Bạch Tiểu Thuần liếc mắt nhìn Lý Hiển Đạo, ánh mắt rơi vào trên người Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài.
- Đại sư huynh, còn có Bảo Tài huynh đệ, các ngươi cảm thấy thế nào? Trong khoảng thời gian này các ngươi đã chịu khổ rồi. Nếu như có cái gì bất mãn, hoặc muốn thu thập ai đó, cứ nói với ta.
Bạch Tiểu Thuần chợt vỗ ngực, lớn tiếng nói.
Lý Hiển Đạo ở một bên cười khổ. Hắn không nói tiếng nào, ánh mắt cũng rơi vào trên người Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài.
Còn có những tộc nhân của Lý gia ở bốn phía xung quanh, lúc này đều khẩn trương. Thậm chí trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía hai người Trương Đại Bàn, đều mang theo một sự khẩn cầu.
Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài ngạc nhiên trợn trừng mắt, nhìn nhau một cái. Sau đó, bọn họ lại sờ sờ túi đựng đồ trên người. Những thứ tài bảo kinh người chứa ở bên trong, lại khiến cho bọn họ đến bây giờ tim vẫn đập không dừng.
Bọn họ lại hồi tưởng tai ương lao ngục trong một năm qua. Mặc dù nhận một ít ủy khuất, nhưng bọn họ cũng không có gặp phải nguy cơ sinh tử. Lấy thời gian một năm này, lại đổi lấy tài nguyên tu luyện mà bọn họ sợ là một trăm năm cũng thu được không được. Hai người nhất thời cảm thấy một năm này có giá trị.
Nghĩ tới đây, hai người bọn họ nhìn về phía Bạch Tiểu Thuần lắc đầu, không có ý định muốn tiếp tục truy cứu. Nhưng bọn họ không đi truy cứu, lại không có nghĩa là Bạch Tiểu Thuần cũng sẽ như vậy. Chỉ là lúc này Lý Hiển Đạo ở đây vừa lần lượt tỏ ra yếu kém, hắn cũng không tiện nói cái gì thêm. Trong lòng hắn đã có những tính toán khác. Vì vậy sau khi hắn gật đầu, nhìn về phía Lý Hiển Đạo liền ôm quyền, dẫn theo Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài, rời khỏi phạm vi của Lý gia.
Cho đến Bạch Tiểu Thuần rời đi rồi, tộc nhân Lý Gia mới đều thở phào nhẹ nhõm. Nhưng sắc mặt Lý Hiển Đạo đứng ở nơi đó, trong chớp mắt lại trở nên u ám lạnh lẽo. Hắn quay đầu lại lạnh lùng nhìn tộc nhân của mình.
- Dẫn Lý Nguyên Thánh, còn có trưởng lão ra tay kia tới cho ta!
Lý Hiển Đạo hờ hững mở miệng. Âm thanh lại giống như thiên lôi, trực tiếp vang vọng ở trong tâm thần tộc nhân Lý Gia, khiến cho tất cả tộc nhân ở nơi đây, trong lòng đều run lên. Bọn họ biết thời gian thu sau tính sổ đã đến. Lần này, sợ rằng không chỉ là bản thân Lý Nguyên Thánh bị trừng phạt, nhất mạch của hắn ở chỗ này, cũng sẽ bị liên lụy.
Nhưng lão tổ tức giận, những người khác làm sao dám cầu tình. Quan trọng hơn, phương diện này còn liên quan đến một người khác. Hiện tại danh tiếng Bạch Tiểu Thuần Thiên Nhân lão tổ đang thịnh!
Đây chính là cường giả kinh thiên khiến cho ngay cả lão tổ Lý gia bọn họ cũng phải tỏ ra yếu kém!
Tinh Không Đạo Cực Tông, trên Lam Sắc Thải Hồng, trong lòng Bạch Tiểu Thuần vô cùng vui sướng, dẫn theo Trương Đại Bàn cùng Hứa Bảo Tài, bay về phía động phủ của mình. Trên đường ba người ôn chuyện, nói về những chuyện xảy ra n lúc trước, giống như trở lại thời gian năm đó Bạch Tiểu Thuần mới vừa tới Tinh Không Đạo Cực Tông.
Dọc đường đi, tốc độ của Bạch Tiểu Thuần không nhanh. Lúc này, mặc dù Trương Đại Bàn và Hứa Bảo Tài cùng Bạch Tiểu Thuần ôn chuyện, tâm thần vẫn đang kích động. Đối hai người bọn họ mà nói, từng cảnh tượng nghịch chuyển trước đó giống như thiên địa biến hóa.
