Mục lục
Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những ý niệm này vừa hiện lên ở trong đầu Bạch Tiểu Thuần, trong nháy mắt trong lòng hắn hừ lạnh. Hắn không chậm trễ chút nào, âm thanh quyết đoán, thu hồi ánh mắt nhìn về phía Tà Hoàng. Hắn lui ra phía sau vài bước, hướng về phía Thánh Hoàng ôm quyền cúi đầu thật sâu.

- Tất cả đều dựa vào Thánh Hoàng cân nhắc quyết định!

Lời Bạch Tiểu Thuần lời nói vừa ra, bên trong con mắt Tà Hoàng có ánh sáng sắc bén lóe lên. Thánh Hoàng nheo hai mắt lại, cũng khôi phục dáng vẻ bình thường, hờ hững mở miệng.

- Hắn có thể ngăn cản một lần, nhưng không ngăn cản được tất cả các lần. Đứng đầu thế giới Thông Thiên, chỉ có thể có một người.

Bản thân những lời này đã biểu lộ thái độ.

Bạch Tiểu Thuần lập tức lại bái, cung kính nói cảm ơn.

- Cảm ơn Thánh Hoàng thành toàn!

- Bất quá lúc này quả thực không phải lúc. Thông Thiên Vương kiên trì thêm một chút. Chờ sau khi xử lý xong chuyện nơi đây, bản hoàng tự sẽ sáng tạo cơ hội cho ngươi.

Thánh Hoàng mắt thấy Bạch Tiểu Thuần thông minh như vậy, làm việc càng khiến cho người ta thoải mái. Giọng điệu của hắn không khỏi cũng trở nên ôn hòa hơn một chút. Lúc này nói xong, hắn lại nhìn về phía Tà Hoàng.

Ánh mắt hai người nhìn nhau. Cả hai đều là đối thủ cũ bao nhiêu năm, một ánh mắt, có thể đoán ra được suy nghĩ của đối phương. Chuyện giữa Bạch Tiểu Thuần cùng Thông Thiên Đạo Nhân, theo bọn họ chỉ là có liên quan đến vấn đề mặt mũi. So với phân thân Chúa Tể hiện tại này, tương đối bé nhỏ không đáng kể.

Mà trước đó, mỗi người bọn họ đều đã thử dò xét qua, xác định tu vi của phân thân Chúa Tể, cũng chỉ là ở Thái Cổ mà thôi, lại ở bên trong mạng nhện nơi này.

- Ai tìm được, chính là của người đó!

Thánh Hoàng vừa nói ra lời này, thân thể trực tiếp biến mất. Thời điểm hắn lại xuất hiện, thình lình ở trên tấm mạng nhện ở phía dưới. Tà Hoàng hừ một tiếng. Mặc dù không nói tiếng nào, nhưng hiển nhiên hắn cũng đồng ý với phương thức này. Hắn cũng xuất hiện ở trên mạng nhện.

Hai người đồng thời ra tay. Tu vi Thái Cổ chấn động thiên địa. Mạng nhện này nhìn như cường hãn kiên cố, ở trước mặt bọn họ, mặc dù không thể nói là yếu đuối giống như một chiếc lá, lại không mạnh hơn bao nhiêu. Trong chớp mắt, nó đã bị trực tiếp đánh phá một lỗ thủng cực lớn. Hai đại Hoàng giả này hóa thành hai đạo lưu quang, trực tiếp lại bước vào bên trong lỗ thủng, trong nháy mắt biến mất.

Cùng lúc đó, đám Quảng Mục Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều cũng nhanh chóng đi đến chỗ lỗ thủng của mạng nhện. Ở nơi đó, bọn họ chú ý mật thiết tới trận tranh đoạt giữa hai đại Hoàng giả. Không có pháp chỉ của Tà Hoàng, bọn họ không tiện đi tới, cho nên ở chỗ này chờ đợi.

Đám người Cổ Thiên Quân cũng như vậy. Bạch Tiểu Thuần lạnh lùng liếc mắt thoáng nhìn Thông Thiên Đạo Nhân. Sau đó hắn thu hồi ánh mắt, theo Linh Cửu Thiên Tôn cùng nhau chờ đợi ở một chỗ lỗ thủng khác.

Trong thời gian này, ánh mắt hắn cũng có mấy lần rơi vào trên người Công Tôn Uyển Nhi. Chỉ có điều Công Tôn Uyển Nhi giả vờ không thấy được. Nhưng trước đó, lúc Bạch Tiểu Thuần cùng Thông Thiên Đạo Nhân giao chiến, những người khác có hành động trở ngại. Chỉ duy nhất có chỗ vị trí của Công Tôn Uyển Nhi, nhìn như ngăn cản, nhưng trên thực tế rơi vào trong mắt Bạch Tiểu Thuần, đây rõ ràng là chặn đường lui của Thông Thiên Đạo Nhân.

