Trước đó, chiến lực của hắn không đủ, khó có thể trở lại. Nhưng hôm nay tất cả có đầy đủ, chuyện trở về, cũng được Bạch Tiểu Thuần xem trở thành trọng điểm!
- Đầu tiên sau khi bảo quạt hoàn chỉnh, ta có thể cảm giác được, quay về Tiên Vực của Vĩnh Hằng, đã không cần xuất hiện ở địa điểm cố định khi rời đi, không nói có thể tùy ý truyền tống, nhưng cũng có thể xác định đại thể một phương hướng...
Trong lúc Bạch Tiểu Thuần trầm ngâm, cũng đang suy nghĩ sau khi trở về, mình sẽ làm như thế nào.
Hắn suy nghĩ rất lâu, cũng vẫn không có manh mối gì. Cuối cùng hắn dứt khoát hung hăng cắn răng một cái!
- Nếu ta có thể chiến đấu với Thái Cổ... Như vậy dựa vào cái gì, trong Tiên Vực của Vĩnh Hằng từ nay về sau, không thể hình thành thế chân vạc!
- Ta phải chiếm toàn bộ một Tiên Vực, đổi tên thành đại lục Thông Thiên!
Bạch Tiểu Thuần chợt ngẩng đầu, trong mắt lộ ra tinh quang. Sau khi ý nghĩ này xuất hiện ở trong đầu hắn, càng lúc càng thêm rõ ràng, từ từ thay thế tất cả kế hoạch rải rác hiện lên trước đó, cuối cùng trở thành tất cả!
- Đại lục này, lựa chọn ở Thánh Hoàng Triều, có chút không thích hợp... Nếu Tà Hoàng đối với ta như hổ đói nhìn chằm chằm vào... Như vậy ta lại càng muốn từ chỗ của hắn, sinh sôi kéo xuống một miếng thịt to!
Sắc mặt Bạch Tiểu Thuần biến đổi, ý nghĩ càng thêm rõ ràng.
- Mấu chốt có thể thành công hay không... Chính là sau khi trở về, tất nhiên sẽ phát sinh... đánh với Tà Hoàng một trận!
Bạch Tiểu Thuần nhắm mắt lại, trầm tư một lát. Bất chợt hắn mở đôi mắt ra, lại hoàn toàn không có một chút do dự nào. Hắn trực tiếp tìm đến Tống Quân Uyển cùng Chu Tử Mạch, sau đó nói ra suy nghĩ của riêng mình. Hai nàng trầm mặc hồi lâu, nhìn nhau một cái.
Các nàng không có ngăn cản. Bởi vì các nàng biết, đây là chuyện Bạch Tiểu Thuần nhất định phải đi làm. Lúc này điều các nàng có thể làm, chỉ có chúc phúc đồng thời không tăng thêm phiền não cho Bạch Tiểu Thuần.
Cho nên đối với việc Bạch Tiểu Thuần đề nghị các nàng ở tại chỗ này, cho dù trong lòng hai người lo lắng, cũng vẫn lựa chọn thuận theo.
Thiết Đản muốn đi theo. Nhưng nó đã chịu quá nhiều khổ cực, trong lòng Bạch Tiểu Thuần luyến tiếc. Sau khi trấn an, hắn cũng đểnó ở lại trên bảo quạt. Không còn nỗi lo phía sau, Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, không tiếp tục chờ đợi nữa. Hắn cũng không có cách nào tiếp tục chờ đợi. Thần thức của hắn lập tức tản ra, ở trong ánh mắt lo lắng của Tống Quân Uyển, Chu Tử Mạch cùng Thiết Đản, thân thể hắn chậm rãi mơ hồ, trực tiếp chậm rãi biến mất ở trên bảo quạt!
Tiên Vực của Vĩnh Hằng, Tà Hoàng Triều chiếm ba mảnh trong năm cánh hoa. Trong đó đại lục hoàn chỉnh, chỉ có hai nơi. Những chỗ khác lại cùng Thánh Hoàng Triều chia nhau chiếm cứ.
Hai nơi hoàn chỉnh Tiên Vực Vĩnh Hằng này, chỗ của Tà Hoàng Thành là thứ nhất. Về phần một chỗ Tiên Vực khác, lại có Thiên Tôn trấn thủ. Hiện tại trấn thủ ở trên Tiên Vực Tà Hoàng thứ hai này, chính là Phệ Linh Thượng Nhân!
Lúc này, ở trên Tà Hoàng Triều Tiên Vực thứ hai, bên trong một chỗ bình nguyên tương đối hoang vắng, có hai đám tu sĩ, đang chiến đấu với nhau. Một bên mặc đạo bào, một bên mặc áo bào đen. Bọn họ chính là hai tông môn ở gần đây. Mặc dù cả hai đều thuộc về Tà Hoàng Triều, nhưng giữa bọn họ tồn tại mối thù truyền kiếp đã lâu.
Hiện tại vì tranh đoạt một chỗ hầm linh thạch bị bọn họ phát hiện, mâu thuẫn của hai tông thăng cấp, bắt đầu chiến đấu. Trong đó, tu vi cao nhất chính là Nguyên Anh. Hai bên chiến đấu với nhau, tuy là hỗn chiến, nhưng ở giữa không trung, đã có hai cường giả Thiên Nhân. Một là lão nhân, một là trung niên. Hai người đang chắp tay sau lưng, thỉnh thoảng nhìn về chiến trường phía dưới.
Hai vị Thiên Nhân này, chính là chủ nhân phía sau của hai đại tông môn này. Một trận chiến này so với nói là cuộc chiến nô tông của bọn họ, còn không bằng nói là hai người bọn họ tranh đoạt.
Chỉ có điều thân là Thiên Nhân, nếu như chuyện gì cũng phải tự mình ra tay, sẽ quá mức khó coi. Vì vậy ở bên trong Tà Hoàng Triều, giống như hai người bọn họ, khống chế thủ hạ tông môn khai chiến, cùng lúc rèn luyện, là phương thức giải quyết vấn đề.
- Trần đạo hữu, quặng Tử Kinh lần này, sợ là sẽ không thuộc về ngươi.
Trong hai Thiên Nhân, lão nhân mỉm cười, thản nhiên mở miệng.
- Hiện tại nói như vậy, có chút quá sớm!
Thiên Nhân trung niên bên cạnh hắn, sắc mặt có chút khó coi. Hắn cũng nhìn ra được nô tông của mình rơi vào thế bại. Thật ra tu sĩ Nguyên Anh bên đối phương, thời điểm cuối cùng khi khai chiến vào hôm nay, lâm trận đột phá!
Lúc này trong chiến trường phía dưới vang lên tiếng nổ lớn. Nô tông tu sĩ Nguyên Anh của nam tử trung niên, phun ra máu tươi, mắt thấy sắp thất bại. Nam tử trung niên này vung tay áo một cái, hừ lạnh xoay người đang muốn rời đi. Lão nhân Thiên Nhân bên cạnh hắn, trên gương mặt nở rộ nụ cười.
Nhưng vào lúc này... Đột nhiên, ở trên mặt đất, ở trung tâm mấy trăm tu sĩ hai bên giao chiến, trong giây lát, đột nhiên xuất hiện rất nhiều thiên lôi màu tím.
Mấy thiên lôi đột nhiên xuất hiện, ầm ầm ầm nổ tung, hình thành trùng kích, nhất thời khiến cho tu sĩ bốn phía xung quanh hoảng sợ. Tất cả đều lùi về phía sau. Nhưng vẫn có không ít người, bị chấn động trực tiếp phun ra máu tươi.
- Đây là cái gì?
- Chuyện gì xảy ra?
Vì thiên lôi màu tím này đột nhiên xuất hiện, Toàn bộ chiến trường nhất thời ồ lên. Bọn họ đều tản ra, không lại giao chiến nữa. Ngay cả hai vị Thiên Nhân trên bầu trời kia cũng thoáng sửng sốt một chút, thần thức tản ra, lập tức chú ý tới.
Lại ở thời điểm ánh mắt của mọi người tập trung ở chỗ thiên lôi màu tím xuất hiện, bọn họ lập tức liền nhìn thấy, những thiên lôi màu tím hình thành tia chớp, cuối cùng lại ngưng tụ lại một chỗ, hình thành một cánh cửa tia chớp cực lớn!!
Ở bên trong cánh cửa tia chớp này, lúc này bỗng nhiên mơ hồ có đường nét của một bóng người, đang nhanh chóng rõ ràng...
Cảnh tượng như vậy, khiến cho mọi người ở bốn phía xung quanh đều mở miệng hít sâu một hơi. Hai Thiên Nhân trên bầu trời, đều thấy da đầu tê dại. Thật sự tất cả những điều này thoạt nhìn quá mức chấn động.