- Tiểu Thuần, tiền bối vừa rồi kia là ai vậy?
Trương Đại Bàn hỏi một câu. Hắn không chú ý tới tu vi Bạch Tiểu Thuần có gì khác thường. Thật sự lấy tu vi Kết Đan hậu kỳ của hắn hiện tại, rất khó phát hiện ra nội tình chân chính của Bạch Tiểu Thuần.
Về phần Hứa Bảo Tài, chỉ là Kết Đan sơ kỳ, càng không nhìn ra sự khác thường của Bạch Tiểu Thuần. Chỉ là hai người bọn họ ít nhiều gì, cũng cảm thấy trên người Bạch Tiểu Thuần dường như tăng thêm một tầng sương mù dày đặc nhìn không thấu. Thậm chí dùng mắt thường cũng có thể thấy được bóng dáng của Bạch Tiểu Thuần. Nhưng nếu nhắm mắt lại, lại hoàn toàn không cảm giác được.
- Hắn? Lý Hiển Đạo.
Trong nháy mắt, chân mày Bạch Tiểu Thuần nhíu lại, hời hợt nói.
- Lý Hiển Đạo? Tên này có chút quen thuộc.
Trương Đại Bàn ngẩn ra, mơ hồ cảm thấy giống như đã từng nghe nói về tên này ở đâu đó. Sau khi gãi đầu một cái, hắn đang muốn nhớ lại. Nhưng Hứa Bảo Tài ở bên cạnh, không hổ danh là người được xưng ở bất kỳ chỗ nào, cũng có thể có bản lĩnh thăm dò được tin tức tình báo đầu tiên. Hắn vừa nghe được cái tên Lý Hiển Đạo này, trong chớp mắt, đôi mắt chợt mở to, thân thể run lên, hút một hơi, la lên thất thanh.
- Lý Hiển Đạo!! Một trong năm đại Thiên Nhân của Tinh Không Đạo Cực Tông... Thiên Nhân lão tổ Lý Hiển Đạo!
Theo giọng nói của Hứa Bảo Tài truyền ra, Trương Đại Bàn cũng nhất thời há hốc mồm, toàn thân chợt run lên.
- Ta nhớ ra rồi. Lý Hiển Đạo này chính là vị Thiên Nhân lão tổ của Lý gia kia. Chính là hắn năm đó hạ lệnh, bắt giữ ta cùng với Hứa Bảo Tài!
- Tiểu Thuần ngươi không biết đâu, Lý gia này cực kỳ đáng giận!
Hơi thở của Trương Đại Bàn dồn dập. Một mặt là vì cái tên này Lý Hiển Đạo chấn động. Một mặt khác lại nghĩ đến mâu thuẫn cùng Lý gia trước đây. Lúc này, hắn nói ra tất cả những chuyện xảy ra năm đó, sau khi Bạch Tiểu Thuần rời đi.
Năm đó Bạch Tiểu Thuần đi Trường Thành, Trương Đại Bàn còn đang trong quá trình đột phá Niệm Đan. Hứa Bảo Tài cũng vì không đủ tư cách, chỉ có thể ở lại bên trong Không Thành của Thải Hồng tại Tinh Không Đạo Cực Tông, chịu trách nhiệm kinh doanh quán trà của Bạch Tiểu Thuần.
Cho đến không lâu sau đó, Trương Đại Bàn ở dưới sự hộ pháp của Phùng Hữu Đức, tu vi thành công đột phá, bước vào cảnh giới Kết Đan. Vì Kết Đan của hắn đặc biệt, là Niệm Đan. Vì vậy không chỉ có thành tựu mạnh hơn ở trên phương diện luyện linh, thậm chí ở trên phương diện chiến lực, cũng vượt qua những người cùng cảnh khác không ít.
Còn ở trên Tinh Không Đạo Cực Bảng, đứng trong nhóm hai mươi người đầu, của thời gian sát nhập tối đa. Hắn được rất nhiều đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông xem thành hạng người thiên kiêu.
Hứa Bảo Tài cũng vì Trương Đại Bàn quật khởi, do đó theo ở bên cạnh Trương Đại Bàn. Nhưng bọn họ hiểu rõ, dù sao mình chưa tính là đệ tử Tinh Không Đạo Cực Tông chân chính.