Chuyện này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần có chút ấm áp. Sau khi thu hồi ánh mắt, hắn ngồi xuống khoanh chân, nhìn lỗ thủng phía dưới. Trong lòng hắn cũng có một chút tiếc nuối. Dù sao bên trong phân thân của Chúa Tể cất giấu bí mật, đối với hắn mà nói, cũng rất động tâm.

Lại như vậy, hai bên ở chỗ này trầm mặc chờ đợi. Thời gian chậm rãi trôi qua. Mấy canh giờ sau, bỗng nhiên, một tiếng gào thét chói tai khiến cho tâm thần mọi người chấn động, từ bên trong mạng nhện này bỗng nhiên truyền đến. Âm thanh đến nơi này đã yếu ớt. Có thể thấy được nó cách nơi đây rất xa. Còn có tiếng sấm đấu pháp, từ phía xa truyền tới.

Âm thanh này càng thêm kịch liệt. Tiếng nổ lớn không ngừng truyền đến dư âm. Bên ngoài lỗ thủng tất cả mọi người lập tức lên tinh thần, tập trung nhìn lại. Mặc dù không nhìn thấy được chiến trường, nhưng sóng dao động đấu pháp này lại càng lúc càng mạnh. Thậm chí mặt đất cũng đang run rẩy, giống như bên trong mạng nhện này, đang núi lở đất nứt vậy.

Âm thanh này dữ dội, khiến cho tất cả Thiên Tôn bên ngoài mạng nhện chú ý. Bạch Tiểu Thuần ở bên trong đoàn người, cũng tập trung tinh thần nhìn lại. Mặc dù không nhìn thấy được bên trong mạng nhện có chuyện gì xảy ra, nhưng thông qua những tiếng nổ lớn liên tiếp này, Bạch Tiểu Thuần cũng có thể đoán được, giờ khắc này, Tà Hoàng cùng Thánh Hoàng ở bên trong, đang cùng phân thân Chúa Tể từ bên trong cái kén lớn này sinh ra, tiến hành đấu pháp kịch liệt.

- Có thể khiến cho hai đại Hoàng giả Thái Cổ xuất thủ như thế... Có thể thấy được phân thân Chúa Tể này, đã rất mạnh!

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Theo thời gian trôi qua, khi thần thông đấu pháp nổ vang, giằng co đủ ba canh giờ, không chỉ Bạch Tiểu Thuần lộ vẻ xúc động, tất cả Thiên Tôn khác đều lộ vẻ xúc động.

Mỗi một người còn vận chuyển tu vi toàn thân, cực kỳ cẩn thận. Bọn họ làm xong chuẩn bị sẽ xuất hiện chuyện ngoài ý muốn.

Chỉ có điều trong lòng phần lớn bọn họ đều cảm thấy, hai đại Thái Cổ ra tay, tất cả đều ở trong sự khống chế. Chỉ là ý nghĩ này, theo thời gian lại trôi qua, càng lúc càng dao động.

Thật ra, theo mọi người, chuyện này chắc hẳn là phải được giải quyết rất nhanh. Nhưng hiện tại đã qua tròn ba ngày. Trong ba ngày này, từ mạng nhện bên trong truyền đến tiếng nổ, trước sau không ngừng. Những mạng nhện bao trùm mặt đất, mặc dù không có tiếp tục lan tràn, nhưng khi thì co lại, thậm chí với tốc độ mắt thường có thể thấy được có không ít khu vực, nhanh chóng hóa thành vật chất giống như vỏ trứng.

Một màn quỷ dị này, khiến cho Bạch Tiểu Thuần cùng với Thiên Tôn hai bên, tim đều đập rộn lên, trong lòng chậm rãi càng thêm bất an.

- Thời gian quá lâu.

- Dựa theo đạo lý, không nên xuất hiện chuyện ngoài ý muốn mới đúng.

Lúc này, Cổ Thiên Quân cùng Tư Mã Vân Hoa ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuần, nhìn nhau một cái, nhỏ giọng mở miệng nói.

Trong lòng Linh Cửu Thiên Tôn thầm cười lạnh, không nói gì. Bạch Tiểu Thuần cũng dường như suy nghĩ tới điều gì đó. Cùng lúc đó, các Thiên Tôn của Tà Hoàng Triều bên kia, từng người cũng đang nhỏ giọng bàn luận, phân tích đáp án.

Lại như vậy, khi ngày thứ tư đến, tất cả mọi người bao gồm cả Bạch Tiểu Thuần ở bên trong, đều cảm thấy cực kỳ không thích hợp. Thậm chí hai người Cổ Thiên Quân cùng Quảng Mục Thiên Tôn đều dự định muốn vào xem thử tình hình thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK