Những âm thanh ầm ầm, giống như thiên lôi nổ tung ở trong đầu óc của hắn, không ngừng khuếch tán ra. Thân thể hắn cũng run rẩy. Ở bốn phía xung quanh hắn có sóng linh khí dao động, mơ hồ giống như hình thành một vòng xoáy.
Chỉ là muốn đột phá vách ngăn vô hình giữa Bán Thần cùng Thiên Tôn kia, độ khó quá lớn. Cho dù Bạch Tiểu Thuần nuốt một đoạn củ sen, cũng chỉ là ngưng tụ ra mười lần lực lượng va chạm.
Theo thời gian trôi qua, khi Bạch Tiểu Thuần va chạm lần thứ mười, vẫn thất bại, toàn thân hắn chấn động, khóe miệng đều tràn ra máu tươi. Lúc hai mắt trợn trừng, bên trong ánh mắt Bạch Tiểu Thuần tràn ngập vẻ không cam lòng.
- Là căn cơ của ta không đủ sao... Hoặc là nói, là muốn đột phá Bất Tử Trường Sinh Công, độ khó quá lớn...
Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, một lần nữa nhắm mắt lại, nhớ lại những lúc mình đã từng ở Nguyên Anh cùng với cảnh giới Thiên Nhân đột phá. Dần dần, Bạch Tiểu Thuần có một chút hiểu ra.
Trước kia đột phá, không hề ngoại lệ đều có liên quan đến Bất Tử Trường Sinh Công. Mỗi một lần đột phá đều giống như đi tới trước cửa lớn, đẩy cánh cửa này ra.
Nhưng hôm nay theo hai quyển Bất Tử Trường Sinh Công này viên mãn, giống như là đến điểm cuối của công pháp này, không có được thần thông tiếp sau chống đỡ, giống như một con đường đi tới điểm cuối, xuất hiện ở trước mặt hắn, không còn là một cánh cửa đang đóng, mà là một bức tường!
- Tường thì như thế nào? Không có cửa, liền trực tiếp phá ra!
Bạch Tiểu Thuần hung hăng cắn răng một cái. Trong mắt hắn xuất hiện tơ máu. Hắn liên tục hít sâu mấy hơi, sau đó bên trong hai mắt hắn lộ ra sự quyết đoán.
- Lần lượt thử không phải là biện pháp. Mỗi lần thất bại, đều sẽ hình thành trùng kích đối với cơ thể của ta. Cho dù có Bất Tử Trường Sinh Công khôi phục, nhưng ta có cảm giác, loại trùng kích này tổn hao, cho dù có thể khôi phục, nhưng quá nhiều lần, tất có tai hoạ ngầm!
Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên tản thần niệm ra, ở trong u minh liên lạc với con rùa đen nhỏ. Sau đó, lập tức bảo con rùa đen nhỏ lại đưa cho mình thêm một ít củ sen.
- Chỉ có thể... một lần là xong, tập trung tất cả thuốc mạnh ở chung lại một chỗ. Sau khi tích lũy, hình thành một đòn cuối cùng!
Bạch Tiểu Thuần đã có quyết định, còn có ý nghĩ phải vận dụng Quy Văn Oa. Trước đó bất luận là Thiên Long Ngư hay hạt sen, hắn đều không có sử dụng Quy Văn Oa đi luyện linh. Dù sao ở đây không phải là thế giới Thông Thiên, mà là đại lục Vĩnh Hằng, khó tránh khỏi sẽ bị lộ. Trừ khi vạn bất đắc dĩ, nếu không, có thể không sử dụng, vẫn không sử dụng thì tốt hơn.
Sau khi hạ quyết tâm, Bạch Tiểu Thuần không tiếp tục trùng kích nữa, mà toàn lực khôi phục tổn thương trong cơ thể hình thành do trước đó đánh vào vách ngăn. Không bao lâu, con rùa đen nhỏ trở về. Khi nhìn thấy được bên khóe miệng Bạch Tiểu Thuần lưu lại máu tươi, nó cũng ý thức được tầm quan trọng của củ sen đối với Bạch Tiểu Thuần. Nó không có đi cò kè mặc cả, trực tiếp lại lấy ra một đoạn củ sen.
Thời gian trôi qua. Nửa tháng trôi qua rất nhanh. Trong nửa tháng này, Bạch Tiểu Thuần trước sau không trùng kích vách ngăn, mà là không ngừng tích lũy. Mỗi ngày con rùa đen nhỏ đều sẽ đưa tới củ sen. Thời điểm ít có bảy tám củ. Thời điểm nhiều cũng có tới mười củ. Bạch Tiểu Thuần không cần đi nuốt. Chỉ cần củ sen bị ném tới bên cạnh, sẽ bị vòng xoáy xung quanh hắn trực tiếp hấp thu nát bấy. Dần dần, linh lực trong cơ thể hắn đã tích lũy đến trình độ kinh thiên động địa.
Thân thể hắn lại dường như một thiên lôi bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung ra. Con rùa đen nhỏ rất nhiều lần nhìn thấy, đều cảm giác tê dại.
- Quy gia phải cẩn thận một chút. Đừng để ngày nào đó hắn đột nhiên nổ tung, cũng nổ cả Quy gia.
Dưới sự kinh hãi, con rùa đen nhỏ vội vàng bố trí một ít phong ấn nó biết ở bốn phía xung quanh Bạch Tiểu Thuần. Tác dụng của những phong ấn này là do con rùa đen nhỏ lo lắng Bạch Tiểu Thuần nổ đến mình, lại vô hình trung, che giấu khí tức của Bạch Tiểu Thuần đi.
Cho dù có phong ấn cắt đứt, nhưng con rùa đen nhỏ vẫn hãi hùng khiếp vía. Thậ ra hiện tại bản thân Bạch Tiểu Thuần cũng không hề ý thức được, sau khi hấp thu những củ sen này, thân thể hắn đã càng thêm không ổn định!
Mỗi lần con rùa đen nhỏ đến, đều sợ hãi từ phía xa ném củ sen tới, xong lập tức rời khỏi đó. Phần lớn thời gian, nó đều ở bên trong thiên trì, ăn vụng những củ sen này.
Hương vị của củ sen thật sự ngọt ngào, khiến cho con rùa đen nhỏ sau khi ăn, cũng rất yêu thích. Mỗi lần nó cũng không nhịn được ăn thêm một ít. Mặc dù nói không nghiện, nhưng cũng không chênh lệch là mấy.
Nhưng hoa sen trong thiên trì này, toàn bộ đại lục Vĩnh Hằng cũng chỉ có một đóa như thế. Mặc dù sinh trưởng ở bên trong thiên trì, rễ khuếch tán, hình thành rất nhiều lá sen cùng với đài sen, củ sen, nhưng trên thực tế, cũng là một gốc cây mà thôi.
Nếu như con rùa đen nhỏ ăn ít một chút cũng thì thôi. So với toàn bộ củ sen Bạch Tiểu Thuần tiêu hao, không nói bé nhỏ không đáng kể, lại ảnh hưởng không lớn. Nhưng hết lần này tới lần khác... Con rùa đen nhỏ này ăn củ sen tới nghiện. Trong nửa tháng này, nó đưa tới cho Bạch Tiểu Thuần khoảng hơn một trăm cây. Nhưng chính nó ăn vụng, lại có tới mấy ngàn.
Kể từ đó... thiếu đi linh lực từ rễ tẩm bổ, dần dần, một mảnh mảnh lá sen chỗ Thánh Hoàng Thành kia, có một vài nơi lại có thể xuất hiện triệu chứng khô héo. Thậm chí vị trí mép, cũng vàng đi...
Kinh người nhất, lại là chỗ hoa sen hoàng cung Trước đây, sau khi trải qua sự kiện Thiên Long Ngư, nó đã nghiêng đi một ít. Lúc này lại gặp phải con rùa đen nhỏ rút củi dưới đáy nồi...
Dần dần, cũng ủ rũ...
Lá sen vàng đi, hoa sen trở nên ủ rũ. Từng cảnh tượng như vậy, nhất thời lại chấn động toàn bộ Thánh Hoàng Thành, gây ra chấn động mãnh liệt.
- Lá sen vàng!
- Trời ạ, lần này là vì nguyên nhân gì? Đáng chết, một năm nay, Thánh Hoàng Thành ta rốt cuộc thế nào vậy?
- Chẳng lẽ lại là Bạch Tiểu Thuần kia!
- Các ngươi nhìn đi. Không chỉ là lá sen thất bại, chỗ hoa sen ở hoàng cung cũng xảy ra vấn đề!