thiên Đảo, lao thẳng đến khu vực trung tâm... cũng chính là ba ngọn núi này, Đạo Cung cùng với bức tượng Thiên Tôn!
Trong tiếng nổ vang, hai ngọn núi trái và phải trong nháy mắt đỏ đậm, chợt sụp xuống, trở thành tro bụi. Sau đó, hỏa diễm ở bốn phía xung quanh lại trực tiếp cắn nuốt bức tượng Thiên Tôn ở bên trong.
Ở dưới ánh mắt của mọi người xung quanh, bức tượng Thiên Tôn tan chảy với tốc độ mắt thường có thể thấy được. Cũng chính là thời gian mấy hơi thở, bức tượng Thiên Tôn sừng sững ở chỗ này đã lâu năm tháng, dần dần trở thành tro bụi...
Kể cả ngọn núi, kể cả Đạo Cung trên đó... chớp mắt một cái ở đây đều... trở thành hư vô!
Toàn bộ thế giới Thông Thiên tồn tại ở bên trong thế giới Thông Thiên, từ sau khi đuổi Khôi Hoàng Triều rời đi, trước sau tồn tại trong thiên địa này, chí cao vô thượng thánh địa... Lúc này, theo một đám thiên hỏa hạ xuống, tất cả đều hóa thành hư ảo...
Mà ở trên đống đổ nát này, tản ra khí tức hỏa diễm khiến cho thế giới run rẩy. Ở trong tiếng nổ lớn này, mơ hồ... Giống như hình thành một vị người khổng lồ hỏa diễm điên cuồng mãnh liệt!
Có thể mơ hồ nhìn thấy được, người khổng lồ này mặc đế bào hỏa diễm, mang theo đế quan hỏa diễm, đứng ở trên Thông Thiên Đảo, hướng về phía mặt đất lớn tiếng rít gào!
- Sư tôn, ta tới cứu sư tôn!
Cảnh tượng như vậy công kích rất lớn đối với đám thị vệ ở bốn phía xung quanh. Bọn họ không có cách nào hình dung. Sắc mặt mọi người đều tái nhợt, trong đầu chấn động. Bọn họ đứng ở nơi đó thân thể lay động, tâm thần nổi lên sóng lớn ngập trời, hoàn toàn khó có thể bình tĩnh.
Mà biển lửa này đốt cháy, vẫn không có kết thúc!
Lúc này theo người khổng lồ hỏa diễm rít gào, biển lửa này đến từ bốn phương tám hướng xung quanh, ngưng tụ ở trên Thông Thiên Đảo, rốt cuộc thiêu đốt tất cả tồn tại trên đảo nhỏ, theo từng vết nứt trên mặt đất, lao thẳng đến dưới nền đất Thông Thiên Đảo!
Dưới nền đất Thông Thiên Đảo, chính là trận pháp chỗ Địa Cung kia!
Thời khắc này bên trong Địa Cung, trận pháp mở ra vận chuyển toàn diện. Tất cả mọi hài cốt ở bốn phía xung quanh, bao gồm ba bộ thi hài Khôi Hoàng trước kia đều đã hoàn toàn dung hòa, trở thành một phần của trận pháp.
Mà ở vị trí trung tâm trận pháp, bên trong đầm nước màu đen, đầm nước đã biến mất. Thay vào đó lại là vô số phù văn màu đen. Những phù văn này đã lấp đầy thân thể của Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ.
Về phần Thiên Tôn, lúc này hai tay hắn lần lượt ấn Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ xuống. Trong thần sắc dữ tợn của hắn mang theo sự điên cuồng, đang gầm khẽ.
- Dung hợp! Dung hợp!! Dung hợp cho ta!!!
Toàn thân Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ không ngừng run rẩy. Lúc này thân thể của bọn họ đang dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được... Giống như sắp dung hợp với nhau...
Cũng chính là vào lúc này, toàn bộ Địa Cung chợt lay động, giống như long trời lở đất, giống như tận thế hạ xuống. Tường đá bốn phía xung quanh Địa Cung, trong phút chốc lại đỏ ngầu. Trong chớp mắt một cái, theo tiếng nổ lớn rung trời vang lên, thình lình từ bên trong tường đá ở bốn phía xung quanh, từ bên trong nham đỉnh phía trên, trực tiếp lại có hỏa diễm kinh thiên... Ầm ầm hạ xuống!
Giống như... trời trút phong hỏa!
Tất cả mọi thứ bên ngoài, Thiên Tôn làm sao có thể không biết. Nhưng hiện tại dang là thời điểm mấu chốt trong lần dung hợp này. Hắn không có cách nào phân tâm. Hơn nữa, đối với hắn mà nói, đừng nói hủy Thông Thiên Đảo, cho dù là hủy toàn bộ thiên địa, người của toàn thế giới đều chết sạch, đều không có quan trọng bằng chuyện hắn cần làm lúc này!
- Dung hợp cho ta!
Mắt thấy hỏa diễm bốn phía xung quanh hạ xuống, Thiên Tôn lớn tiếng rít gào. Tu vi toàn thân hắn bỗng nhiên khuếch tán ra, ngăn cản biển lửa tới gần. Đồng thời, tu vi của hắn bạo phát, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cùng Đỗ Lăng Phỉ dung hợp trong hai tay của hắn, lại nhanh hơn.